Chương 1 : Hệ thống
Trời cao mây trắng một thế giới cực đẹp Vô Lượng Thần châu một thế giới con người có thể lấy thiên địa linh khí mà tu luyện khiến cho cơ thể của họ mạnh hơn. Một thôn nhỏ nằm trong rừng mấy cái thôn này cũng không thiếu ở thế giới này nhưng con người ở đây vô cùng lạc hậu trong khi ở bên ngoài đã biết lấy vải làm đồ mặc thì ở trong mấy thôn nhỏ này vẫn còn lấy da thú mà mặc vào cha khác gì người Nguyên thủy cả. ở trên một đám rơm có một thiếu niên 12 Tuổi nằm ở đó trong miệng đang ngậm một cây cỏ. Hai tay chéo ra sau.
Chân gác lên một bên bàn chân đang quẩy quẩy hai con mắt nhìn xa về phía trước không biết hắn đang nhìn gì. Hắn tên Sở Thiên hắn đến từ địa cầu chuyện là một đêm hắn nhận nhiệm vụ đi đều tra một vụ b·án m·a t·úy không may cho Y trong lúc đang đều tra thì bị phạt hiện và rồi Bằng một tiếng kết thúc một đời quân nhân mở mắt ra thấy mình nằm trên giường đá lúc đó hắn hơi giật mình phải mất một khoảng thời gian hắn mới hiểu thế giới này cũng chấp nhận thân phận này dù sao sống lại cũng một việc tốt.
" Hệ thống ngươi đang ở đâu vậy a tới đây đi nào. !!
Hắn lúc rảnh rỗi cũng hay đọc tiểu thuyết mạng nên mới biết Hệ thống. Trong lúc hắn đang mơ mộng bên tai nghe tiếng kêu của mẹ hắn. " Nhóc con vào ăn cơm nè. Cuộc sống này rất bình yên nó như một cuộc sống ở dưới quê vậy đó. Ngày qua ngày càng ngày hắn càng quen thuộc trong lúc bắt giác Sở Thiên hắn quên đi Hệ thống. Vào năm sinh nhật 13 tuổi của Hắn cái mà Hắn muốn lại tới.
( Leng Keng Chúc mừng Túc chủ đã sống sót qua một năm qua Hệ thống đã đủ đều kiện để kích hoạt ) !!
Thanh niên chuẩn bị đi ngủ nghe Hệ thống tới hắn trợn trắng mắt cơn buồn ngủ cũng bay đi không ít. " Hệ thống là thật sao ngươi không tới sớm xem một tí ta đã quên mất haha kích hoạt đi cho ta xem có gì thú vị không. Không cho Sở Thiên chờ đợi lâu bên tai nghe tiếng đếm số 1 % 2 % 3% ? Hắn chờ đợi tuần giây.
( Hệ thống kích hoạt Thành công Túc chủ muốn Dùng v·ũ k·hí gì khi ở thế giới này )
" Hạ là sao ? .
Hắn ở đó suy nghĩ một lát cho dù hơi bất ngờ một chút nhưng hắn suy nghĩ rất nhanh.
" Ta chọn kiếm. !!
Trong đầu của con hàng này đang suy nghĩ đến một khung cảnh một mình một kiếm chém nát tiên vực điều này ngầu biết bao nhiêu lúc suy nghĩ như vậy hắn còn cười to đợi không lâu hệ thống nó trả lời lại.
( Đã Hoàn thành. Hệ thống lưu ý cho túc chủ Hay giữ thanh kiếm này thật kỹ nếu mất nó túc chủ rất khó sinh tôn ở thế giới này ) !!
Cầm trên tay một thanh kiếm sắp cao bằng mình Sở Thiên Ngơ ngác nghe Hệ thống nói vậy hắn không hiểu định hỏi lại thì hắn đã biết lí do. Thanh kiếm mà Hệ thống mới tạo cho hắn tự nhiên nó run lên một cái sau đó mắt thường cũng thấy nhưng Linh khí màu xanh nước đang chảy vào thanh kiếm đó. ở bên trong Đầu của Sở Thiên hắn thấy có một thanh kiếm nó đang đếm số khá giống được 100 % nó không Thổ nạp được nữa Sở Thiên hắn ngơ ngác ở đó không biết làm gì. Thời gian một tách trà đi qua lúc thanh kiếm đã đủ.
Nó không thổ nạp nữa Sở Thiên cầm lên quan sát một lát không thấy đều gì kỳ lạ hắn nghiên cứu khá lâu cũng không biết công dụng của việc thổ nạp đó là gì cái gì không biết hay hỏi người tạo ra nó. " Hệ thống vậy Thanh kiếm này có tác dụng gì vậy. ?
