Điền Hòa Hòa bị suy nghĩ này của mình làm cho ngạc nhiên, nàng thế nhưng lại muốn đè Hà Viện Viện ra mà làm, nàng nhìn về phía Hà Viện Viện xinh như hoa kia, tốt thôi, nội tâm của nàng cũng tự nhiên muốn như vậy, xác thật đúng là có ý này. Nghĩ như vậy làm cho nội tâm của Điền Hòa Hòa có chút phức tạp, nàng cảm thấy mình mới chia tay không bao lâu, đã có cảm giác với người khác, làm cho nàng nghĩ, mình đối với Lý Tĩnh đã không còn cảm giác. Thật giống như món đồ mà mình đã từng quý trọng nhất, dễ như trở bàn tay bị người khác vứt vào thùng rác, mà bản thân cũng không còn coi trọng món đồ đó, chia tay thổn thức xong lại bắt đầu đi tìm tình yêu mới.
"Đang nghĩ gì vậy?" Hà Viện Viện thấy Điền Hòa Hòa có chút thất thần, liền mở miệng hỏi nàng, chỉ cần không nghĩ đến Lý Tĩnh là được, đương nhiên, khả năng Điền Hòa Hòa nghĩ đến Lý Tĩnh vẫn còn cao đi, Hà Viện Viện có thể hiểu được, nhưng trong lòng cũng có chút hụt hẫng, thực muốn cắt ngang đoạn suy nghĩ đó của Điền Hòa Hòa đối với Lý Tĩnh.
"Không có gì, tôi tắm xong rồi, cô đi tắm đi." Điền Hòa Hòa thu lại suy nghĩ, yêu một người rồi chia tay, không còn yêu người đó nữa mà đi tìm tình yêu mới, vậy thì cứ như vậy đi, người ta nói muốn điều trị một người thất tình thì chỉ có cách là mở ra một đoạn tình cảm mới, xem ra cũng đúng, một người chiếm lấy vị trí thật lớn trong tim, về sau liền bị người mới chiếm lấy vị trí, sẽ làm cho người xưa chỉ còn lại một góc nhỏ trong lòng, số lần nàng nhớ tới Lý Tĩnh cũng ngày càng ít, cũng không còn khó chịu nữa.
"Được, vậy chị đi tắm, chờ chị tắm ra." Hà VIện Viện nói với Điền Hòa Hòa, liền cầm lấy váy ngủ gợi cảm nhất của mình, đi vào phòng tắm.
Điền Hòa Hòa sấy tóc, lên giường một lúc sau, nghĩ đến một màn giường kia, bây giờ bản thân đang nằm trên giường người khác, thật có cảm giác phi thường ái muội. Đặc biệt nghĩ đến Hà Viện Viện kia còn đang bên trong tắm rửa, không bao lâu nữa cũng sẽ nằm trên cùng một chiếc giường, Điền Hòa Hòa liền không thể bình tĩnh. Rõ ràng mấy ngày trước đều có thể an tâm cùng Hà Viện Viện ngủ chung, nhưng hôm nay, lại cảm thấy không còn bình tĩnh như trước, cảm thấy cực kỳ dễ dàng lau súng cướp cò, đặc biệt là khi Hà Viện Viện kia luôn trăm phương ngàn kế quyến rũ chính mình.
Quả nhiên, không bao lâu sau, liền có động tĩnh, cửa phòng tắm mở ra, Điền Hòa Hòa giống như đà điểu, trực tiếp nhắm mắt giả bộ ngủ.
Bởi vì Hà Viện Viện kia đang ăn mặc vô cùng gợi cảm, nhưng ra đến nơi, liền thấy Điền Hòa Hòa giả bộ ngủ, nghĩ thầm chính mình ăn mặc gợi cảm như vậy là để cho nàng xem, thế nhưng lại không xem, thật là người không hiểu phong tình, cùng lắm cũng không quan hệ, lát nữa Điền Hòa Hòa cũng phải nhìn, nàng không tin đêm nay Điền Hòa Hòa có thể ngủ được.
Điền Hòa Hòa tuy rằng đang nhắm mắt giả bộ ngủ, nhưng nàng cảm giác được Hà Viện Viện đang nhìn mình chằm chằm, nhìn được một lúc lâu, nàng cảm giác được Hà Viện Viện đang đi đến gần giường, mỗi một bước tới gần, Điền Hòa Hòa đều có thể cảm giác được, đặc biệt là khi Hà Viện Viện ngồi lên giường, nhấc lên một bên chăn, cả người Điền Hòa Hòa khẩn trương hết lên, không được, tim nàng đập liên hồi như trống trận, bịch bịch bịch bịch.
Hà Viện Viện nằm lên giường xong, liền đến gần Điền Hòa Hòa, thân mình trực tiếp dán đến bên người Điền Hòa Hòa, nàng rõ ràng cảm nhận được cả người Điên Hòa Hòa trở nên cứng đờ, khóe miệng tự giác lộ ra ý cười, nghĩ thầm muốn nhìn xem cái người này còn có thể nhịn đến chừng nào.
"Ngủ rồi sao?" Hà VIện Viện nhẹ giọng hỏi ở bên tai Điền Hòa Hòa, thổi nhẹ vào tai Điền Hòa Hòa.
Điền Hòa Hòa cảm thấy thân thể mình đột ngột mẫn cảm lên, lỗ tai truyền đến cảm giác ngưa ngứa, nhưng cũng không biết làm sao, lại như cũ giả bộ ngủ, không có trả lời Hà Viện Viện.
