Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Chương 337: Ngủ ngon nhé, Vua Huyết tộc của ta (35)




Trong tẩm cung lộng lẫy của quốc vương.

Khi Phong Thiển đi vào, quốc vương đã mặc quần áo chỉnh tề và ngồi ngay ngắn trên mép giường.

Khi thực sự nhìn thấy Vua Huyết tộc có mái tóc bạch kim và đôi mắt màu tím trong truyền thuyết, đôi mắt bình tĩnh của quốc vương vẫn bất giác lộ ra vẻ căng thẳng và hoảng sợ.

Đương nhiên, khi quốc vương nhìn thấy nữ nhi của mình nắm tay Vua Huyết tộc thì lại càng kinh ngạc hơn.

Quốc vương kiềm chế cảm xúc lại, ôn nhu hỏi: "Không biết bệ hạ đến thăm có chuyện quan trọng gì sao?"

Ánh mắt nhàn nhạt nhìn quốc vương, nhẹ giọng nói: "Ta... đi theo Thiển Thiển đến."

Quốc vương: "!"

Hắn không khỏi đưa mắt nhìn Phong Thiển lần nữa, bị lời nói của Vua Huyết tộc làm cho choáng váng.

Phong Thiển đi thẳng vào chủ đề, "Phụ hoàng, con nghe nói rằng người đang chọn một người thừa kế ngai vàng."

Cho nên......

"Người nhìn xem con có thể không?"

Đôi mắt đen nhánh của cô trông thập phần nghiêm túc.

Quốc vương không khỏi ho khan một tiếng, không ngờ con bé lại trực tiếp hỏi như vậy.

Chỉ là người thừa kế ngai vàng... Quốc vương khó xử liếc nhìn Vua Huyết tộc ở bên cạnh.

Vua Huyết tộc cao quý, tao nhã lặng lẽ đứng ở một bên, dường như đang cẩn thận lắng nghe, cũng không có phát biểu ý kiến.

Ông đã từng hứa rằng sẽ truyền ngai vàng cho Phong Linh.

Bây giờ lại xuất hiện một màn như vậy, quốc vương cũng rất khó xử, nếu không phải có Vua Huyết tộc ở đây, có lẽ hắn đã sớm đuổi Phong Thiển ra ngoài rồi.

Và bây giờ, Vua Huyết tộc lại đang ở đây theo dõi, hắn lại có quan hệ mật thiết với Phong Thiển.

Quốc vương bất đắc dĩ, cười nói: "Các cái của ta đương nhiên là có đủ tư cách kế thừa ngai vàng, nhưng... không phải ai cũng có thể kế thừa ngai vàng."

"Trừ khi..." Quốc vương nói thêm, "Trừ khi, có thể nhận được sự tán thành của bá tánh."

Phong Thiển chớp mắt hỏi: "Ý của người là, chỉ cần con được sự tán thành của bá tánh thì có thể kế thừa ngai vàng?"

Quốc vương gật đầu, trước mắt đưa ra điều kiện này thật ra là kế hoãn binh, có thể thấy được nó sẽ không thể thu phục được bá tánh trong thời gian ngắn.

Giao lại ngai vàng vào tay Phong Thiển, trong lòng quốc vương vẫn chống cự, vì ngại Vua Huyết tộc nên khó từ chối, chỉ có thể đưa ra yêu cầu như vậy khiến đối phương phải rút lui.

Hiện tại không biết mối quan hệ giữa Phong Thiển và Vua Huyết tộc, ông không dám hành động hấp tấp. Nếu không may xúc phạm hắn, thật sự rất phiền phức.

Phong Thiển nghĩ nghĩ rồi gật đầu.

Cô nói: "Đây chính là điều người tự nói. Vua Huyết tộc cũng có thể làm chứng. Nếu người trong kinh thành đều ủng hộ con, thì con có thể thừa kế vương vị."

Vua Huyết tộc lặng lẽ nhìn chằm chằm cô, phối hợp nói: "Ừm, anh có thể làm chứng."

Lần này Vua Huyết tộc lên tiếng, quốc vương không còn cách nào khác đành phải gật đầu, trong lòng có linh tính, không thể để bá tánh trong kinh thành ủng hộ nó được.

Trước đó Phong Linh trở về nói với ông rằng Phong Thiển bị trời xui đất khiến trở thành huyết hầu.

Lần này nó trở về được chỉ vì bản hiệp ước vừa được ký kết giữa huyết tộc và loài người.

Được nửa tháng trở về thế giới loài người.

Từ Huyết tộc đến các nước phương Đông là một hành trình tốn rất nhiều thời gian.

Phong Thiển cũng là một công chúa không được sủng ái trong hoàng cung, làm sao có thể nhận được sự ủng hộ của bá tánh trong kinh thành trong thời gian ngắn được.

Ngay cả khi có sự trợ giúp của Vua Huyết tộc. Chỉ sợ đám người đó cũng chỉ có sợ hãi, làm sao dám ủng hộ Phong Thiển.

Như vậy, đối phương sẽ không có cơ hội kế thừa ngai vàng.

Chưa kể, một huyết hầu làm sao có thể kế thừa được ngai vàng của Nhân loại được.

Huyết hầu cuối cùng cũng sẽ trở lại huyết tộc.

Ngay cả khi thực sự kế thừa ngai vàng, sẽ rất xấu hổ nếu không ở lại Nhân loại.