Điện Chủ Ở Rể - Mục Hàn

Chương 416




Chương 416: Bà cụ Lâm uy hiếp

Nhìn thấy bóng lưng của người đàn ông này, Lâm Nhã Hiên gần như cho rằng đó là Mục Hàn.

Nhưng khi người đàn ông đó quay lại, Lâm Nhã Hiên lại thở dài.

Không phải Mục Hàn!

“Tổng giám đốc Lâm, xin chào!”, người đàn ông đó đứng dậy, đi tới chỗ Lâm Nhã Hiên, cười nói: “Tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Phi Long, cô có thể gọi tôi là anh Long!”

“Anh chính là anh Long, tổng giám đốc của tập đoàn Phi Long sao?”, Lâm Nhã Hiên hơi ngạc nhiên.

Mặc dù tập đoàn Phi Long vẫn luôn đầu tư vào tập đoàn Thiên Thành, nhưng về cơ bản, Phó Tổng giám đốc Phương Viên là người giải quyết những vấn đề cụ thể.

Vì vậy, Lâm Nhã Hiên chưa từng gặp Chúc Long.

“Đúng vậy!”, Chúc Long mỉm cười, tự tin nói: “Người thật còn đẹp trai hơn trong ảnh phải không?”

“Đương nhiên rồi”, Lâm Nhã Hiên chợt thấy buồn cười: “Thì ra người luôn giúp tôi giải quyết khó khăn chính là anh Long!”

“Đúng vậy!”, Chúc Long gật đầu: “Tập đoàn Phi Long chúng tôi đầu tư vào tập đoàn Thiên Thành hàng trăm tỷ, nếu tập đoàn Thiên Thành không thể thuận lợi tiến vào thị trường thì chẳng phải hàng trăm tỷ của chúng tôi đều uổng phí sao?”

“Cũng phải”, nghe Chúc Long nói vậy, Lâm Nhã Hiên cũng cảm thấy rất có lý.

Nhưng nghĩ đến người giải quyết khó khăn không phải là Mục Hàn, trong lòng Lâm Nhã Hiên vẫn cảm thấy hơi thất vọng.

Lâm Nhã Hiên không hề biết sự xuất hiện của Chúc Long ở đây hoàn toàn là do Mục Hàn sắp đặt.

Bởi Vì Mục Hàn cảm thấy giờ vẫn chưa phải lúc anh để lộ thân phận của mình cho nhà họ Lâm ở Sở Dương.

“Ha ha! Là anh Long giúp đỡ!”

“Thì ra là tập đoàn Phi Long đã giúp chúng ta!”

“Tên Mục Hàn đó thật đáng ghét, còn dám cướp công!”

“Theo tôi thấy, Mục Hàn đã lợi dụng vị trí đội trưởng đội bảo vệ của tập đoàn Phi Long, sớm biết tập đoàn Phi Long sẽ ra tay giúp đỡ chúng ta, vì vậy mới tự cao tự đại, làm như tất cả đều do anh ta làm vậy!”

“Đúng vậy! Tôi thấy con người anh ta không tốt chút nào, rõ ràng là công lao của người khác, mà lại nhận là của mình, cướp công trắng trợn!”

“Ngay cả công lao của tập đoàn Phi Long mà cũng dám ngộ nhận, tôi nghĩ sau khi trở về, anh ta nhất định sẽ bị anh Long đuổi việc!”

Người nhà họ Lâm nhao nhao bàn tán.

Thảo luận vô cùng sôi nổi.

Mọi người trong nhà họ Lâm đều nhất trí rằng để Mục Hàn và Lâm Nhã Hiên ly hôn chắc chắn là sự lựa chọn đúng đắn.

Lâm Long thậm chí còn đề nghị: “Tốt nhất là nên nhân cơ hội này khiến Mục Hàn từ bỏ ý định tái hôn với Nhã Hiên đi!”

“Em thấy anh nói đúng!”, Lâm Phi Yến cũng nói: “Anh Long rất có cảm tình với Nhã Hiên, với sự ủng hộ mạnh mẽ như vậy, việc nhà họ Lâm ở Sở Dương chúng ta trở thành gia tộc giàu có nhất tỉnh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi”.

“Bị một tên vô dụng như Mục Hàn đeo bám sẽ chỉ ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của Nhã Hiên!”

“Mọi người nói đúng”, bà cụ Lâm gật đầu: “Lần này trở về, bà sẽ giải quyết hết chuyện này!”

Sau khi làm xong thủ tục bàn giao với anh Long, Lâm Nhã Hiên đến tập đoàn Thiên Thành để tiếp tục làm việc.

Còn đám người nhà họ Lâm trở về đã lập tức gọi Mục Hàn đến.

“Thế nào?”, Mục Hàn cười nói: “Tôi nói đúng chứ, mấy ông trùm ở tỉnh kia có phải đều đích thân đến nhà hỏi thăm rồi không?”

“Về phần thưởng gì đó, mọi người không cần đưa cho tôi đâu, tôi không thèm”.

“Sau này đừng xen vào chuyện của tôi và Nhã Hiên nữa là được!”

“Này Mục Hàn, mặt mày cũng dày quá nhỉ!”, Lâm Long khịt mũi coi thường, tức giận nói: “Mấy ông trùm kia đích thân đến đây thì có liên quan gì đến mày?”

