Diệp Sanh Và Hồ Lô Thần Kỳ

Chương 29: Nửa người nửa thú




Nửa người nửa thú, côn thịt gai ngược?

Sáng sớm, Diệp Sanh ngửi được một hương hoa thoang thoảng, mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy chậu tử đằng trên cửa sổ thế mà đã nở một bông hoa.

Như vậy cũng khá hay, đã có thể làm trang trí lại có thể tinh lọc không khí, Diệp Sanh hít sâu một ngụm hương hoa, lại chậm rì rì rời giường.

Rửa mặt xong, thay quần áo, chuẩn bị ra tủ lạnh phòng bếp lấy chút gì đó ăn, lại nhìn thấy tiểu hồ ly nằm trên sô pha phòng khách, Diệp Sanh chạnh lòng, chắc không phải nó ngủ suốt cả đêm trên sô pha đó chứ?

Ăn xong bữa sáng, lại bắt đầu công việc, số video tích trữ đã không còn nhiều, lại phải quay mới, Diệp Sanh tới gần sô pha, tiểu hồ ly hít thở đều đều, cái bụng lúc lên lúc xuống, ngủ thật sự ngon lành, Diệp Sanh không đành lòng quấy rầy nó, lấy điện thoại ra, ấn Camera, chụp tư thế ngủ của nó.

"Đáng yêu quá ò ~......!"

Diệp Sanh nhịn xuống xúc động muốn nựng nó, quay chụp 360 độ, khi di chuyển tới phía bàn trà, màn hình đột nhiên xuất hiện một con rắn lục, Diệp Sanh sợ tới mức kêu to "Oái" một tiếng, suýt chút nữa ném luôn điện thoại!

"Tương Dao......! Làm ơn...... Đừng có lần nào cũng xuất hiện thần không biết quỷ không hay như thế có được không! Sợ muốn chết luôn ấy!"

Diệp Sanh vỗ ngực bồm bộp, dù đã ở chung với rắn nhỏ ba ngày nhưng vẫn chưa thích ứng được, con rắn nhỏ mắt trợn trắng, quay đầu đi thè thè lưỡi, nội tâm đặc biệt khó chịu, nhìn thấy tiểu hồ ly thì khen đáng yêu, lần nào nhìn thấy rắn cũng sợ hết hồn nhảy dựng, bộ rắn đáng sợ dữ vậy sao?

Tiểu hồ ly bị Diệp Sanh thét chói tai bừng tỉnh, nhìn thấy Diệp Sanh, cũng không cho nàng sắc mặt tốt, lại dúi đầu vào cái đuôi to của mình thở phì phì ngủ tiếp.

Diệp Sanh đương nhiên nhìn ra được nó đang cáu kỉnh, vừa quay video vừa hỏi, "Tiểu Cửu làm sao vậy? Nắng rọi tới mông rồi kìa, mau dậy đi, cáo già lười biếng!"

Tiểu hồ ly không kiên nhẫn đáp lại một tiếng "héc héc", cũng không thèm ngẩng đầu lên, Diệp Sanh duỗi tay đẩy cái đuôi to của nó ra, nó lại giận dỗi cuốn cái đuôi về, dù thế nào cũng không muốn đếm xỉa tới Diệp Sanh.

Là tối hôm qua không cho nàng vào phòng, nàng liền ngủ sô pha, nhưng nhiều phòng như vậy...... Sao lại giận dỗi nàng chứ? Bởi vì ban ngày là hình cáo, không có cách nào giao tiếp được, cũng không biết nó suy nghĩ gì, tóm lại, mặc kệ thế nào, mình vẫn nên nhận sai trước.

Diệp Sanh vội xin lỗi, "Thực xin lỗi Tiểu Cửu, hôm qua thật sự là em trở về muộn quá, hơn nữa còn rất mệt, muốn đi ngủ sớm một chút nên mới nhốt chị ở ngoài cửa."

Tiểu hồ ly vừa nghe liền nhe răng tỏ ra bất mãn, nhớ đến tối hôm qua nội tâm lại ủy khuất, từ khi vào nhà Diệp Sanh đến nay đêm nào cũng ngủ cùng Diệp Sanh, thế mà tối hôm qua lại đuổi nàng ra ngoài, nàng tức giận lắm luôn!

Nếu không muốn cho nàng địt thì nàng có thể không địt, chỉ cần ôm nhau ngủ như mọi khi là được, thế mà, cả cơ hội ngủ cũng không cho nàng, còn phòng kia, không có mùi Diệp Sanh, nàng căn bản ngủ không được, cũng may trên sô pha còn vương mùi Diệp Sanh, nàng mới hóa thành hồ ly nằm trên sô pha một đêm.

