Điên Nữ Xuyên Thành Tiểu Đáng Thương, Vô Địch Bạo Sát Mọi Người

Chương 9




Trong giờ học thể dục, Toa Dư đánh bại hết tất cả mọi người, tuy rằng dành được chiến thắng nhưng cũng rất mệt mỏi, cô ghé vào trên bàn ngủ đến trời long đất lở, tận lúc sắp tan học mới có người đánh thức.

“Lương Tiểu Tiểu, cậu chuẩn bị tinh thần cho tốt đi, nhân lúc chưa tan học, mau thu dọn cặp sách về trước, nếu không đợi thêm lát nữa sẽ có người tới tìm cậu gây chuyện.”

Toa Dư: “?”

Nữ sinh trước mặt mặc bộ đồng phục chiêu sinh, Toa Dư ngủ nhiều nên đầu óc có hơi mơ màng, nghĩ nửa ngày, mới nhớ ra người này là ai.

Nữ sinh này tên là Điền Lạc, cô ấy là người duy nhất trong lớp không hùa theo mọi người khinh nhục Lương Tiểu Tiểu.

Cô ấy cũng xuất thân giống Lương Tiểu Tiểu, nhưng lại thông minh hơn Lương Tiểu Tiểu rất nhiều, hàng ngày đều cố gắng thu mình, không gây chuyện, tự bảo vệ được bản thân, ở trong lớp cô ấy giống như người vô hình.

Thấy Toa Dư nghi ngờ nhìn mình, Điền Lạc lấy di động ra, chỉ vào màn hình: “Buổi sáng cậu cùng Lâm Dư Hàm đánh tennis, bị người khác chụp được, lại đúng ngay đoạn cậu đánh lại, đã được đăng lên diễn đàn trường rồi.”

Toa Dư híp híp mắt, lấy di động ra đăng nhập vào diễn đàn trường, thấy một tiêu đề đỏ chót nằm ngay đầu diễn đàn.

[Shock! Nữ sinh tâm cơ trong lúc đánh tennis cố tình ức h.i.ế.p nữ thần thanh xuân.]

Rất nhiều người đang mắng chửi hăng say ở bên dưới.

Video này không đầu không đuôi, chỉ thấy Lâm Dư Hàm bị quay như chong chóng, lúc Toa Dư bị bóng đập vào người không thấy đâu, chỉ thấy hình ảnh Toa Dư dùng sức đánh bóng trúng vào người Lâm Dư Hàm rất nhiều lần.

Trong video, hai mắt Lâm Dư Hàm ửng đỏ, dáng người nhỏ bé, cơ thể yêu đuối lung lay như sắp đổ, mà đối diện là Toa Dư đang hùng hùng bỏ hổ, nhìn qua rất đáng ghét.

Còn nhiều bình luận mắng chửi khác: [Nữ sinh này đúng là ghê tởm thật, dám dùng cách này để ức h.i.ế.p nữ thần]

Lầu 4: [Nữ sinh Lương Tiểu Tiểu này, chính là người chuyên nhặt phế liệu, bởi vì không có ai muốn chung tổ với cô ta , Lâm nữ thần tốt bụng muốn chung tổ với cô ta, kết quả cô ta ghen ghét Lâm Dư Hàm, cố ý đánh bóng vào cậu ấy, làm cả người cậu ấy toàn là vết thương.]

Lầu 5: [Cmn! Cô ta trắng trợn như vậy sao?]

Lầu 6: [Loại người này tốt nhất nên đuổi khỏi trường học đi!]

Lầu 7: [Haha, trường học đang bắt đầu chiêu sinh những người gia cảnh nghèo khó, nhưng có thành tích tốt. Tôi biết sớm muộn gì cô ta cũng sẽ gây chuyện mà, nhìn bộ dáng của cô ta xem, có khác gì một con chuột đâu.]

Lầu 4: [Đúng là thấp kém, hạ đẳng mà! Chỉ tiếc nữ thần vô cớ phải chị khổ, ôm một cái nào nữ thần!]

Toa Dư cầm di động xem sau đó mỉm cười.

Thấy Toa Dư còn cười được, Điền Lạc sốt ruột thay cô, nhỏ giọng nói: “Đừng cười nữa, cậu phải tìm cách xử lý chuyện này đi, nhanh lên!”

Toa Dư lướt xuống dưới xem, thấy có một cái nick tên H, ảnh đại diện là hình nhân vật nam anime, bình luận một câu: [Cô gái này là ai?]

