Diệp Thiếu Cục Súc Sủng Vợ

Chương 20




Tầng ba mươi Cố thị, phòng tổng giám đốc.



Cố Phi đứng ở trước cửa sổ sát đất, không nhịn được cúi đầu nhìn đám ký giả còn ngồi ở tầng dưới chờ moi được tin tức, nhanh chóng lấy được tin hot.



Cô mở máy vi tính ra, bấm mở WeChat, đăng kí một tài khoản, sau khi tìm thấy một người tên là "Thỏ đơn thuần" thì liền kết bạn với anh ta.



‘Thỏ đơn thuần’ là một tài khoản phụ của tên cầm đầu thủy quân trên mạng, người tên Thỏ này có năm ngàn tài khoản trong tay, sở trường của người này là một người gánh hết tất cả, một mình anh ta có thể nâng được tòa cao ốc 3000 tầng...chỉ cần anh ta ra tay, sẽ không có bất kì chuyện gì, cũng không làm hại người. Lời này mặc dù nghe có hơi quá, nhưng kiếp trước Cố Phi có từng nhờ anh ta làm, chuyện quả thật rất ổn, có thể xem là ‘người làm ăn’ uy tín.



Một lát sau, Thỏ Đơn Thuần đồng ý kết bạn với Cố Phi, còn gửi tới một mặt cười.



"Có việc cho anh, làm lớn chuyện này lên." Cố Phi nhập một hàng chữ, rồi gửi kèm theo tin tức của Cố Gia Vũ và video Ngụy Hoa tự sát.



Thỏ Đơn Thuần nhắn hỏi: "Lớn tới mức nào?"



"Nháo đến nhà họ Cố không thể bưng bít được, Cố Gia Vũ ngồi tù mới thôi!"



"Hai trăm ngàn tệ!" Thỏ Đơn Thuần trả lời lại rất nhanh.



"Có thể." Cố Phi thoải mái đồng ý.



Đêm đó, một blogger lớn trên weibo đăng bài viết: Bài thảo luận hôm nay, ở đâu mới là thiên đường?



Lời chủ bài viết sắc bén, nhắm thẳng vào người cầm đầu Cố Gia Vũ, những tên phú nhị đại hay gây chuyện, ỷ vào trong nhà có quyền thế, không màng đến mạng người, cần phải nghiêm khắc khiển trách




Trong bài viết của blogger gọi thẳng bọn họ là bại hoại xã hội, là bại hoại bọc da người, yêu cầu trừng phạt nghiêm khác hung thủ trong vụ việc Ngụy Hoa là Cố Gia Vũ và đồng lõa của cậu ta, lấy lại công đạo cho một nhà ba người họ Bạch, đồng thời yêu cầu cơ quan chức năng công khai rõ ràng quá trình xử lý vụ án này với công chúng, tạo ra một xã hội công bằng an toàn.



Nếu không sẽ không còn trật tự xã hội



Dưới bài viết, còn kèm theo video Ngụy Hoa tự sát. Bài weibo vừa đăng lên, khiến cho chuyện ‘cậu chủ nhà họ Cố bức tử một nhà ba người’ vốn đang rất hot càng thêm lan truyền rộng rãi, chỉ trong một giờ, lượt người xem và chia sẻ cao tới hơn trăm triệu, thậm chí còn khiến cho máy chủ bị tê liệt một lúc.



Dưới video, cư dân mạng đều bình luận căm phẫn tức giận.



Tất cả thủy quân của Thỏ Đơn Thuần dẫn dăt cư dân mạng tức giận, động loạt lên tiếng chỉ trích Cố Gia Vũ, yêu cầu cho người chết một công đạo. Trong một thời gian ngắn, toàn bộ cư dân mạng đều sôi trào, Cố Gia Vũ gần như trở thành kẻ thù chung của toàn dân chúng, không gϊếŧ không được.



Rất nhanh, cơ quan công an Tân Thành cũng đăng một bài viết nhỏ: Tội phạm cậu Cố, cảnh sát đã thẩm vấn suốt một đêm, cũng đã nói rõ toàn bộ quá trình phạm tội, hai ngày sau, sẽ mở phiên toà xét xử.




Cố Phi nhìn bài Weibo này, nở nụ cười hài lòng.



Nhìn đi, đây chính là kết cục, các người gọi cho Diệp Đình Dực!



Sau khi làm xong, Cố Phi đăng xuất, hủy bỏ liên kết ngân hàng, dọn dẹp máy vi tính sạch sẽ, dấu vết tài khoản đăng nhập wechat đều đã xóa không còn một mống.



Nước M, Tây Thành, công ty Đằng Long.



Những người mới đang lăn lộn trong vũng bùn, khi nhìn thấy chiếc xe việt dã màu đen chở các bậc tiền bối đứng đầu công ty đi ngang qua, trong mắt toát ra ánh nhìn ao ước, sùng bái.




Trên xe việt dã mười mấy tên đàn ông to con, mỗi người đều cạo đầu đinh, đeo kính râm, nhìn nhóm người ‘bùn nhão’ ngây ra ở bên ngoài, khóe miệng nhếch lên xem thường.



Bọn họ vừa kết thúc nhiệm vụ bảo vệ doanh nhân Abbott nước N, bây giờ về nghỉ ngơi, thuận tiện giúp các công ty đào tạo đám tay mơ mới này..



Xe việt dã lái vào đến công ty, Diệp Đình Dực từ trên xe bước xuống, quay đầu phân phó Ninh Khê: "Abbott đi rồi, tôi cũng phải về nước, chuyện bên này, cậu chú ý một chút."



"Tổng giám đốc, tháng sau bà Quan tổ chức đại thọ sáu mươi tuổi, ngài không ở lại sao?" Ninh Khê đẩy kính mắt, giọng nói lạnh nhạt, trong mắt xuất hiện một chút lưu luyến.



"Tôi chuẩn bị quà tặng, đến lúc ấy đưa tới đó." Diệp Đình Dực dừng lại một lát, tựa hồ đang do dự, nhưng mà, cuối cùng vẫn là nói vậy.



Nửa tháng rồi, anh nhớ con nhóc kia muốn chết.



"Nhưng mà, tổng giám đốc, vừa mới mở rộng chi nhánh ở nước N, những người mới đều chưa được huấn luyện, cần ngài chủ trì đại cục, lúc này ngài rời đi..." Ninh Khê vô cùng gấp gáp.



“Cậu là người phụ trách nhóm ở nước ngoài, cậu đến xử lý.” Diệp Đình Dực nhíu mày lại



Từ sau khi nói chuyện điện thoại với Cố Lê, Cố Chính Đào cũng không tìm anh nữa, trong lòng Diệp Đình Dực thật sự rất lo lắng, sợ Cố Phi tính tình nóng nảy vì anh mà đi gây sự với Cố Chính Đào. Dù sao đó là cũng là bố ruột của nhóc con, Diệp Đình Dực sợ cô chịu thiệt, cả ngày đều không yên, thật vất vả mới kết thúc công viêc, anh thật sự một khắc cũng không đợi được nữa.



"Chuyện này...tổng giám đốc." Nhìn thấy vẻ mặt Diệp Đình Dực dịu dàng, trong lòng Ninh Khê biết anh đang nhớ tới ai, trong lòng rất không cam lòng, nhưng đành phải đồng ý.



Xoay người đặt vé máy bay cho Diệp Đình Dực về nước.