"Em ngồi đi, đừng nhúc nhích, chị đi bật đèn." Hà Viện Viện lúc này mới đứng dậy ra phòng khách bật đèn.
Ánh đèn sáng, cảm giác ái muội liền tiêu tan một ít, làm Điền Hòa Hòa xấu hổ không biết nên như thế nào đối mặt với Hà Viện Viện.
Cũng may, Hà Viện Viện không có tiếp tục đối với Điền Hòa Hòa làm ra hành động ái muội gì nữa.
"Tắm rửa một cái, hôm nay chúng ta đi ngủ sớm một chút." Hà Viện Viện đi vào phòng ngủ của chính mình, các nàng đi ra ngoài chơi một ngày, mới nãy còn coi phim kinh dị, coi như lăn lộn cả một ngày, Điền Hòa Hòa hẳn là mệt đến không còn tâm tư nghĩ đến Lý Tĩnh, chắc là sẽ ngủ ngon đi.
"Đêm nay tôi ngủ ở phòng khác có được không?" Điền Hòa Hòa hỏi Hà Viện Viện, tuy lúc trước có từng uống rượu xong làm loạn, nhưng là Điền Hòa Hòa vẫn cảm thấy trạng thái này giữa các nàng, ngủ chung một chiếc giường có không thích hợp.
"Không cần đâu, mới vừa xem phim ma, chị vẫn còn rất sợ hãi." Hà Viện Viện ra vẻ sợ hãi nói, kỳ thật làm bác sĩ khoa ngoại, có đi nhà xác nét mặt cũng không đổi, nơi nào sẽ sợ quỷ.
Nói đến phim ma, Điền Hòa Hòa nghĩ đến hình ảnh con ma khi nãy, trong lòng lại phát hoảng, Hà Viện Viện là giả vờ sợ, mà nàng là thật sự sợ, vì thế nàng yên lặng cùng vào phòng của Hà Viện Viện ngủ.
Hà Viện Viện thấy Điền Hòa Hòa cùng mình vào phòng ngủ, trong lòng âm thầm cao hứng.
"Em tắm trước, hay là chị tắm trước?" Hà Viện Viện hỏi.
"Sao cũng được." Điền Hòa Hòa thuận miệng nói.
"Cũng được, vậy chị tắm trước." Nói xong Hà Viện Viện liền bắt đầu làm trò, ở trước mặt Điền Hòa hòa cởi quần áo.
Điền Hòa Hòa nhìn trợn mắt há hốc mồm, cái vị bác sĩ này sao mà hào phóng, thật sự là có tính lãnh cảm sao? Bất quá dáng người thật sự tốt, kia ngực phập phồng quyến rũ, đôi chân thẳng dài.....
Ý thức được chính mình nhìn chằm chằm dáng người của Hà Viện Viện, Điền Hòa Hòa nhanh chóng đem tầm mắt mình dời đi, cũng đồng thời xoay người, một bộ dáng, không phận sự chớ nhìn, bộ dạng chính nhân quân tử, chính là vừa rồi cảnh sắc đặc biệt hữu tình, tuy rằng ngắn ngủi năm giây, cũng đã khắc sâu trong đầu, y như máy copy, sắc màu rực rỡ.
Hà Viện Viện vốn dĩ cũng cảm thấy chính mình quá mức phóng túng, nhưng khi thấy Điền Hòa Hòa như vậy thẹn thùng, đặc biệt bên tai đều đỏ hết lên, lập tức liền không còn cảm thấy thẹn thùng. Kỹ thuật giường chiếu của Điền Hòa Hòa vẫn còn khả năng, chỉ là thật sự quá dễ dàng thẹn thùng, Lý Tĩnh lại là cái hũ nút, hai người như thế thì làm sao có thể tìm thấy thú vui trên giường đây?
Hà Viện Viện còn không có hào phóng đến mức cởi hết đồ trước mặt Điền Hòa Hòa, tuy rằng Điền Hòa Hòa cũng không có nhìn chính mình, lúc cởi còn cái quần lót, Hà Viện Viện liền chui vào phòng tắm.
Lúc Hà Viện Viện đi vào phòng tắm, Điền Hòa Hòa liền thở dài một hơi nhẹ nhõm, ngay sau đó lại bắt đầu lo lắng, buổi tối khi đi ngủ, Hà Viện Viện vạn nhất muốn làm chuyện gì quá phận thì phải làm sao bây giờ? Rốt cuộc hai quả nữ cùng ngủ chung một cái giường, cơ mà nàng tự nhận mình có tính lãnh cảm, hẳn là sẽ không chủ động đề nghị yêu cầu này, Điền Hòa Hòa nghĩ đến bộ dáng câu người của Hà Viện Viện, lại cảm thấy nàng có tính lãnh cảm thực sự là lừa quỷ, không hề có bộ dáng đáng tin. Mặc kệ, dù sao chính mình cũng sẽ không đồng ý, nàng cũng không thể làm gì được mình.