( Túc chủ ngồi xuống Tu luyện thôi )
" Vậy thôi sao ngoài ra không còn gì nữa sao. Không nói nhiều nữa Sở Thiên đi lên giường đá ngồi xuống chấp tay kêu như mấy vị thiền sư vậy đó. lúc hắn mới vừa ngồi xuống nhắm mắt lại hắn cảm nhận được có vật gì đó nó bám vào da của hắn sau đó cơ thể của hắn nóng lên khá giống có một nguồn năng lượng lớn đang nhập vào cơ thể vậy đều này rất vi diệu nó rất thoải mái không khó chịu gì ngồi ở đó khoảng vài giờ lúc này Sở Thiên hắn không cảm nhận được nguồn năng lượng đó nữa.
Sở Thiên mở mắt ra nhìn bốn phía không biết mắt bao lâu nhưng nhìn ra ngoài đã thấy bình minh hắn xuống giường đá đi ra ngoài kiếm cha mẹ vì đêm qua họ có việc lên Thành lớn một chút sau một đêm còn chưa về ? Nó khiến cho Sở Thiên lo lắng vì đều đó hắn không biết cơ thể của hắn đã khác đi rất nhiều tốc độ di chuyển nhanh hơn cơ thể nhẹ nhàng hơn. !! đi một vòng không thấy họ Sở Thiên mới vào phòng lại cầm trên tay thanh kiếm. Thanh kiếm này nhìn bên ngoài cũng bình thường như bao thanh kiếm khác không một chỗ nào gọi là đặc biệt cả.
" Nhóc Thiên có chuyện rồi ?
Người chạy tới là một người bạn của hắn có tên Lực vũ hai người chơi với nhau khá nhiều năm nên quá quen thuộc Sở Thiên đi ra nhìn bạn mình thở không ra hơi hắn mới va va vai của Lực vũ. " có chuyện gì Từ từ nói không cần vội vàng. Lực Vũ hắn ngược lên hít một hơi thật sâu rồi hắn mới nói. " Mẹ cha của Ngươi không may gặp bọn c·ướp bọn đã. ?? Nói tới đây Lực vũ tạo ra dấu hiệu cắt cổ. Không đợi cho hắn nói thêm Sở Thiên liền chạy ra cửa lớn của thôn Lực vũ đi ngoài sau hắn kinh ngạc với tốc độ của Sở Thiên .
Phải biết hai nhóc này đều như nhau tuổi và lớn lên cùng nhau vậy mà hắn bị Sở Thiên bỏ một khúc và đều này không ngừng càng ngày càng xa hơn. " Sở Thiên chợ với làm gì chạy nhanh vậy chợ. Lực Vũ hắn nói không ra hơi mà không thấy con Hàng Sở Thiên nó ngừng lại đều này làm cho máu trẻ trâu phát lên Lực vũ cũng dùng hết sức để đuổi theo. Thôn không lớn nên chỉ mất khoảng Vài giây là tới lúc tới nơi xung quanh lúc này khá nhiều người đang đứng chung lại một chỗ và nói gì đó ?
Có người thấy Sở Thiên đi tới trong lòng kiềm không được cũng có một chút Sót sa cho hắn Sở Thiên từ từ đi tới mấy người ở đây ai cũng né ra cho hắn một đường đi vào. Nhìn hai t·hi t·hể c·hết một cách Đau đơn khiến trái tim hắn như muốn c·hết đi đời trước hắn là một người lính bỏ mạng khi đi làm nhiệm vụ không biết cha mẹ của Sở Thiên lúc đó sẽ ra sao bị giờ hắn đã hiểu vì đời này chính mắt của hắn chứng kiến đều đó. Cha của hắn bị một vật nhọn chém qua trên người không thiếu v·ết t·hương mẹ con hắn quần áo lóc sóc đều này cho thấy bà đã bị làm nhục.
Cứ nghĩ như vậy khiến cho Sở Thiên hắn khó chịu vô cùng. " Sở Thiên con không sao chứ. Một giọng của một lão già phát lên. Sở Thiên Nhìn lão hắn mới cắn răng mà nói ra vài chữ. " Là Tên khốn nào đã làm ra việc này . ? Lão tộc Trưởng thở dài và ông lắc đầu. " cũng không rõ nữa nhưng ta có một chút suy đoán theo ta có khả năng là bọn mã tặc trên núi kia vì việc bọn chúng làm cũng chả khắc gì một t·ên c·ướp. !! Sở Thiên Nghe xong Trong mắt lóe lên Sát khí hắn hít thở đều để kiềm chế cơn muốn chạy lên núi g·iết sạch một phe.
Nhưng hắn biết với thực lực như này hắn không làm được gì bọn chúng nếu lên cũng nạp mạng. Một tháng đi qua cha mẹ của hắn được chôn cất ở Nghĩa trang của Thôn từ ngày đó không ai thấy một Sở Thiên vui vẻ Hoạt bát nữa cả bạn của hắn Lực vũ tới chơi cũng bị Sở Thiên đuổi về.