Ngay cả Lưu Minh Tùng và Tô Manh cũng mất tin tức, còn Mục Diệp và Dương Tử Yên thì hoàn toàn hoảng sợ.
Cho dù họ có ngu dốt đến đâu cũng nên hiểu ra.
Rõ ràng là có ai đó đang nhắm đến họ.
“Mau xem tin tức đi!”, lúc này, lại một lãnh đạo cao cấp khác đột nhiên kêu lên.
Mục Diệp, Dương Tử Yên và những người khác lần lượt lấy điện thoại ra.
Họ liền nhận thấy trên các phương tiện truyền thông tin tức lớn đã xuất hiện những tiêu đề như:
"Sự thật về việc mang thai của Lâm Nhã Hiên!”
"Tình huống đảo ngược, chuyện Lâm Nhã Hiên ngoại tình mang thai hóa ra là có người ở phía sau lập kế hoạch!”
"Trả lại cho chính nghĩa một sự công bằng! Tiết lộ sự thật về cái thai của Lâm Nhã Hiên!”
"Chân tướng bại lộ! Kẻ đứng phía sau lần lượt hiện rõ!”
"..."
Tin tức dồn dập khiến Mục Diệp và Dương Tử Yên vô cùng bối rối.
Bởi vì những phương tiện truyền thông tin tức này chính là những nơi mà đêm qua Dương Tử Yên không thể liên lạc được.
Và sáng sớm nay, dường như họ đã thảo luận với nhau từ lâu, đồng loạt đăng bài tiết lộ sự thật về việc Lâm Nhã Hiên mang thai.
Vì tò mò, Mục Diệp và Dương Tử Yên đã bấm vào xem.
Bài báo giống như một sự phỉ báng, tiết lộ toàn bộ sự thật mà bọn họ biết, đồng thời không chút che giấu nêu ra tên phương tiện truyền thông có liên hệ với Dương Tử Yên.
Cuối bài báo, các phương tiện truyền thông bị nêu tên này đều đưa ra lời xin lỗi và công khai xin lỗi vì đã đưa tin sai sự thật về việc Lâm Nhã Hiên ngoại tình mang thai.
Ngoài các phương tiện truyền thông đưa tin này ra thì Vương Tuyết Phong, Vi Tiểu Thiên, Dương Chí Hùng cũng đã nhận lời phỏng vấn và cảm thấy vô cùng tự trách vì đã vu khống cho Lâm Nhã Hiên.
Điều khiến Mục Diệp và Dương Tử Yên suy sụp nhất là Lưu Minh Tùng và Tô Manh cũng đã xuất hiện.
Lưu Minh Tùng thẳng thắn thừa nhận rằng hắn nhận được số tiền thù lao rất lớn nên mới lập mưu để hãm hại Lâm Nhã Hiên.
Ngoài ra, đoạn video Tô Manh và Lưu Minh Tùng dan díu với nhau đã được công khai, trong nháy mắt, đôi cẩu nam nữ này trở thành mục tiêu công kích của hàng nghìn người...
"Mẹ kiếp, thật là..."
"Cái bẫy mà chúng ta đã dày công sắp đặt, chẳng lẽ cứ thế bị hủy hoại hay sao?”
Mục Diệp và Dương Tử Yên phát điên lên.
“Ai có thể nói cho tôi biết chuyện này là sao không?”, Mục Diệp tức giận nói: “Mục Hàn làm sao có bản lĩnh lớn để dàn xếp với tất cả phương tiện truyền thông như vậy được?”
"Hơn nữa, là ai đã thề thốt với tôi rằng sẽ không bao giờ để lọt một chút thông tin nào, chỉ một tập đoàn Phi Long cỏn con tuyệt đối không thể tìm ra họ được nhỉ?”
Mục Diệp nhìn chằm chằm Dương Tử Yên và đập mạnh bàn nói: "Dương Tử Yên, cô nói xem!”
“Tổng giám đốc, là tôi đã đánh giá thấp năng lực của Mục Hàn”, Dương Tử Yên nói với vẻ mặt đầy hổ thẹn: “Tôi có trách nhiệm vì đã để sự việc xảy ra như thế này. Nhưng bây giờ không phải lúc truy cứu trách nhiệm, nếu như Mục Hàn có thể dập tắt được đám phương tiện truyền thông đưa tin này thì chắc chắn anh ta cũng biết người đứng phía sau là chúng ta!”
"Điều tôi lo lắng bây giờ là Mục Hàn sẽ đến tìm chúng ta trả thù!”
Dựa trên sự hiểu biết của Dương Tử Yên về Mục Hàn, cô ta biết rằng Mục Hàn là người có thù ắt phải trả.
Ngay cả một chút hận thù, Mục Hàn cũng sẽ ghi nhớ trong lòng.
Hơn nữa, Mục Hàn hiện là ông chủ đứng đằng sau của tập đoàn Phi Long.
Nếu như Mục Hàn đã có thể cân tất cả các phương tiện truyền thông, đủ cho thấy năng lực của Mục Hàn đáng sợ hơn nhiều so với những gì cô ta tưởng tượng.
Lúc này Dương Tử Yên đã cảm thấy hơi sợ hãi.
“Ông nói có lý lắm”, Dương Tử Yên lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn: “Đúng vậy, ông chủ lớn của chúng ta là cậu chủ Mục Sảng, sao phải sợ một thằng con bị bỏ rơi chứ?”
“Vậy nên tôi dám khẳng định là Mục Hàn không dám tới tìm chúng ta đâu”, Mục Diệp nói với vẻ chắc nịch.
Ở một bên khác.
Sau khi một số lượng lớn các phương tiện truyền thông báo chí đưa tin, dẹp yên tin đồn Lâm Nhã Hiên mang thai đã khiến cho đám đông người ăn dưa bở hiểu ra chân tướng sự việc và trả lại cho Lâm Nhã Hiên một sự công bằng.
Đặc biệt là mấy người lúc trước đã bôi nhọ uy tín của Lâm Nhã Hiên đều thừa nhận sai lầm của mình và xin lỗi.
Cùng với sự hỗ trợ của các phương tiện truyền thông, Lâm Nhã Hiên xem như đã hoàn toàn được giải tỏa nỗi oan khuất.
"Tốt quá rồi, thực sự là tốt quá rồi!”
Nhà họ Lâm ở Sở Dương.
Sau khi xem tin tức về việc Lâm Nhã Hiên được giải oan, Tần Lệ đã khóc lóc thảm thiết.
Khi nhà họ Lâm và nhà họ Tần biết được sự thật, họ cũng phải bắt đầu đua nhau khen ngợi Lâm Nhã Hiên, không tiếc nói những lời hoa mỹ, cho rằng Lâm Nhã Hiên chính là Hoa Mộc Lan hiện đại, là nữ trung hào kiệt…
Lâm Nhã Hiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhân cơ hội này, cô đã chủ động tuyên bố với bên ngoài rằng đúng là cô có thai, nhưng đứa con trong bụng cô không phải của Lưu Minh Tùng, mà là của Mục Hàn.
“Thưa anh, xin hỏi anh có hẹn trước không?”, cô gái xinh đẹp ở quầy lễ tân nhìn hai người Mục Hàn và Quỳ Ngưu ở trước mặt rồi từ chối thẳng thừng: “Nếu như không có hẹn trước thì hai vị không thể gặp giám đốc Mục và trợ lý Dương của chúng tôi được!”
Mục Hàn cười khẩy nói: “Chúng tôi đến để giết người mà cũng cần phải hẹn trước hay sao?”
Cô gái xinh đẹp ở quầy lễ tân bỗng cảm thấy ớn lạnh.