Giống như không biết nhân vật này là ai, ở phía dưới có gần một trăm bình luận trả lời thắc mắc của hắn: [Hạ thiếu, cô ta là học sinh năm ba, tên Lương Tiểu Tiểu, là học sinh nghèo được đặc cách tuyển sinh vào trường.

Sau khi nhận được đáp án, H: “Tôi biết rồi.”



Toa Dư nhớ lại, người này chính là Hạ Tử Phi, là nguồn gốc khiến Lương Tiểu Tiểu bị bắt nạt.

Bối cảnh, gia thế Hạ Tử Phi vô cùng hùng hậu, thường ngày bắt nạt hết ngươi này tới người khác, ở khối năm hai là bá chủ một cõi, nhưng bởi vì có gia thế sau lưng chống đỡ, nên không có ai dám chọc, mọi người đều gọi hắn là Hạ thiếu.

Tính cách ngang ngược như vậy, nhưng hắn lại có ngoại hình vô cùng đẹp trai, có rất nhiều nữ sinh thích hắn, Tống Tuyết chính là một trong số đó.

Cô ta tự nhận mình là đàn em của Hạ Tử Phi, chỉ mong được thân cận, gần gũi với người mình thích.

Trong trí nhớ của Lương Tiểu Tiểu, người Hạ Tử Phi thích là Lâm Dư Hàm, nhưng hắn lại cố tình nói người mình thích là Lương Tiểu Tiểu.

Tống Tuyết thực sự rất ngu ngốc, cả ngày chỉ lo bắt nạt người khác, mặt mũi và tên tuổi của giáo viên cũng không nhớ. Bị người khác tính kế cũng không biết, người khác nói gì cũng tin, chỉ biết bắt nạt Lương tiểu Tiểu.

Quan hệ của cô ta cực kỳ kém, căn bản không có ai nói cho cô ta biết sự thật.

Hạ Tử Phi đương nhiên biết Lâm Dư Hàm lấy tên tuổi hắn ra để hãm hại Lương Tiểu Tiểu, nhưng hắn không hề để bụng, chỉ cần người trong lòng hắn vui vẻ hắn cũng sẽ cảm thấy vui vẻ.

Hắn còn phối hợp với Lâm Dư Hàm, ở trước mặt Tống Tuyết tỏ vẻ có hứng thú đối với Lương Tiểu Tiểu.

Chờ tới khi Lương Tiểu Tiểu bị Tống Tuyết chụp ảnh loã thể, video và hình ảnh đăng tràn ngập trên diễn đàn trường, thanh danh bị phá huỷ, sau đó được Lâm gia đón về nhà.

Hạ Tử Phi muốn đứng phía sau chống lưng cho nữ thần của mình, còn cố tình bình luận một câu: [Nữ sinh này ghê tởm như vậy, ngay cả sau khi bị cởi hết quần áo cũng chẳng có gì để xem, so với Dư Hàm còn không bằng một cái móng tay.]

Ngay cả những tên lưu manh huỷ hoại Lương Tiểu Tiểu, cũng là do Lâm Dư Hàm giúp đỡ mà tìm tới tận cửa.

Lần này Hạ Tử Phi trả lời ba chữ “tôi đã biết”, chắn chắn không đơn giản là đã biết bình thường, mà là tín hiệu của việc muốn chỉnh Toa Dư.

Không biết Hạ Tử Phi muốn dùng cách gì để bắt nạt đây? Bật sự khiến người khác phải mỏi mắt trông chờ.

Sau khi thu hồi lại suy nghĩ, Điền Lạc còn cố gắng khuyên Toa Dư.

“Cậu chạy nhanh đi, mấy ngày này tạm thời xin nghỉ học, sau đó trốn đi nơi khác thật xa, tránh đầu sóng ngọn gió.”

“Trước kia chỉ cần một ngọn gió thổi qua, hoặc Lâm Dư Hàm cảm nhẹ đau đầu, cậu ta cũng là người quan tâm, ân cần nhất. Lần này thấy nữ thần của mình chịu uỷ khuất như vậy, hỗn thế ma vương này nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu!”

Toa Dư nhìn Điền Lạc thực lòng lo lắng cho mình, trấn an cười nói: “Yên tâm đi, tôi không có việc gì.”

Người xảy ra chuyện chính là bọn họ! Hahahahahaha

Diễn đàn trường càng thêm xôn xao, có thể nói trong mấy năm qua, đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện học sinh được chiêu sinh lại dám công khai bắt nạt con em hào môn.