Diệp Sanh thấy tiểu hồ ly vẫn không chịu làm hòa, tiếp tục chịu thua, "Thực xin lỗi mà, nào, để em bế chị về phòng em nha."

Diệp Sanh bế tiểu hồ ly lên, mới vừa nâng lên một chút, vẻ mặt Diệp Sanh xịu xuống, khóe miệng giật giật, sao nặng quá vậy......! Bất quá vẫn phải miễn cưỡng cười vui bế nàng về giường mình, tiểu hồ ly mới vừa chạm được giường liền bò đến gối đầu Diệp Sanh, cuộn tròn thân mình ngủ mất, Diệp Sanh thấy nó ngủ an ổn mới yên lòng, quay đầu thì thấy...... Trên giường thình lình xuất hiện một con rắn! Tương Dao lại đây hồi nào vậy? Lần nào cũng lặng yên không một tiếng động, hù chết nàng!

Được rồi, chúng nó đều ngủ giường mình, thế thì cứ ngủ đi, đúng lúc phải đi chợ mua chút thịt rau dưa.

"Hai người trông nhà ngoan nha, em đi chợ mua đồ ăn." Diệp Sanh nói xong, cầm lấy chìa khóa đi ra cửa.

Tiểu hồ ly lặng lẽ giương mắt, trộm nhìn bóng dáng Diệp Sanh, thấy nàng rời đi xong lại nhụt chí kêu một tiếng "hẹc hẹc", đột nhiên, mũi ngửi được một mùi thơm lạ lùng, nó cảnh giác nhìn khắp xung quanh, ánh mắt dán vào hoa tử đằng trên cửa sổ.

Cái kia là...... Cái cây tối qua Diệp Sanh mang về, nó nhớ rõ, bên trên chỉ có lá cây, mới qua một đêm thế mà đã mọc ra hoa?

Ra sự khác thường tất có yêu!

Tiểu hồ ly nhẹ giọng "héc héc" ý bảo con rắn nhỏ, con rắn nhỏ nghe tiếng cảnh báo cũng nhìn về phía chậu hoa cửa sổ, ngay sau đó, một hồ một xà từ từ đến gần ban công......

Diệp Sanh xách hai túi đồ to tướng về nhà, rau dưa trái cây gan heo thịt ba chỉ, đều nhét hết vào trong tủ lạnh, chuẩn bị đi tìm tiểu hồ ly, bàn bạc với nó chuyện livestream tối nay, từ lần trước bị Tương Dao bắt cóc, nàng đã ba ngày không live rồi! Đó đều là tiền a!

"Tiểu Cửu, em nói chị nghe cái này, tối nay......"

Diệp Sanh mới vừa mở cửa phòng ngủ, trên giường không thấy bóng dáng hai tiểu tổ tông đâu, Diệp Sanh đảo mắt tìm khắp nơi, nhìn đến cửa sổ mới thấy một hồ một xà tả hữu giáp công bồn hoa.

"Ấy......! Cái kia! Không thể đụng vào!"

Kia chính là chân thân của Tử Cấm a! Nếu như bị hai tiểu tổ tông này cắn hỏng thì toang!

Diệp Sanh cuống quít chạy về phía ban công, duỗi tay toan bảo vệ tử đằng, ngón tay mới vừa chạm được đóa hoa, trước mắt đột nhiên nhoáng lên một luồng bạch quang, người hồ xà đều bị ánh sáng đó hút vào trong.

"Đau quá!"

Diệp Sanh kêu sợ hãi một tiếng, cảm giác đầu như bị va mạnh một cái, phục hồi tinh thần mới nhìn tình hình chung quanh, lại giống như tối hôm qua, là một hư vô chi cảnh.

Nơi này là kết giới của hoa yêu tử đằng, bất quá, hình như Tử Cấm không có ở đây, đến cây tử đằng cũng không thấy đâu, sao lại đi ra ngoài rồi?

Diệp Sanh vừa định đi tìm Tử Cấm, đột nhiên, trước mắt sáng lên hai quầng sáng trắng, nàng vội che khuất đôi mắt, đến khi mở mắt ra, lại nhìn thấy......

"Á --! Yêu quái!" Diệp Sanh sợ tới mức thét chói tai, xoay người bỏ chạy.

"Sanh Sanh......!"

"Diệp Sanh!"

Hai giọng nói quen thuộc vang lên, là Đồ Sơn Cửu và Tương Dao, Diệp Sanh lòng còn sợ hãi quay đầu lại xem, phát hiện hai con quái vật kia rõ ràng chính là hai nàng!

