Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Chương 333: Ngủ ngon nhé, Vua Huyết tộc của ta (31)




Đi trên đường, sẽ luôn có người qua đường nhìn về phía Vua Huyết tộc đang che nửa mặt.

Phong Thiển có chút bất đắc dĩ.

Mảnh nhỏ rất đẹp, dù có che đi hay không đều sẽ thu hút sự chú ý của người khác.

Tất nhiên, để không làm lộ thân phận Huyết tộc của mảnh nhỏ và tránh gặp phiền phức, vẫn cần phải che mặt mảnh nhỏ lại.

Phong Thiển dẫn mảnh nhỏ đi tìm nhà trọ để nghỉ ngơi trước, sau đó một mình đến nhà hàng để hỏi thăm tin tức trong hoàng cung.

Quốc vương đang ốm nặng, tất cả các công chúa đều nhìn chằm chằm vào ngai vàng.

Về lý do tại sao lại là công chúa, nguyên nhân chính là dưới gối quốc vương không có hoàng tử.

Trước đây cũng có hoàng tử nhưng đều chết do nhiều nguyên nhân khác nhau.

Hoàng vị không thể truyền ra bên ngoài, vì vậy người thừa kế chỉ có thể là công chúa.

Quốc vương rất xem trọng Phong Linh, người mà họ vừa gặp trên du thuyền vừa rồi.

Phong Linh có thể coi là nữ nhi được sủng ái nhất của quốc vương.

Trên thực tế, dựa theo bổn phận, Phong Thiển là công chúa của hoàng cung, cô ấy vốn nên có một thân phận cao quý.

Đáng tiếc là quốc vương không thích mẫu thân của nguyên chủ, cũng tiện không thích nguyên chủ luôn.

Mẫu thân của nguyên chủ là hoàng hậu, gả cho quốc vương, chính là hôn sự chính trị.

Khi nguyên chủ được gửi đến phương Tây để liên hôn, hoàng hậu vẫn ngơ ngơ ngác ngác, nghĩ rằng con gái của mình sẽ làm hoàng hậu ở một nước phương Tây.

Đương nhiên, nguyên chủ đã được đưa đi liên hôn, khả năng được Quốc vương của phương Tây sủng ái trở thành hoàng hậu cũng không phải là không thể.

Chỉ có thể nói nguyên chủ không có may mắn, đến đúng lúc hiến tế huyết hầu, ngẫu nhiên hội tụ đủ điều kiện trở thành huyết hầu.

Sau khi hỏi thăm tin tức, Phong Thiển trở về nhà trọ và gọi thêm một vài món ăn.

Phong Thiển không mang theo Vua Huyết tộc xuống lầu ăn cơm cùng nhau.

Tốt hơn hết là bạn không nên xuất hiện ở nơi công cộng. Nếu không, nếu thân phận bị bại lộ hoặc nếu chọc đến mấy hoa lá cành nào đó thì sẽ rất phiền phức.

Nhưng không may, Phong Thiển lại gặp phải Phong Linh.

Phong Thiển tự hỏi, có nên tránh đi trước không nhỉ?

Dù sao, cô cũng đã nói trước khi họ gặp lại, đối phương sẽ phải thay đổi lời nói.

Nhưng, ai có thể ngờ rằng sẽ gặp lại nhau nhanh như vậy.

Phong Linh phát hiện ra Phong Thiển, cô ta bước đến với nụ cười trên môi, rồi ngồi xuống đối diện với Phong Thiển một cách thản nhiên.

Đôi mắt xinh đẹp của Phong Linh nhìn xung quanh, nhưng không thấy thiếu niên lúc trước gặp trên du thuyền.

Nghĩ đến thiếu niên đó cũng chỉ là người hầu của chị gái máu mủ ruột rà này mà thôi.

Cô ta liền âm dương quái dị nói: "Không ngờ, chị của tôi lại trở thành huyết hầu, lại cũng trở lên phong lưu đa tình như vậy."

"Chỉ là..." Phong Linh nói tiếp, "Không biết huyết tộc có chấp nhận... huyết hầu ô uế không?" . Truyện Trọng Sinh

Phong Thiển ngước mắt nhìn người nọ, tiếp tục tự mình ăn đồ của mình.

Đối phương nói bóng nói gió, chế giễu cô không bị kiềm chế, cô có thể hiểu được.

Chỉ là... Đối phương cũng thật ngu ngốc.

Phong Thiển không muốn nói chuyện với cô ta nữa.

Phong Thiển lại bị làm lơ như ở trên du thuyền, sắc mặt cô ta lập tức thay đổi, tàn nhẫn nói: "Chị đã trở lại, chính là muốn giở trò đoạt vị đúng không."

Nghe được những lời này, Phong Thiển nhướng mày liếc nhìn người đối diện.

Phong Linh tiếp tục: "Tuy nhiên, thật đáng tiếc, cha từ lâu đã hứa hẹn tôi sẽ là người thừa kế ngai vàng rồi."

"Còn bà chị đây, chỉ là một huyết hầu, là đồ ăn do huyết tộc nuôi dưỡng mà thôi."

Phong Thiển chậm rãi ăn xong miếng cơm cuối cùng rồi đứng dậy đi lên lầu.

Không để ý tức là không thèm quan tâm đến đối phương.

Phong Linh: "..."

Lại là cái bộ dạng phớt lờ này, giống như coi cô ta là không khí vậy.

Hừ.

Chờ đến khi cô ta kế thừa ngai vàng, tương lai đối phương gặp lại cô sẽ quỳ xuống thôi.

Nếu chị ta thực sự muốn tranh giành ngai vàng, thật sự là một trò đùa.

Một huyết hầu mà thôi, cũng ảo tưởng trở thành Nữ Vương sao?

Phong Linh cười khúc khích, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường cùng chế nhạo.