Hồ vẫy tiền
Ngày hôm sau Diệp Sanh tỉnh lại, ý thức còn rất mơ hồ, chỉ cảm thấy đang ôm một thứ lông xù xù xúc cảm kỳ lạ, ghé mắt thì thấy, hóa ra là một con hồ ly! Diệp Sanh tỉnh lại liền.
À đúng rồi...... Hồ ly! Chắc là Đồ Sơn Cửu rồi, cũng may trước đây từng thấy nàng hóa thành nguyên hình, bằng không trên giường đột nhiên xuất hiện một con dã hồ ly thì chắc ai cũng sợ nhảy dựng.
Có điều, sao nàng lại hóa hình? Diệp Sanh nhớ tới Đồ Sơn Cửu từng nói, yêu lực của nàng không đủ, chỉ có ban đêm mới có thể hóa ra hình người, cho nên hiện giờ là ban ngày, nên nàng mới biến thành hồ ly?
Diệp Sanh muốn hỏi cho rõ ràng, cọ cọ hồ ly thử đánh thức nó, nhưng vô dụng, nó ngủ mê mệt. Diệp Sanh bất đắc dĩ, sờ vào điện thoại di động, nhìn giờ, 8 giờ rưỡi, cùng với một tin nhắn chưa đọc, click mở thì thấy là mời phỏng vấn, thời gian phỏng vấn là...... 10 giờ! Diệp Sanh hết cả hồn, vội tra địa chỉ công ty.
Còn may, đi tàu điện ngầm chỉ cần nửa tiếng, 9 giờ mười sẽ có chuyến, còn những 40 phút nữa.
Diệp Sanh chuẩn bị đi phòng tắm rửa mặt, mới vừa đứng dậy eo chân đã ập tới cảm giác bủn rủn, bước đi không nổi...... Cái này là do, tối hôm qua bị giã quá mạnh, túng dục quá độ, hôm nay không xuống được giường đây mà!
Sớm biết hôm nay có phỏng vấn thì tối hôm qua đã khắc chế một chút rồi. Diệp Sanh tức giận liếc mắt hồ ly trên giường, đều do nàng hết, dương vật to như vậy, dập mạnh như vậy!...... Mà thôi, dù sao mình bị chịch cũng rất sung sướng, không lằng nhằng nữa, nhanh chuẩn bị đi thôi.
Diệp Sanh chịu đựng eo gối bủn rủn, đỡ tường đi phòng tắm rửa mặt, trang điểm nhẹ nhàng, lại thay quần áo sạch sẽ, vừa nhìn đồng hồ, còn 20 phút, Diệp Sanh mở laptop trên bàn lên, tranh thủ thời gian tìm đọc thông tin của công ty mà mình sắp đi phỏng vấn.
Lướt đến đoạn cuối cùng bỗng Diệp Sanh cảm thấy trên đùi nằng nặng, cúi đầu thì thấy tiểu hồ ly không biết đã tỉnh khi nào, nhân lúc nàng không chú ý đã nhảy lên chân nàng. Diệp Sanh phải xem vội trang web, bèn ôm nó thả xuống, tiểu hồ ly có vẻ rất tức giận, kêu "khéc khéc" hai tiếng, lại nhảy lên, dụi đầu vào bụng nàng.
Diệp Sanh thở dài một hơi, trách cứ nó, "Chị có biết là chị nặng cỡ nào không? Tôi đang làm việc, đừng có quấy rầy tôi."
Diệp Sanh không lưu tình ném nó lại trên giường, tiếp tục xem trang web, rốt cuộc đã hiểu hết về công ty này, hồ ly trên giường phát ra tiếng "héc héc" thê lương như là trách móc, Diệp Sanh quay đầu nhìn nó, phát hiện nó ghé vào trên giường, lỗ tai cụp xuống, đôi mắt ngấn nước, vẻ mặt cực kỳ ủy khuất.
Diệp Sanh nghiêng đầu, nói, "Lát nữa tôi phải ra ngoài, chị phải ngoan ngoãn ở trong nhà không được chạy loạn đó nha, tôi biết chị không nói được, nhưng tôi còn có việc phải làm, muốn giao lưu gì thì chờ tôi trở về hẵng nói."
Diệp Sanh cầm lấy điện thoại, còn 2 phút nữa, lại ngó tiểu hồ ly...... Có điều phải nói là tiểu hồ ly này ủy khuất trông cũng đáng yêu phết, Diệp Sanh mở camera, ấn ghi hình.
