Điệp Vương Hoặc Ái (Điệp Vương Đích Nhân Ngư Tân Nương)

Chương 15: Cái gọi là yêu




“Chính Khả Xuân tỷ tỷ, các ngươi không dùng cơm sao?’ Tuyết Kiều vừa tỉnh ngủ, trời đã tối đen, nhưng đối với Huyễn Điệp tộc thì ban đêm lại là lúc bọn họ mới phô diễn được hết vẻ đẹp của mình, đôi cánh của bọn họ trong đêm mới phát sáng, long lanh, mĩ lệ hơn.

Dù lúc này Chính Khả Xuân mang hình dáng nhân loại nhưng vầng sáng nhạt vẫn tỏa ra quanh người, làm Tuyết Kiều rất hiều kỳ “ Chính Khả Xuân tỷ tỷ, quần áo của ngươi phát sáng a”

Chính Khả Xuân ôn nhu mỉm cười, bàn tay ngọc khẽ vung lên một cái thì bốn vách tường cũng phát ra ánh sáng nhu hòa, làm cho đông cung sáng rỡ như ban ngày “ vần sáng này không phải do quần áo phát ra mà là hào quang từ nguyên thân của ta, không giấu diếm được”

“Nhưng sao trên người Địch Tu Tư lại không có? Hắn chẳng phải là vương của các ngươi sao?” Tuyết Kiều tò mò hỏi, nàng chưa từng thấy vầng sáng này trên người Địch Tu Tư nha.

“Đó là điện hạ tu vi cao thâm, có thể tùy ý thu phát hào quang này, mà ta đạo hạnh còn thấp cho nên không có khả năng đó” Chính Khả Xuân vẫn kiên nhẫn giải thích cho nàng.

” Nguyên lai là như vậy a!” Tuyết Kiều gật gật đầu, không hiểu đạo hạnh trong lời nàng nói là gì nhưng nàng cũng nhận ra được Chính Khả Xuân so với Địch Tu Tư thì yếu hơn.

” Đúng vậy! Tuyết Kiều cô nương sớm như vậy liền tỉnh ngủ? Ta nghĩ ngươi sẽ ngủ đến sáng”

Tuyết Kiều gật gật đầu,” cũng đã ngủ đủ rồi, bây giờ đã đến lúc ăn cơm chiều, các ngươi chưa nấu cơm sao?”

Tuyết Kiều nhịn không được hỏi lại chuyện này lần nữa, nàng vốn không cần một ngày ba bữa như nhân loại, chỉ cảm thấy nếu không nấu cơm thì chẳng phải thời gian rảnh rỗi của các nàng sẽ rất nhiều sao?

” Tuyết Kiều cô nương đã đói bụng sao? Ta không chỉ uống nước linh tuyền, chưa từng thử ăn qua đồ ăn của nhân loại nhưng nếu Tuyết Kiều cô nương muốn ăn thì lát nữa điện hạ quay lại, Chính Khả Xuân sẽ xin ý kiến để chuẩn bị thức ăn nhân loại cho Tuyết Kiều cô nương được không?”

Chính Khả Xuân có chút bất ngờ, bọn họ chỉ cần dùng nước linh tuyền là có thể duy trì linh lực, không cần ăn thức ăn như nhân loại, giờ nghe Tuyết Kiều hỏi như vậy thì sao không ngạc nhiên cho được.

“Chính Khả Xuân tỷ tỷ không cần gấp, ta không đói chỉ là ca ca và Dao Quang tỷ tỷ mỗi ngày đều ba bữa cơm, thời gian nấu ăn cũng rất lâu nhưng bộ dáng nàng khi đó rất vui vẻ, mà ca ca ta ăn cũng rất khoái hoạt, cho nên mới hiếu kì hỏi ngươi thôi” Tuyết Kiều lập tức giải thích.

Chính Khả Xuân biết ca ca và Dao Quang tỷ tỷ mà nàng nói là Xà quân đại nhân và Xà quân phu nhân, thì ra Tuyết Kiều là thân muội muội của Xà quân đại nhân sao?

Vẻ mặt tăng thêm vài phần tôn kính “ đó là vì Xà quân phu nhân đã quen một ngày ba bữa, mà Xà quân đại nhân lại rất yêu phu nhân, cho nên mới cùng dùng cơm với phu nhân, thực ra với tu vi của hắn thì Xà quân đại nhân không cần ăn uống cũng có thể duy trì được năng lượng cơ thể”

” Rất yêu?” Tuyết Kiều nghiền ngẫm hai chữ này “ rất yêu một người thì liền nguyện ý vì nàng mà làm tất cả mọi chuyện sao?”