Đồ Sơn Cửu ngoại trừ mặt và ngực bụng là hình người, cánh tay và chân đều có lông cáo đỏ, tóc biến thành tóc dài màu đỏ như xích diễm*, thập phần loá mắt, lỗ tai cũng biến thành tai cáo, phía sau còn có chín cái đuôi cáo to lớn không ngừng đong đưa, mà giữa háng, chỉa ra một cây côn thịt bự chà bá lửa.

*ánh lửa đỏ xinh đẹp.

Tương Dao thân người đuôi rắn, sắc mặt càng thêm lạnh lùng, tóc đẹp màu đen đổ xuống như thác, nửa người trên trần trụi, bộ ngực vểnh cao, bụng nhỏ bằng phẳng, màu da gần như tái nhợt, mà nửa người còn lại là đuôi rắn, vẩy rắn màu xanh lá lấp lóe hàn quang, bụng dưới ngổng ra một cây côn thịt.

"Đồ Sơn Cửu?...... Tương Dao?"

Diệp Sanh lấy hết can đảm thử gọi hai tiếng, Đồ Sơn Cửu và Tương Dao nghe theo tiếng, đi đến gần nàng.

May quá...... Đúng là các nàng, Diệp Sanh thở phào nhẹ nhõm một hơi, ngay sau đó lại hỏi, "Sao hai người lại biến thành hình dạng này?"

Đồ Sơn Cửu cũng bó tay, lắc đầu, "Không biết, vừa vào đã thành ra như vậy."

Tương Dao cũng lộ vẻ khó xử, "Đã lâu rồi ta không biến thành hình dạng nửa rắn, hơn nữa cây hàng phía dưới......"

Diệp Sanh nhìn theo tầm mắt Tương Dao, cúi đầu mới phát hiện...... Tương Dao cư nhiên chỉ còn một cây côn thịt! Mà cây côn thịt này, bên trên lại đầy gai mềm rậm rạp, Diệp Sanh nhìn thấy mà đau cả lồn!

Diệp Sanh vội quay đầu xem côn thịt Đồ Sơn Cửu, cư nhiên cũng là một cây dương vật gai ngược?

"Hồ ly...... Không phải không có gai ngược sao? Hơn nữa, rắn, không phải có hai cây sao? Sao bây giờ mỗi người một cây gai ngược thế này?"

Diệp Sanh chỉ qua chỉ lại dưới háng hai người, vẻ mặt nghi hoặc, lúc này Tương Dao mới phát hiện Đồ Sơn Cửu cư nhiên cũng là dương vật gai ngược, khiếp sợ không thôi!

Tương Dao chất vấn Đồ Sơn Cửu, "Con hồ ly kia, có phải ngươi trộm dương vật của ta không?"

Đồ Sơn Cửu liền phản bác, "Ta cũng có vậy, mắc gì phải trộm của ngươi, ta còn không biết tại sao lại mọc gai đây này?"

Đồ Sơn Cửu sờ sờ dương vật gai ngược của mình, có loại cảm giác xa lạ, Tương Dao vẫn ở bên cạnh căm giận bất bình.

"Đừng gây nhau nữa, để em ngẫm lại xem, làm thế nào biến trở về đây......"

Diệp Sanh vắt óc suy nghĩ, đây nhất định là kết giới của Tử Cấm không sai, chẳng lẽ bởi vì kéo các nàng đi vào đây ban ngày cho nên ở hiện thực các nàng là hình thú, ở kết giới sẽ biến thành nửa thú nửa người, nếu nơi này có thể biến dây đằng thành xúc tua dương vật, thế thì dương vật của hai người họ biến đổi cũng có thể hiểu được, ví như mọc ra gai ngược, hoặc là hai cây biến thành một cây......

"Sanh Sanh...... Biến trở về thế nào cũng được...... Nhưng cây dương vật gai ngược cứ cứng ngắc khó chịu quá, em giúp ta giải quyết chút đi."

"...... Đúng, ta cũng vậy......"

Đồ Sơn Cửu và Tương Dao sôi nổi nắm dương vật tới gần Diệp Sanh, Diệp Sanh nhìn đến hai cây gai ngược mà hít sâu một hơi, lồn cảm thấy ẩn ẩn đau, lý trí mách bảo nàng, cần phải cự tuyệt!

"Cái này...... Gai không à...... Không hay lắm đâu...... Thoạt nhìn đau lắm...... Bên trong em rất non...... Không chịu được đâu......"

Diệp Sanh ấp úng phản đối, nào biết hồ ly và xà căn bản không để ý tới, hai người rất ăn ý mà một trước một sau vây quanh Diệp Sanh, chỉa côn thịt gai ngược lên bụng và mông Diệp Sanh chọc tới chọc lui.