"Nào, Tiểu Cửu, lăn vòng nào."
"Héc ~...... Hừ ~" Tiểu hồ ly bĩu môi, xoay đầu sang một bên, không thèm để ý tới Diệp Sanh.
Diệp Sanh tỏ ra tức giận, "Không nghe lời sẽ không cho chị ăn cơm!"
Tiểu hồ ly vừa nghe còn tưởng Diệp Sanh nói không cho nàng tinh nguyên, vội lăn một vòng.
Diệp Sanh thấy nó nghe lời như vậy, nảy nở ý cười, tiếp tục nói, "Tiểu Cửu ngoan lắm, lại lăn hai vòng, kêu hai tiếng xem nào."
Tiểu hồ ly vừa nghe liền nằm trên giường, phơi cái bụng ra, vặn vẹo thân mình hồ ly, lăn qua lăn lại, còn kêu "khéc khéc", bộ dáng ngốc nghếch đáng yêu.
"Quéo queo! Thật là lợi hại! Chị ra ngoài đây! Tiểu Cửu giữ nhà ngoan nha cưng!"
Diệp Sanh hài lòng lưu video lại, nhìn nhìn đồng hồ, vừa kịp, xách túi và chìa khóa ra cửa, mua bữa sáng ở quán ven đường rồi bắt tàu điện ngầm. Trên tàu, Diệp Sanh mở album ra, nhớ đến video mới vừa quay, bởi vì quá đáng yêu nên Diệp Sanh đã đăng lên Weibo của mình, với caption: "Hồ ly tinh Tiểu Cửu nhà em nè quí dị.".
Tới công ty, người phỏng vấn cũng không ít, ít nhất cũng bảy tám người, đều cùng cạnh tranh một chức vụ với nàng, Diệp Sanh tâm lạnh nửa phần, quá trình phỏng vấn chung quy đều giống nhau, phỏng vấn viên uyển chuyển tỏ vẻ, không muốn nhận.
Lại thất bại, một vị trí mà có quá nhiều người cạnh tranh, Diệp Sanh cũng quen rồi, dù sao buổi phỏng vấn hôm nay cũng chỉ là tạm thời.
Trên đường Diệp Sanh hậm hực trở về tàu điện ngầm thì đi ngang qua một cửa hàng thú cưng, đột nhiên nhớ tới tối hôm qua nói với Đồ Sơn Cửu, mua cái ổ chó.
Nhưng nghĩ tới đêm qua bình bịch điên cuồng, gái đẹp hàng to xài tốt không ngủ với mình mà cho ra ngủ ổ chó thì quá phí của trời, lập tức bỏ luôn ý định này.
Trên tàu điện ngầm, Diệp Sanh lướt Weibo giết thời gian, mới vừa mở Weibo ra liền phát hiện hộp tin tức "nổi bão", trên 10000 tin chưa đọc! Vừa click mở, 3000 lượt chia sẻ 1000 bình luận và hàng chục ngàn lượt thích, tất cả số liệu đều từ video nàng mới quay sáng nay, mà fans Weibo của nàng cũng từ mấy chục tăng tới hơn cả ngàn!
Diệp Sanh cảm thấy tay đã run run, click mở bình luận chia sẻ thì thấy.
"Hồ ly thành tinh đi ha ha ha ha"
"Hồ hồ cưng xỉu!"
"Sao lại ăn hiếp bé hồ ly thế, cho nó ăn đi, cho nó ăn đi!"
"Nè nè sau khi kiến quốc* thì không còn giai cấp đàn áp nữa đâu nha."
...... Và rất nhiều bình luận khác nữa!
*thành lập CHND Trung Hoa
Diệp Sanh buồn bực, sao bỗng dưng nổi rần rần vậy trời? Nhìn sang hot search, hóa ra hôm nay cụm từ "Hồ ly tinh" đã lọt top hot search, sau khi được một page đăng lại thì nổi tiếng luôn!
Thật đúng là hạnh phúc bất ngờ mà!
Lúc này, Diệp Sanh đột nhiên bắt đầu nảy ra một ý tưởng lớn mật, làm chủ nhân của thú cưng đáng yêu! Nàng lập tức nghĩ đến ưu thế lớn nhất của mình, đó chính là, con thú cưng trong nhà nàng là hồ ly tinh thật sự!
