Điện Đức Hoàng

Chương 1580




Trước đó khi ở trên xe tên đầu trọc đã để cho nữ sinh đại học này nuốt cái gì đó, thứ này nhất định là hàng cấm, rất nhiều kẻ lách luật đều đều lợi dụng phương thức như vậy đến vận chuyển hàng cấm.

Mà bởi vì nguyên nhân đặc thù, nên cái hàng cấm kia bị vỡ ra trong bụng nữ sinh đại học, cho nên mới xuất hiện tình huống như hiện tại này.

Nhưng nhìn trạng thái của nữ sinh đại học lúc này, thứ mà cô ta nuốt không hề giống là độc pin, mà là một thứ gì đó khác.

Về phần rốt cuộc nó là vật gì, thì khả năng cũng chỉ có tên đầu trọc là rõ nhất.

Lúc này bộ dáng của nữ sinh đại học càng thêm hung dữ, mạch máu màu đỏ đã lan tràn đến toàn thân của cô ta, thậm chí ngay cả vết máu đỏ trên mặt lúc trước vừa mới bắt đầu màu đỏ như máu biến thành màu hồng phấn, bộ dạng này ngay cả Trần Hùng cũng bị hoảng sợ.

“Gầm!”

Lại là một tiếng gầm giống như dã thú gào thét phát ra từ trong miệng nữ sinh đại học kia, ngay sau đó cả người cô ta lao về phía Trần Hùng và tên đầu trọc bên này với tốc độ nhanh như chớp.

Tên đầu trọc bị dọa vô cùng sợ hãi trốn sau lưng Trần Hùng, mà Trần Hùng thì gắt gao khóa chặt vào nữ sinh đại học đang nhào về phía trước kia.

Tốc độ này của cô ta đã vượt qua phạm trù có thể lý giải của người bình thường, nhưng trong mắt Trần Hùng cô ta vẫn quá chậm.

Ngay khi nữ sinh đại học nhào lên, Trần Hùng chính xác tránh ra, sau đó khóa chặt nữ sinh đại học này từ phía sau.

Đối phương đang giãy giụa điên cuồng trong vòng tay Trần Hùng, cực kỳ giống một con dã thú.

Trần Hùng bắt lấy cổ tay của đối phương, véo vào mạch đập của cô ta.

Mạch đập quá rối loạn, mạch máu như điên cuồng dâng trào, cái này hoàn toàn không phải là mạch đập của một con người.

Ngao ngao ngao!

Nữ sinh đại học điên cuồng đong đưa thân thể của mình, nguyên nhân có thể là do Trần Hùng trói buộc cô ta quá chặt, sau đó Trần Hùng liền thấy mạch máu tràn ngập trên người của cô ta bắt đầu sưng lên nhanh chóng, sau đó liền phát ra âm thanh phụt phụt phụt.

“Không hay rồi.”

Trong lòng Trần Hùng run lên, vô ý thức mà thả nữ sinh đại học này ra, nhưng anh ta vẫn chậm một bước.

Lúc anh buông đối phương ra, thì toàn thân trên dưới nữ sinh đại học đó đều phát ra âm thanh phụt phụt phụt, ngay sau đó liền thấy mạch máu toàn thân của cô ta bắt đầu phồng lên rồi vỡ ra, trong chớp mắt liền biến thành một người toàn máu.

Sau đó, nữ sinh đại học liền ngã thẳng xuống mặt đất, thất khiếu (gồm hai lỗ tai hai mắt hai lỗ mũi và miệng) chảy máu mà chết.

Trần Hùng cảm giác da đầu có chút tê dại, anh không nghĩ tới bản thân vừa đến thành phố Phụng Thiên liền gặp phải chuyện quái dị như vậy, một cảm giác không tốt lắm lập tức ập đến bên trong lòng của anh ta.

Mà lúc tên đầu trọc nhìn thấy một màn như vậy cũng bị hoảng loạn.

Anh ta vô ý thức muốn chạy ra đường hầm, nhưng lại bị Trần Hùng bắt được tiến lên hỏi: “Anh muốn chạy đi đâu? Hiện tại đã làm chết người rồi, anh cảm thấy anh còn có thể chỉ lo thân mình sao?”

Tên đầu trọc nhíu mày, nói: “Đại ca, cái chết của cô ta, không liên quan gì đến tôi.”

“Anh muốn vận chuyển cái gì thông qua thân thể của cô ta, thứ đó chính là nguyên nhân dẫn đến cái chết của cô ta, rốt cuộc đó là cái gì?”

“Tôi không biết anh đang nói cái gì.” Tên đầu trọc nói: “Cô ta là do anh giết, đó không phải việc liên quan đến tôi.”

“Anh muốn lật lọng sao?”

Sắc mặt của Trần Hùng trầm xuống, một bạt tai rơi trên mặt tên đầu trọc này, trực tiếp làm cho anh ta ngã sõng soài trên mặt đất.

Gặp phải chuyện như thế này, khi Trần Hùng đang mải suy nghĩ nên giải quyết chuyện này như thế nào, thì ngay đầu lối vào đường hầm có hai gã cảnh sát đang tiến đến.

Vừa rồi nhất định là có người qua đường đã báo cảnh sát rồi, cho nên cảnh sát mới tập kích đến.

Khi nhìn thấy tình hình tại hiện trường thì hai gã cảnh sát này cũng ngây ra tại chỗ, sau đó bọn họ trong nhất thời lấy ra bộ đàm, không đến thời gian một phút đồng hồ, bên ngoài đường hầm truyền đến tiếng còi của cảnh sát.