” Ân, đúng vậy! Rất yêu một người thì có thể vì người đó mà chết, trong lòng không oán, không trách; rất yêu một người thì sẽ nguyện ý làm tất cả những gì người đó thích, thậm chí là thay dổi cả bản thân mình; rất yêu một người là có thể từ bỏ tự tôn và nguyên tắc của mình để chờ mong hắn có thể ngẫu nhiên nhìn ngươi một cái; rất yêu một người là xem hắn còn quan trọng hơn cả bản thân mình, đối đãi trân trọng với hắn hơn cả trân bảo quý giá nhất”

Đôi mắt si mê của Chính Khả Xuân nhìn vào khoảng không vô định, như đang nói lên tình cảm trong lòng mình, thành kính, hẹn mòn cũng vĩnh viễn không oán, không hối, đôi mắt lóe sáng tựa như người nàng yêu đang đứng trước mặt nàng, hai tay đặt trước ngực, sau khi nói xong, thấy Tuyết Kiều đang nhìn nàng chăm chăm, ánh mắt kinh ngạc thì đỏ bừng mặt, ngượng ngùng cúi đầu “ Tuyết Kiều cô nương có người yêu không?”

Tuyết Kiều tán thưởng nhìn dung nhan đỏ bừng động lòng người của Chính Khả Xuân, cảm thấy bộ dáng yếu ớt của nàng bây giờ thật đẹp, mặc dù nàng không hiểu cái gì gọi là yêu, nhưng theo những lời Chính Khả Xuân nói thì nàng vẫn cảm nhận được tình yêu chính là cảm giác tốt đẹp đến mức nào, tuy rằng nàng không thể lý giải nhưng nếu tình yêu có thể làm cho người ta trở nên xinh đẹp như vậy thì nàng cũng muốn thử. Bây giờ thì nàng đã hiểu vì sao khi Dao Quang tỷ tỷ nói đến yêu thì lại có bộ dáng như vậy.

Nghe Chính Khả Xuân hỏi vậy, Tuyết Kiều thành thực lắc đầu “ ta không có, ta thích ca ca, thích Dao Quang tỷ tỷ, thích Mặc Mặc tiểu chất và Bảo Bảo chất nữ, ta thích nhiều người, cũng thích Chính Khả Xuân tỷ tỷ nhưng mà Dao Quang tỷ tỷ nói thích với yêu không giống nhau, có thể thích rất nhiều người nhưng yêu thì chỉ có một. Đúng vậy không?”

” Ân, Xà quân phu nhân nói đúng, một người có thể thích rất nhiều người nhưng yêu thì chỉ có một” Chính Khả Xuân lập tức đồng ý, trong thiên địa hiện tại, có ai mà không hậm mộ tình cảm của phu thê Xà quân chứ.

“Vậy Chính Khả Xuân tỷ tỷ yêu Địch Tu Tư sao?” Tuyết Kiều nghiêm túc hỏi

Chính Khả Xuân e lệ gật đầu “ đúng vậy”

“Vậy Địch Tu Tư có yêu Khả Xuân tỷ tỷ không?”

Vấn đề này Chính Khả Xuân không thể trả lời được, bởi vì nàng cũng không biết, điện hạ đa tình, phong lưu, hắn luôn đối xử ôn nhu với tất cả mọi người nhưng hắn có thực sự yêu các nàng không thì không thể xác định được.

Thấy bộ dáng do dự của nàng, Tuyết Kiều cũng hiểu được chút ít “ ta hiểu rồi, Địch Tu Tư đúng là kẻ xấu, ta chán ghét hắn”

” A? Tuyết Kiều cô nương, ngươi biết cái gì? Điện hạ đối với ta rất tốt, ngươi đừng hiểu lầm điện hạ” Chính Khả Xuân nghe nàng nói vậy thì nóng nảy hẳn lên, sợ nàng hiểu lầm Địch Tu Tư nên vội vàng giải thích.

” Ta không có hiểu lầm hắn, hắn đích thật là người xấu, Dao Quang tỷ tỷ đã nói yêu chỉ có thể dành cho một người, không thể cùng lúc yêu rất nhiều người, nếu là như vậy thì không phải là yêu, là không có trách nhiệm, Chính Khả Xuân trước đó cũng công nhận Dao Quang tỷ tỷ nói đúng, mà ngươi yêu Địch Tu Tư nhưng hắn lại yêu rất nhiều người, như vậy là hắn không đúng, hắn là người xấu”

Tuyết Kiều lập tức quật cường phản bác nói, nàng tuy rằng không hiểu tình yêu, nhưng vẫn nhận biết được đúng sai.

Chính Khả Xuân thấy nàng bất bình thay mình thì không có cảm động mà còn sốt ruột hơn “Tuyết Kiều cô nương, không phải thế, đều do ta tự nguyện, chúng ta đều yêu điện hạ cho nên tự nguyện ở bên cạnh hắn, bởi vì yêu một người không nhất định bắt người đó phải yêu lại mình, chỉ cần điện hạ cho chúng ta vĩnh viễn ở bên cạnh hắn, có thể thường xuyên nhìn thấy hắn thì dù hắn không thương chúng ta cũng không sao, chỉ cần chúng ta yêu hắn là đủ”

“Chuyện này đương nhiên không được, nếu hắn không thương các ngươi thì sao mỗi ngày đều ở chung với các ngươi, nếu là yêu thì sao phải yêu nhiều người như vậy? Chính Khả Xuân tỷ tỷ, ngươi là người tốt, để hắn yêu một mình ngươi không tốt sao? Vân Tây kia ánh mắt rất hung dữ, ta không thích nàng, nàng cũng yêu Địch Tu Tư sao?”