Nghĩ đến đây, Diệp Sanh có chút kích động! Tàu điện ngầm vừa đến trạm, Diệp Sanh gấp không chờ nổi chạy về nhà, đẩy cửa ra, nhìn thấy tiểu hồ ly vẫn cuộn tròn ngủ trên giường, Diệp Sanh hưng phấn quát, "Tiểu Cửu! Thời tới thời tới! Chị mau dậy làm việc cho tôi đi!"
Tiểu hồ ly nháy mắt bị đánh thức, ngay sau đó nhìn thấy ánh mắt Diệp Sanh như sói đói, không hiểu vì sao.
Diệp Sanh thường xuyên theo dõi những bé thú cưng đáng yêu trên mạng, đối với hoạt động của chủ nhân các bé cũng coi như hiểu biết, nàng lại quay vài video chơi cùng tiểu hồ ly kèm lời tự thuật của mình, gắn phụ đề, đăng lên.
Diệp Sanh xóa hết những nội dung khác trên Weibo, sửa tên thành Hồ ly tinh Tiểu Cửu, đồng thời đăng ký nhiều tài khoản video ngắn, pr lẫn nhau, video ghim trên cùng là giới thiệu hồ ly, "Tên ẻm là Tiểu Cửu nha mọi người, do mình nhặt được, rất thông nhân tính, có thể hiểu tiếng người, có thể nói là hồ ly tinh Đát Kỷ, hoan nghênh mọi người quan tâm, mỗi ngày mình sẽ chia sẻ cuộc sống hàng ngày của Tiểu Cửu nhé."
Làm xong xuôi hết thảy, Diệp Sanh mới buông điện thoại xuống, mệt đến tê liệt ngã ra giường, tiểu hồ ly không hiểu nàng đang làm những gì nhưng vẫn bò lại thân mật cọ cánh tay nàng.
Diệp Sanh vuốt ve đầu nó, lộ ra nụ cười giảo hoạt, "Nếu chị mà nổi tiếng thì có thể kiếm tiền về cho tôi rồi, chị muốn ăn gì tôi sẽ mua cho chị, cho nên phải cố gắng chăm chỉ vì tôi đó nha."
Suốt một buổi chiều, Diệp Sanh lướt qua các nền tảng đọc bình luận của cư dân mạng, tới buổi tối, hai cái Weibo của Diệp Sanh đều mấy ngàn lượt share, số fans cũng vượt ngưỡng 10000, click mở tiền lời, mới một ngày mà đã thu về hơn một ngàn rồi!
Đột nhiên có một số tiền khổng lồ vào tay, Diệp Sanh thấy còn vui hơn cả tìm được việc, không đúng, đây chính là công việc của nàng, trước đây cứ cho rằng gặp phải Đồ Sơn Cửu là tai họa, không ngờ trong họa có phúc, cuộc đời nàng nay đã sang trang!
Diệp Sanh nằm trên giường, vừa vuốt ve hồ ly vừa ngây ngô cười với điện thoại, "Tiểu Cửu ơi Tiểu Cửu, chị đúng là một con hồ vẫy tiền mà!"
"Hồ vẫy tiền là cái gì? Ta chỉ mới nghe qua cây rụng tiền thôi."
Đột nhiên nghe thấy tiếng nói, Diệp Sanh sửng sốt, quay đầu thì thấy hồ ly đã biến thành hình người, Đồ Sơn Cửu đang thân mật nằm bên cạnh nàng, một đôi mắt hồ ly xoay chuyển câu hồn nhiếp phách, nhu tình mật ý nhìn nàng.
Trông thấy ánh mắt này, Diệp Sanh đột nhiên xấu hổ đỏ mặt, ấp úng nói, "Hồ vẫy tiền nghĩa là...... Chị có thể kiếm tiền về cho tôi."
"Ồ ~...... Hôm nay ta làm nhiều như vậy, thế Sanh sanh...... Tính khen thưởng Tiểu Cửu của ngươi thế nào vậy?"
Đồ Sơn Cửu mị nhãn như tơ, nhả khí như lan, tay đã không thành thật duỗi vào váy Diệp Sanh.
————
Chúc mừng thanh niên thất nghiệp Diệp Sanh đã vào nghề! Tiền bạc vô lo, an tâm bị địt! Hế hế hế hế!