“Đúng thế!”, Lâm Phi Yến cũng hùa theo: “Rõ ràng là do anh Long của tập đoàn Phi Long ra tay giúp đỡ”.

“Mục Hàn!”, bà cụ Lâm nghiêm túc nói: “Hôm nay tôi gọi cậu đến là muốn chính thức cảnh cáo cậu trước mặt mọi người rằng cậu và Nhã Hiên đã ly hôn rồi, mong cậu sau này hãy tránh xa Nhã Hiên ra, đừng làm phiền nó nữa”.

“Dù sao bây giờ Nhã Hiên cũng là người có giá trị hàng trăm tỷ, nếu cậu biết điều thì tự cút ra xa đi!”

“Nếu không, nhà họ Lâm chúng tôi cũng không ngại dùng thủ đoạn tàn nhẫn đâu!”

“Hả?”, Mục Hàn không khỏi nhíu mày, chế nhạo: “Bà à, bà đang uy hiếp tôi sao?”

“Đúng vậy, tôi đang uy hiếp cậu đấy”, bà cụ Lâm thẳng thắn thừa nhận.

“Thật buồn cười!”, Mục Hàn tỏ vẻ khinh thường: “Các người nghĩ Mục Hàn tôi sợ lắm sao!”

“Chuyện của tôi, tôi tự giải quyết!”

“Không cần bất kỳ ai xen vào cả!”

Nói xong, Mục Hàn liền rời đi.

“Tức chết mất!”, thấy Mục Hàn kiêu ngạo như vậy, bà cụ Lâm nổi giận hét lên: “Nói với Lăng Sở Sở, nhất định phải bảo vệ Nhã Hiên thật tốt, không được để Mục Hàn đến gần!”

Lúc này Mục Hàn biết Lâm Nhã Hiên đang bận phát triển tập đoàn Thiên Thành nên không hề đi tìm cô, mà bắt đầu chuẩn bị cho đám cưới thế kỷ.

Đầu tiên là việc xây căn nhà mới cho hai người.

Vị trí phải đặc biệt, phong cách kiến trúc phải độc đáo.

Sau đó là việc chuẩn bị cho đám cưới.

Như việc sắp xếp thiệp mời, mời khách, chọn phù dâu phù rể…

Tất cả mọi việc đều do Mục Hàn tự mình làm.

Vì Mục Hàn muốn tạo ra một đám cưới thế kỷ, trong buổi lễ, dùng nghi thức đặc biệt nhất để cưới Lâm Nhã Hiên, nên đương nhiên phải cẩn thận tỉ mỉ, đảm bảo mỗi một chi tiết nhỏ đều phải hoàn hảo.

Lâm Nhã Hiên vẫn mãi lao vào công việc bận rộn.

Sau khi Lư Vy trở thành ngôi sao nữ nổi tiếng nhất của Hoa Hạ, Giải trí Thiên Thành đã tận dụng sức nóng, tiếp tục dàn dựng riêng cho cô ấy ba bộ phim lớn, chuẩn bị lăng xê Lư Vy thành ngôi sao quốc tế.

Cộng với việc tuyển chọn được rất nhiều hạt giống tốt từ phim trường, công việc trong ngành giải trí đương nhiên càng thêm chặt chẽ.

Ngoài ra, gần đây tập đoàn Thiên Thành còn tập trung vào lĩnh vực kinh doanh sản phẩm điện tử và mở rộng quy mô, tiến vào thị trường tỉnh. Có những gia tộc giàu sang quyền thế ở tỉnh, đặc biệt là Thái Sư và Thượng Thư giúp đỡ nên danh tiếng của tập đoàn Thiên Thành ngày càng mở rộng.

Đồng thời, sức ảnh hưởng của tập đoàn Phi Long cũng bắt đầu lan rộng.

Tập đoàn Phi Long dẫn dắt tập đoàn Thiên Thành phát triển nhanh chóng ở trong tỉnh, nhưng các gia đình giàu có khác trong tỉnh đều đang phát triển mạnh mà không hề có bất kỳ biện pháp ngăn chặn nào, trong mắt các tỉnh khác, đặc biệt là các tỉnh lân cận, điều này hoàn toàn không bình thường.

Suy cho cùng, những thế lực này không chỉ để ý đến tỉnh mình, mà đồng thời còn chú ý đến các tỉnh lân cận, dự định có cơ hội liền mở rộng ra bên ngoài.

“Chuyện gì vậy?”

“Tập đoàn Phi Long và tập đoàn Thiên Thành có lai lịch gì mà lại dám hiên ngang bành trướng như vậy? Lẽ nào đám ông trùm kia mù hết rồi sao?”

“Nếu cứ tiếp tục như này, sau khi Tưởng Đỉnh Thiên và tập đoàn Chu Thức rút lui, thì miếng bánh béo bở ở thị trường tỉnh này đều sẽ rơi hết vào tập đoàn Phi Long và tập đoàn Thiên Thành mất!”

“Tôi thấy chúng ta không thể cứ ngồi yên nhìn được, ông trùm trong tỉnh không ăn miếng mỡ béo bở này thì chúng ta phải ăn chứ!”

Các thế lực ở các tỉnh lân cận đều đã sẵn sàng hành động.

Một trận phong ba bão bùng chuẩn bị ập đến.