Tuyết Kiều lắc đầu như trống bỏi, không đồng ý với những biện giải của Chính Khả Xuân, nàng thấy Chính Khả Xuân thực tốt, bộ dáng cũng được, vậy mà Địch Tu Tư còn chưa thấy đủ, có thật nhiều tình nhân như vậy

” Tuyết Kiều cô nương, van cầu ngươi, ngàn vạn lần đừng nói như vậy trước mặt điện hạ, nếu không điện hạ sẽ giận ta, điện hạ không thích nữ nhân có lòng tham, điện hạ tốt như vậy, không có khả năng chỉ là sở hữu của một người, tình hình trước mắt đều tốt đối với tất cả chúng ta, nếu điện hạ thực sự thành thân với một người trong số chúng ta thì những kia sẽ thương tâm tới chết, cho nên hiện tại mọi người đều thấy thỏa mãn, Tuyết Kiều cô nương, ngươi tuổi còn nhỏ, chờ khi trưởng thành thì ngươi sẽ hiểu tình yêu đôi khi rất cần sự thỏa hiệp và nhường nhịn”

Chính Khả Xuân hiện tại cũng biết Tuyết Kiều là một người đơn thuần, trong mắt nàng sai là sai, đúng là đúng, tuyệt đối không có sự trung lập, mà quan hệ rắc rối trong tình yêu thì không thể dùng đúng hay sai để phân xử được.

Vì vậy nàng không chỉ bị bề ngoài của điện hạ mê hoặc mà trong lòng nàng, hắn còn tốt hơn cả bề ngoài, cho nên nàng mới quyết định và kiên trì như vậy, bây giờ nàng chỉ hi vọng Tuyết Kiều không đề cập tới chuyện này nữa, bởi vì nàng phát giác, càng nói thì chỉ càng làm Tuyết Kiều hiểu lầm điện hạ càng sâu, mà điện hạ sẽ không thích như vậy.

Tuyết Kiều đúng là không hiểu, nàng chỉ cảm thấy trong chuyện này là Địch Tu Tư không đúng nhưng mà Chính Khả Xuân sợ hãi như vậy, còn xin nàng đừng nói trước mặt Địch Tu Tư, càng chứng minh hắn là người xấu, vì không muốn Chính Khả Xuân lo lắng, Tuyết Kiều vẫn gật đầu “ ta sẽ không nói với Địch Tu Tư, nhưng mà Chính Khả Xuân không muốn đổi người yêu không? nhất định chỉ yêu một mình hắn thôi sao?”

Chính Khả Xuân đỏ mặt, tựa như bị Tuyết Kiều nói trúng điểm yếu, nhưng vẫn lắc đầu, Tuyết Kiều quả là một cô nương đơn thuần quá mức, cái gì cũng không hiểu, nếu tình yêu có thể thay đổi thì sao còn gọi là yêu “ một khi đã yêu thì cả đời chỉ có một người, làm sao có thể đổi người khác, chờ sau này Tuyết Kiều cô nương có người mình yêu thì sẽ hiểu được”

” Các ngươi đều nói sau này ta sẽ hiểu được, nhưng nếu sau này ta yêu người giống như Địch Tu Tư thì ta tình nguyện không có, ta muốn một người giống như ca ca ta vậy, cùng Dao Quang tỷ tỷ sống bên nhau cả đời, ngay cả Tuyết Ưng và Ảnh Nhiên cũng rất hạnh phúc, ta không cần một tiểu phi trùng hoa tâm, mỗi ngày đều ngủ với một tình nhân khác nhau đâu”

Tuyết Kiều thốt ra một tràng dài, mà không cần nói thì cũng hiểu tiểu phi trùng hoa tâm kia là ai, đáng thương cho Địch Tu Tư, hắn vất vả lắm mới có được chút địa vị trong lòng nàng bây giờ lại bị tụt hạng thê thảm, uổng công hắn khoa môi múa mép hồi lâu với các xảo nương mới thuyết phục được các nàng may Bách Điệp y cho Tuyết Kiều

Nhìn sắc trời đã tối đen, chuyện đến sau núi thu thập Diệp Đằng đành để sang ngày mai, hắn cũng không quên Tuyết Kiều đã dặn hắn quay về sớm

Nghĩ đến bộ dáng nàng ôm cái đuôi giấu dưới làn váy, ngồi ở bậc thang trước cũng điện chờ hắn về thì trong lòng Địch Tu Tư lại dâng lên sự chờ mong, cũng không muốn ở lại bên ngoài lâu hơn nữa, lập tức hướng về phía đông cung mà bay.