Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Chương 121: Võng du tiểu khả ái (5)




Editor: Nha Đam

Đứa bé duỗi ngón tay chỉ về một hướng, "Cha em ở trên tòa thượng sơn kia."

Phong Thiển: "......"

"Cao như vậy, cha của nhóc tu tiên à?"

Đứa nhỏ tròn xoe mắt một cái, tò mò nói: "Này ~ sao anh biết cha em đang cùng thúc thúc của em tu luyện trường sinh bất tử ở núi Ngọc Phong!"

Phong Thiển: "......"

Này...... Đây là đang chọc cười sao?

Ai đã thiết kế NPC này, thật tò mò đấy.

Phong Thiển phớt lờ đứa trẻ.

Đứa nhỏ mở to mắt hỏi cô: "Vậy anh ơi, anh có muốn gửi thư cho cha giúp em không?"

Khi giọng nói của người bên kia rơi xuống, một màn hình ảo trong suốt xuất hiện trước mặt Phong Thiển.

Trên đó viết:

Nhiệm vụ của người mới: Giúp A Trạch đưa thư.

Địa điểm: Đỉnh núi Ngọc Phong.

Xin hỏi người chơi có muốn nhận nhiệm vụ này không?

Phía dưới có hai lựa chọn, có và không.

Phong Thiển cân nhắc một lúc, giơ tay bấm đồng ý.

Ngay sau đó, một giọng nói từ hệ thống trò chơi truyền đến: "Chúc mừng Phong Vân Thiên Hạ đã nhận thành công nhiệm vụ "Trợ giúp A Trạch Gửi đưa thư"."

"Cảm ơn tiểu ca ca."

Khoảnh khắc Phong Thiển nhấn có, cậu nhóc mặt mày hớn hở nói lời rồi bỏ chạy.

Phong Thiển: "......"

Đến nỗi nhiệm vụ này, cô sẽ không tự mình đánh Boss lớn đâu.

Phong Thiển mở giao diện cửa hàng trong game.

Các loại hàng hoá khác nhau đã được phân loại xuất hiện trên khoảng trống trước mặt cô.

Phong Thiển suy nghĩ, giơ tay chỉ vào vài cái.

Cuối cùng, một cái gọi là loa bá chủ xuất hiện trước mặt cô.

Thứ này khá đắt, một chiếc loa giá một nghìn tệ.

Phong Thiển trực tiếp một mua một trăm chiếc.

Phong Thiển cân nhắc cái loa này một hồi.

Sau đó, trong trò chơi, một dòng ký tự vàng bất ngờ lăn từ từ trên bầu trời xanh, kèm theo tiếng pháo hoa nở rộ.

[Người chơi Phong Vân Thiên Hạ thuê một người để đưa một bức thư lên đỉnh núi Ngọc Phong, với phần thưởng là mười vạn. Các bạn quan tâm vui lòng đến gốc cây ở cổng thôn Vương Gia để nhận nhiệm vụ. ]

Thôn Vương Gia là tên mới của ngôi làng này

Mười vạn tiền thưởng đổi thành nhân dân tệ cũng chính là mười vạn nhân dân tệ.

Những người chơi vẫn đang làm nhiệm vụ dành cho người chơi mới bắt đầu lần lượt dừng lại và đồng thời nhìn vào.

"Mẹ nó! Mười vạn?!"

"Chỉ cần gửi một bức thư, mười vạn?"

"Thật hay giả?"

"Bất kể nó là thật hay giả, đi mau lên!"

Nếu nó là sự thật thì sao?

Một người bỏ chạy, những người còn lại trợn mắt há mồm chạy thật nhanh.

Mười vạn đồng tiền?

Người đầu tiên chạy qua là một cậu em trai đến từ Nhân giới.

Đối phương một chiếc áo dài màu xanh nhạt có thêu những đám mây trắng trên cổ tay áo, lúc này vừa thở dốc vừa đưa tay lên lau mồ hôi trên mặt.

Bởi vì chạy quá nhanh nên mặt đã đỏ ửng.

Em trai của Nhân giới, ID là Ôm Boss Không Buông Tay, ngước mắt lên và nhìn thoáng qua Phong Thiển

Hắn thở hổn hển hỏi: "Huynh đệ, là anh muốn thuê người làm nhiệm vụ?"

Thoạt nhìn không giống a.

Người bên kia tên là Phong Vân Thiên Hạ, ​​trông trắng trẻo, thuần khiết, khôi ngô tuấn tú, không giống nhà giàu..

Nhưng mà, Phong Thiển lại gật gật đầu.

Ôm Boss Không Buông Tay: "......"

Giây tiếp theo đôi mắt hắn sáng ngời, "Đại ca, tôi nhân, tôi giúp anh gửi thư cho!"

Phong Thiển liếc nhìn hắn và đáp "Ừm".

Cô ấy đã sẵn sàng chuyển khoản mười vạn tiền thưởng cho bên kia

Ôm Boss Không Buông Tay nghe được âm thanh nhắc nhở chuyển khoản, chạy nhanh mở ra tài khoản.

Quả nhiên chuyển vào mười vạn!

Hắn đột nhiên nhìn về phía Phong Thiển, hai mắt sáng ngời.

"Đại ca, về sau còn có nhiệm vụ gì, cứ việc tìm tôi nhé!"

Phong Thiển chớp mắt, sau đó chậm rãi gật đầu, và đưa bức thư cho đối phương.

Sau khi Ôm Boss Không Buông Tay nhận được thư, liền vui vẻ rạo rực mà chạy đên núi Ngọc Phong.