Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Chương 42: Tiểu ca ca nhà bên, có chút ngoan (42)




Editor: Nha Đam

Phong Thiển cùng Kỷ Miên tay trong tay cùng nhau đi xuống lầu, điều này làm cho Hứa quản gia đột nhiên không kịp phòng ngừa mà ăn một phen cẩu lương.

Trên mặt trắng nõn của thiếu niên còn sót lại một vạt hồng hồng, giờ phút này hắn ngoan ngoãn mà đi bên cạnh cô.

Phong Thiển cùng Kỷ Miên ở trên bàn cơm ăn bữa sáng, Hứa quản gia ở một bên cung kính mà thông báo với cô tình hình ở hộ sở sau khii cô ra về.

Đêm qua, Tống Dập đi tìm Ân Dao Dao.

Ân Dao Dao trên người đã nổi lên dược tính, cô ta dùng nước lạnh đập vào mặt.

Trang dung* trên mặt tinh xảo bị nước làm lấm lem.

*Trang dung: lớp trang điểm trên mặt

Cô ta lung lay mà rời toilet, vừa lúc đụng phải Tống Dập tới tìm cô ta

Sau đó, Ân Dao Dao không nói hai lời, trực tiếp lao tới.

Vẻ mựt Tống Dập như tên ngốc, nếu không phải nghe ra thanh âm của nữ thần, thật đúng là không nhận ra trên mặt bởi vì lớp trang điểm bị mất mà Ân Dao Dao lại có dáng vẻ không ra người không ra quỷ.

Sự việc tiếp theo, liền thuận lý thành chương*.

*thuận lý thành chương: rõ ràng, hợp logic, hợp lý lẽ

Nhưng mà, chuyện này bị nháo đến mọi người đều biết.

Nhân vật nổi tiếng quyền quý ở hội sở đều lấy làm hài hước, ánh mắt ghét bỏ nhìn quét hai người.

Tống Dập một lòng muốn bảo hộ nữ thần của hắn, hắn làm trò trước mặt mọi người tuyên bố muốn cưới Ân Dao Dao.

Tống Càn rất nhanh bị tức đến phát nghẹn.

Ân Dao Dao đứng ở bên người Tống Dập, không rên một tiếng.

Cô ta thấy được đằng sau đám người đang đứng, Hướng Bắc Trì ánh mắt phức tạp mà nhìn cô ta.

Lần này tới hội sở, cô ta vốn chính là dựa vào Hướng Bắc Trì mà tới.

Ân gia không phải giới thượng lưu, căn bản không có khả năng được mời tới tới yến hội của Phong gia, một trong tứ đại thế gia, huống chi lần này lại là lễ trưởng thành của con gái Phong gia gia chủ.

Không có người biết, Ân Dao Dao yêu thầm Kỷ Miên đã thật lâu.

Từ sơ trung đến cao trung.

Từ niên thiếu đến lúc trưởng thành.

Nào có đứa con giá nào chưa từng có ý nghĩ xa xôi với thiếu niên không thể với tới kia

Ân Dao Dao cũng là như thế.

Cô ta biết được Kỷ Miên muốn tới lễ trưởng thành của Phong Thiển, liền nhờ cậy Tống Dập mang cô ta cùng đi tới.

Ân Dao Dao hắc hóa.

Đến tột cùng là bởi vì cái gì, không có người biết.

Cô ta tiếp cận Hướng Bắc Trì, bất quá là bởi vì tiền tài quyền thế của Hướng gia.

Mà hiện tại, Hướng thị sắp sụp đổ.

Cô ta còn cần thiết tiếp tục sao?

Người kia là thiếu niên xuất chúng giữa vạn người, chỉ cần có cái liếc mắt coi trọng của hắn, liền đủ để cho cô ta phát cuồng.

Cô ta trộm hạ dược hắn.

Nhìn đến thiếu niên uống xong ly rượu kia, cô ta cho rằng, cô ta từ đây có thể có được thiếu niên kia.

Ai mà nghĩ được, cô gái kia xuất hiện.

Cô ấy ra lệnh làm người ta sợ hãi.

Cô ấy cũng đồng thời nhẫn tâm như vậy.

Nhẫn tâm mà phá hủy một chút hy vọng hèn mọn xa vời cuối cùng của cô ta như vậy......

Ân Dao Dao nhìn nhìn thiếu gia ăn chơi trác táng trong miệng mọi người đang đứng bên cạnh.

Đối phương giờ phút này lại cùng cha hắn đối diện cãi nhau.

Cô ta tự giễu cười cười.

......

Sau đó, Hướng Bắc Trì tìm được Ân Dao Dao, lạnh giọng chất vấn cô.

Ân Dao Dao kéo kéo khóe môi tái nhợt, lạnh nhạt mà nhìn đối phương: "Hướng Bắc Trì, cậu còn không rõ sao? Tôi không thích cậu, trước nay đều như thế."

Đối phương ngừng lại, sau đó mất khống chế mà hướng cô ta mà quát: "Vậy cậu vì cái gì muốn cùng tôi ở bên nhau?!"

Ân Dao Dao nhếch môi, nói ra nói lại như gai nhọn trát ở trên trái tim Hướng Bắc Trì.

"Cùng cậu ở bên nhau? Nực cười, Hướng thị rất nhanh căng không nổi nữa đi."

Cô ta tiếp tục nói: "Nếu nhà cậu còn bốn vách tường, tôi sẽ cùng cậu ở bên nhau sao? Mà hiện tại, cậu đã không xứng cùng tôi ở bên nhau."

Hướng Bắc Trì giật mình tại chỗ.

Tức giận sao?

Thực tức giận.

Phẫn nộ sao?

Phẫn nộ.

Chính là, có ý nghĩa sao?

Đúng vậy, một đời này không có nguyên chủ giúp đỡ, hiện tại Hướng thị sớm đã thua lỗ hết, thiếu một đống nợ.

Không xa sẽ công bố phá sản.

Hướng Bắc Trì ánh mắt dại ra mà nhìn Ân Dao Dao càng lúc càng xa.

Không biết vì sao, hắn mơ hồ cảm thấy, nhân sinh của hắn không nên là như thế này.

Giống như, hẳn là có một người, sẽ giống như thiên sứ giúp hắn thoát ly khổ ải.

Chỉ tiếc, thiên sứ kia giống một cô gái, ở một thời không khác song song, bị chính hắn đẩy vào vực sâu.

****

Ngược tra đến đây là hết rồi ^^

Tớ sẽ cố hôm nay edit hết các chương còn lại để cho kết thúc TG1 nhé!!