Liền tại Điền Hòa Hòa đang miên man suy nghĩ thì Hà Viện Viện đã tắm xong, ôm khăn tắm đi ra, lộ ra một mảng đùi lớn, nhìn phá lệ câu người.
"Chị tắm xong." Hà Viện Viện ở một bên sấy tóc, một bên nói với Điền Hòa Hòa.
"Nhanh như vậy!" Điền Hòa Hòa cảm giác Hà Viện Viện mới vừa vào thì đã tắm xong trở ra.
"Chị đều đã tắm hết nửa tiếng." Nàng chính là đem bản thân tắm rửa sạch sẽ rồi mới đi ra, Điền Hòa Hòa nếu mà có muốn mình đều tùy thời có thể sử dụng.
"Ừm, tôi cũng đi tắm." Điền Hòa Hòa nhanh đứng dậy, cầm áo ngủ mà Hà Viện Viện đã chuẩn bị tốt, mau chóng đi vào phòng tắm, thời điểm cùng Hà Viện Viện mặt đối mặt luôn có cảm giác mất tự nhiên.
"Ừm." Hà Viện Viện nhìn Điền Hòa Hòa cười gật đầu.
Cũng không biết có phải do mình suy nghĩ nhiêu hay không, Điền Hòa Hòa cảm thấy lúc Hà Viện Viện nhìn mình tầm mắt luôn có điểm ái muội, Điền Hòa Hòa tránh đi tầm mắt của nàng, nhanh vào phòng tắm.
Dáng vẻ sợ hãi của Điền Hòa Hòa khi ở cùng chính mình làm cho Hà Viện Viện không khỏi giơ lên khóe miệng, đây là một chuyện tốt, chứng tỏ Điền Hòa Hòa không hoàn toàn thờ ơ.
Điền Hòa Hòa vào phòng tắm, cảm thấy tự nhiên hơn, nàng nhìn chính mình trong gương, đôi mắt vẫn còn sưng, nhưng sắc mặt đã đỡ hơn rồi, cũng thật không biết Hà Viện Viện thích mình ở điểm nào, cảm thấy Hà Viện Viện nói thích chính mình không giống như nói thật. Có lẽ là do chính mình đang thất tình, nên mới nói như vậy đi, nhưng nếu là như vậy, vậy thì thật sự Hà Viện Viện có thể là một người tốt. Nếu chính mình là một người có mị lực, Lý Tĩnh cũng sẽ không cùng mình chia tay, nhớ đến Lý Tĩnh, tâm tình của Điền Hòa Hòa lại có chút ảm đạm, chỉ là nàng không còn muốn vì Lý Tĩnh mà khóc.
Vì thế Điền Hòa Hòa lắc lắc đầu, mong muốn đem Lý Tĩnh còn có cả Hà Viện Viện vứt ra sau đầu, giờ phút này chỉ muốn làm đại não của mình thư giãn.
Hà Viện Viện thấy đã qua bốn mươi phút, Điền Hòa Hòa còn chưa ra, có chút không yên tâm đi gõ cửa phòng tắm.
"Em không sao chứ?" Thanh âm quan tâm của Hà Viện viện truyền vào.
"Không có việc gì, tôi mới vừa tắm xong." Điền Hòa Hòa nói, lúc này mới đem vòi hoa sen tắt đi, mau chóng lau thân mình đi ra ngoài.
"Có muốn chị sấy tóc cho em không?" Hà Viện Viện hỏi, nàng rất vui lòng giúp đỡ.
"Không cần, tôi tự mình làm được." Điền Hòa Hòa đi qua cầm lên máy sấy tóc, tự mình sấy cho bản thân.
"Em quá khách khí, chị bây giờ là bạn gái của em." Hà Viện Viện nhìn Điền Hòa Hòa nói.
Điền Hòa Hòa không trả lời, nghĩ thầm đột nhiên xuất hiện một cái bạn gái, làm sao có thói quen ngay được?
Hà Viện Viện thấy Điền Hòa Hòa không nói, liền cũng không nói nữa, chỉ là dựa vào đầu giường, nhìn chằm chằm Điền Hòa Hòa.
Việc nhìn chằm chằm ngươi khác, trước kia Điền Hòa Hòa thường xuyên đối với Lý Tĩnh làm, nhưng bị người khác nhìn chằm chằm mình thật đúng là không giống nhau, vài phần không được tự nhiên còn có cả thẹn thùng.
Điền Hòa Hòa sấy tóc xong, mới chậm rì rì trèo lên giường, ngày hôm qua các nàng ngủ trên cùng một cái giường là lúc chính mình đang trong trạng thái say rượu, nhưng hôm nay bản thân trong trạng thái thanh tỉnh, thật sự có cảm giác kỳ cục.
"Em khẩn trương lắm sao?" Hà Viện Viện nhướng mày hỏi, Điền Hòa Hòa giống như một con cừu nhỏ, còn mình thì tựa như một con sói xám, mà nói, có sói xám nào đẹp như mình không?