Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Chương 300-3: Phiên ngoại ngọt ngào của Ngài Tổng thống và Phong Thiển




# Hôm nay ngài Tổng thống lại rải cẩu lương #

Mở Weibo ra, chủ đề này luôn đứng đầu.

Mở giao diện Weibo của ngài Tổng thống.

Toàn là những bài đăng khoe ân ái.

Có thể khiến cho người ta cảm thấy ngọt đến béo ngậy.

Mọi người: "......"

Tôi nghi ngờ đây là một Ngài Tổng thống giả mạo.

Mỗi ngày đều bị ngài Tổng thống cho ăn cẩu lương là cảm nhận như nào?

# Làm thế nào để phá vỡ một Ngài Tổng thống thích rải cẩu lương #

Đang chờ online, cực kỳ gấp.

Một số người nghi ngờ rằng Ngài Tổng thống đang làm không đúng chức trách của mình, chỉ nghĩ đến chuyện yêu đương.

Tuy nhiên, năng lực của ngài Tổng thống vẫn như trước và Quốc gia Z ngày càng tốt hơn dưới sự lãnh đạo của đối phương.

Những người nghi ngờ cũng không nói nữa.

Ngài Tổng thống được truyền hình trực tiếp trên toàn quốc vào ngày cưới của ông.

Ai cũng biết, phu nhân của tổng thống là cô gái nhỏ đã gây chấn động thế giới với những bài luận văn học thuật của mình.

Nhìn vào giá trị nhan sắc của đối phương.

Mọi người đều nghẹn ngào.

Đây chính là một cặp đôi thần tiên!

Nhiều người tỏ vẻ, mặc kệ đi dù khó ăn đến mấy cũng muốn ăn cẩu lương của ngài Tổng thống.

Ngài Tổng thống vừa đăng Weibo, khẽ cong khóe môi.

Nắng ban mai lười biếng.

Ngài Tổng thống, mặc một bộ quần áo rộng rãi màu trắng, thản nhiên dựa vào trên giường.

Nghiêng đầu.

Kéo cô gái nhỏ lại ôm vào lòng.

Ngài Tổng thống mở đôi mắt ra nhìn thời gian.

7 giờ sáng.

Ngón tay của Ngôn Sanh đặt lên má cô rồi bóp nhẹ.

Sau đó lại cúi xuống, hôn lên khóe môi cô.

"Dậy thôi, tổng thống phu nhân."

Giọng nói dễ nghe của Ngài Tổng thống có chút khàn khàn.

Phong Thiển giật giật, không nói một lời.

Ngôn Sanh dỗ dành: "Nên rời giường rồi, Thiển Ngoan."

Lần này, cô gái nhỏ mơ mơ màng màng chớp chớp mắt, liếc nhìn Ngôn Sanh, sau đó lẳng lặng kéo chăn vùi đầu vào chăn.

Ngôn Sanh cười nhẹ.

Kéo chăn ra, nằm vào và ôm cô vào lòng.

Môi áp vào tai cô, "Ngoan, Thiển Thiển, dậy ăn cơm đi."

Phong Thiển cau mày.

Một lúc sau.

Mới lẩm bẩm nói: "Nhưng... Em buồn ngủ quá với lại cũng... Mệt quá."

Ngôn Sanh dừng lại, mỉm cười với tâm trạng tốt.

Sau đó, đặt tay lên eo cô rồi xoa nhẹ.

"Ừm." Ngài Tổng thống thản nhiên nói, "Tối hôm qua Thiển Thiển đã làm việc rất chăm chỉ."

Phong Thiển: "......"

Ngài Tổng thống ôm chặt cô vào lòng rồi cúi người hôn lên trán cô một cái.

"Vậy thì... Ngủ một giấc nữa đi."

......

Hai giờ sau, Ngài Tổng thống lại bắt đầu đánh thức cô gái nhỏ.

Bỏ bữa sáng có hại cho sức khỏe.

Vì vậy, vẫn phải gọi Thiển Thiển dậy.

Cô vẫn đang mơ mơ màng màng, miễn cưỡng đứng dậy.

Đi đứng không ổn định.

Nhìn có chút mê mang.

Ngôn Sanh nhìn dáng vẻ lắc lư của cô, mỉm cười rồi ôm lấy cô gái nhỏ.

Ngôn Sanh lấy một cốc nước rồi vắt kem đánh răng lên bàn chải đánh răng cho cô.

Phong Thiển bối rối nhìn chiếc bàn chải đánh răng trên tay, chậm rãi súc miệng rồi lại uống thêm một ngụm nước.

Lúc đánh răng cũng không có chút sức lực nào, như thể đang ngủ.

Ngôn Sanh cảm thấy vẻ mặt ngốc nghếch đó của Thiển Thiển thật đáng yêu.

Cười nhẹ rồi nhận lấy bàn chải đánh răng trên tay cô gái.

Nhẹ nhàng nói: "Để anh giúp em đánh răng."

Phong Thiển chớp mắt.

Không di chuyển.

Ngài Tổng thống bên cạnh nhẹ nhàng giúp cô đánh răng.

Phong Thiển nhìn vào gương.

Nhắm mắt lại và dựa đầu vào Ngôn Sanh.

Ngài Tổng thống phải giữ vai cô bằng một tay để cô gái không bị ngã, đồng thời giúp cô gái đánh răng.

Đánh răng xong lại đặt cốc nước lên môi cô.

Để cô súc miệng.

Phong Thiển hoàn toàn nửa mơ nửa tỉnh, nhưng cô cũng ngoan ngoãn súc miệng.

Sau đó, phí sức lực hơn nửa ngày, hai người mới rửa mặt xong

Cuối cùng, ngài Tổng thống ôm cô xuống lầu ăn cơm.

...

Năm tháng êm đềm.

Cả quãng đời còn lại vẫn luôm ngọt ngào.