"Thật sự ngủ sao?" Hà Viện Viện cố ý ở bên tai Điền Hòa Hòa tiếp tục hỏi, một tay nàng nhẹ đặt ở trên mặt của Điền Hòa Hòa, vuốt ve lông mày, đôi mắt, cái mũi, sau đó ngừng ở bên môi Điền Hòa Hòa, nhưng cũng không dừng lại lâu, mà là tiếp tục vuốt ve xuống phía dưới cổ Điền Hòa Hòa, sau đó đột nhiên chui vào bên trong áo của Điền Hòa Hòa.
"Có thích chị làm như vậy với em không?" Tay của Hà Viện Viện đột nhiên đi vào bên trong áo ngủ của Điền Hòa Hòa, để lên khỏa đầy đặn mềm mại của Điền Hòa Hòa, Hà Viện Viện tiếp tục ở bên tai nàng hỏi.
Điền Hòa Hòa làm sao còn có thể giả bộ ngủ, thời điểm trước ngực của mình bị tập kích, liền mở mắt, cũng đè lại cái tay xấu xa kia của Hà Viện Viện. Đương nhiên nàng biết mình giả bộ ngủ không lừa được Hà Viện Viện, nên thật sự muốn đi ngủ, nàng biết đêm nay Hà Viện Viện sẽ không bỏ qua cho mình.
"Cô muốn làm cái gì?" Điền Hòa Hòa hỏi.
"Muốn làm, yêu." Môi Hà Viện Viện dán lên tai Điền Hòa Hòa, nói ra thập phần lộ liễu.
Điền Hòa Hòa nghe đến, tai lại đỏ, Hà Viện Viện này một chút cũng không đứng đắn, nàng cảm thấy chính mình sẽ không thể nào nói được như Hà Viện Viện, nàng nghe đều muốn thẹn.
"Chúng ta mới vừa quen nhau không bao lâu......." Điền Hòa Hòa yếu ớt nói.
"Chị biết em đã lâu rồi, so với em biết chị, còn muốn lâu hơn." Ngữ khí Hà Viện Viện nghiêm túc nói, nàng âm thầm quan sát Điền Hòa Hòa một thời gian, chỉ có Điền Hòa Hòa là không biết, thậm chí thời gian Điền Hòa Hòa đi tìm Lý Tĩnh ở bệnh viện, nàng đều âm thầm nhớ, quan sát đến mình còn có thể đoán sơ ra tính tình của Điền Hòa Hòa, đều vẫn luôn âm thầm quan sát nàng ấy. Đương nhiên những điều này nàng sẽ không nói ra cho Điền Hòa Hòa, miễn cho Điền Hoa Hòa nghĩ là mình biến thái.
"Nhưng là, chúng ta kết giao chân chính mới có mấy ngày........" Điền Hòa Hòa cảm thấy sự tình diễn ra quá nhanh.
"Em có muốn làm không? Muốn cùng chị làm không?" Hà Viện Viện hỏi, nàng không muốn nghe nhiều lý do, chỉ muốn biết đáp án trực tiếp, đáp án thật từ thân thể và trong tim, đương nhiên nếu Điền Hòa Hòa không muốn, Hà Viện Viện sẽ không miễn cưỡng nàng.
Điền Hòa Hòa cảm giác chính mình không đối mặt được với vấn đề trực tiếp này, chính là Điền Hòa Hòa cũng không biết làm sao mà cự tuyệt, trong lòng nàng là thật muốn, nàng muốn cùng Hà Viện Viện làm, thời điểm vừa nãy nàng đã muốn, lúc Hà Viện Viện nằm trên giường, lại lần nữa bưng lên nhiệt độ trong người, giờ phút này nàng có thể cảm giác được chính mình là đang ướt.
"Nếu muốn thì vì cái gì lại đè nén dục vọng của mình? Em với chị hiện tại đang là người yêu, có vướng mắc gì sao? Nói nữa, chúng ta cũng không phải chưa làm qua." Hà Viện Viện dụ dỗ nói, nàng cảm thấy Điền Hòa Hòa có tâm lý với việc lên giường, bất quá không sao, chính mình sẽ dạy nàng, làm cho nàng tràn đầy tiếp thu dục vọng của bản thân, việc này không có gì đáng xấu hổ cả.
Tuy rằng Điền Hòa Hòa đã sớm không tin Hà Viện Viện có tính lãnh cảm, nhưng nàng đối việc mình cùng Hà Viện Viện đã ngủ với nhau không còn hoài nghi, rốt cuộc nàng vẫn không thể hiểu được làm sao mình cùng Hà Viện Viện trở thành người yêu, thật sự không biết nói làm sao. Cho nên giờ phút này Điền Hòa Hòa nghĩ lại, cảm thấy, nếu như đã làm, vậy thì làm lại một lần nữa, cũng không có gì xấu, vì thế Điền Hòa Hòa buông tay đang đặt trên người mình của Hà Viện Viện ra.
Điền Hòa Hòa buông tay nàng ra, Hà Viện Viện liền đầu hôn lên môi Điền Hòa Hòa, đây là lần đầu tiên các nàng hôn môi. Rõ ràng là nàng có bạn gái cũ, vậy mà lúc hôn, Điền Hòa Hòa vẫn còn ngây ngô, như là hoàn toàn chưa biết hôn môi là như thế nào. Hà Viện Viện nghĩ thầm, kỹ thuật Điền Hòa Hòa không tốt, vậy thì của Lý Tĩnh cũng không khá hơn là bao.