Huống hồ, người bị bắt nạt lại là một nhân vật lớn, cực kỳ nổi tiếng trong trường, là nữ thần trong lòng rất nhiều người.

Trong lúc tất cả mọi người đang ra sức mắng chửi Lương Tiểu Tiểu, Lâm Dư Hàm dùng tài khoản trên diễn đàn của mình đăng một bài viết.

Xứng Đồ: [Mọi người đừng mắng Lương Tiểu Tiểu nữa, là tớ không cẩn thận, bạn học Lương không hề cố ý, hơn nữa tớ cũng không bị thương nặng, cảm ơn mọi người đã quan tâm.]



Phía dưới bài viết là hình ảnh một đôi chân mảnh khảnh trắng muốt, phía trên có mấy vết thâm tím, nhìn qua có chút ghê người, cực kỳ nghiêm trọng.

Sau khi đăng bài, diễn đàn lập tức nổ tung.

Ban đầu chỉ là ăn dưa, bài viết vừa đăng lên, liền hoàn toàn biến thành công khai lên án Lương Tiểu Tiểu, dường như mỗi người bấm vào xem bài đăng đều sẽ để lại bình luận mắng chửi Lương Tiểu Tiểu.

Toa Dư có chút không nói nên lời, cô biết rõ, buổi sáng đánh tennis không thể tạo thành vết thương nghiêm trọng như vậy được, những vết bầm tím đó chính là Lâm Dư Hàm dùng bút màu vẽ lên.

Kiếp trước ở Liên Minh Tinh Tế, khi đối mặt với kẻ địch, từ mưu kế, sức mạnh… tất cả đều là đứng đầu.

Loại người này đã vô cùng ghê tởm, lại dùng thủ đoạn không đau không ngứa mà hủy hoại người khác, là lần đầu tiên cô nhìn thấy.

Thủ đoạn như vậy cũng chỉ xứng diễn kịch ở trường học mà thôi.

Lâm Dư Hàm nếu muốn chơi, cô sẽ chơi với cô ta đến cùng!

____________

Mặc kệ trên diễn đàn đang náo loạn kịch liệt, Toa Dư vẫn bình tĩnh như thường, ngồi học tới tiết cuối cùng, sau đó đeo cặp lên vai mà nghênh ngang ra về.

Ngay lúc cô chuẩn bị bước chân ra khỏi cổng trường, cô bỗng cảm nhận được một trận kình phong đáp úp lại, cơ thể phản ứng còn nhanh hơn cả đầu óc, không hề nghĩ ngợi mà tức khắc nghiêng đầu tránh thoát.

Phanh!

Một quả bóng rổ sượt ngang qua lỗ tai, hung hăng đập vào vách tường đối diện.

“Tránh nhanh lắm!”

Một giọng nam dễ nghe vang lên, không thèm che giấu ác ý và sự trào phúng.

Toa Dư xoay người lại, một thiếu niên mặc bộ đồ chơi bóng rổ màu đỏ đứng cách cô khoảng chín mét.

Thiếu niên khuôn mặt đẹp trai, sống mũi cao thẳng, khuôn mặt góc cạnh nam tính, nhưng vẫn còn mang chút ngông cuồng của tuổi trẻ.

Thực sự đáng tiếc, khuôn mặt đẹp như vậy lại có nét mặt ác liệt và chán ghét, phá hoại vẻ đẹp trời sinh của thiếu niên này.

Toa Dư từ trong trí nhớ tìm ra được kí ức về thiếu niên này, đây là nam sinh chính là chó con theo đuôi Lâm Dư Hàm, chính là người có tên H trên diễn đàn trường - Hạ Tử Phi.

“Trừng cái gì mà trừng! Nhặt bóng lại đây cho tôi.” Hạ Tử Phi khoanh tay đứng, hất hàm ra lệnh cho Toa Dư.

Nhìn thấy trước mắt mình không có ai ngoài Lương Tiểu Tiểu, đáy mắt Hạ Tử Phi hiện lên một chút suy tư.

Tin tức của thế gia đế đô hắn đã tìm hiểu qua, tối qua hắn nghe ngóng được chút chuyện, Tống Tuyết và một số nữ sinh có gia thế m.á.u mặt khác, đều không biết vì sao lại nhập viện.

Đám người kia nhập viện, là do Lương Tiểu Tiểu làm?