Điện Chủ Ở Rể - Mục Hàn

Chương 333




Chương 333: Đổi trắng thay đen

Thái Húc Côn đứng trước cửa, chặn lối đi của Lâm Nhã Hiên.

Đồng thời, có vẻ như hắn cố ý muốn khoe khoang hai cánh tay cơ bắp rắn rỏi của mình, tự tin nói: “Tổng giám đốc Lâm, hôm nay tôi cho cô một cơ hội, để cô được ngủ cùng với tôi một đêm!”

“Cơ hội như thế này không có nhiều đâu, hi vọng cô có thể nắm giữ!”

Lúc trước khi Thái Húc Côn làm thế này, đừng nói là mấy phú bà vừa già vừa xấu kia, kể cả những nữ doanh nhân vẻ ngoài không tệ cũng không cầm lòng nổi, đắm chìm vào cử chỉ mê người này của Thái Húc Côn.

Vậy nên, Thái Húc Côn chắc chắn rằng Lâm Nhã Hiên cũng không ngoại lệ.

“Húc Côn, anh có ý gì?”, điều khiến Thái Húc Côn bất ngờ là Lâm Nhã Hiên lại làm ra vẻ cảnh giác, bộ dạng kính trọng mà lại xa cách.

Có điều, Lâm Nhã Hiên như vậy dường như càng khiến cho Thái Húc Côn say đắm.

So với những nữ doanh nhân dễ mắc câu kia thì Lâm Nhã Hiên còn hấp dẫn hơn nhiều.

Cô là bông hoa hồng thích mang theo gai nhọn.

“Tổng giám đốc Lâm, cô đừng giả vờ giả vịt nữa!”, Thái Húc Côn cười ha ha nói: “Cô đến tìm tôi với mục đích gì, trong lòng cả hai chúng ta đều biết rõ, không cần phải vạch trần hết ra nữa đâu!”

“Tôi đến để nghe ý kiến của anh về việc phát triển công ty”, Lâm Nhã Hiên không khỏi cau mày, quét mắt nhìn khắp phòng, ngoài chị Lý – quản lý của Thái Húc Côn ra thì không có ai cả, cô nói: “Không phải anh nói đoàn đội của mình đang họp để nghiên cứu thảo luận sao, thế người đâu hết rồi?”

“Đúng vậy! Chúng tôi thật sự vừa họp để nghiên cứu thảo luận, nhưng đã nghiên cứu thảo luận xong nên mọi người cũng về cả rồi!”, Thái Húc Côn khẽ cười, quay sang nói với chị Lý: “Chị Lý, chị cũng bận rộn cả ngày rồi, chi bằng về nghỉ ngơi trước đi!”

“Được!”, chị Lý bước lại, gật đầu với Thái Húc Côn, nói: “Húc Côn, Tổng giám đốc Lâm, hai người cứ nói chuyện nhé!”

Là quản lý của Thái Húc Côn, đương nhiên chị Lý hiểu rõ hắn muốn làm mấy trò bẩn thỉu gì.

Dù sao, bản thân chị Lý cũng có mối quan hệ vô cùng mập mờ với Thái Húc Côn.

Sau khi nhìn thấy chị Lý ra khỏi phòng, Thái Húc Côn càng trở nên trắng trợn hơn, thậm chí hắn còn giơ tay sờ vào má Lâm Nhã Hiên.

Nhưng lại bị Lâm Nhã Hiên không chút khách khí gạt ra ngoài.

“Tổng giám đốc Lâm, cô chẳng nể mặt tôi chút nào nhỉ!”, Thái Húc Côn tỏ vẻ không vui, bất mãn nói: “Cô có biết rằng rất nhiều phụ nữ chỉ mong ước được lên giường với tôi một lần không?”

“Tôi thích cô chính là vinh hạnh của cô đấy!”

“Mong anh tự trọng!”, thiện cảm trong lòng Lâm Nhã Hiên dành cho Thái Húc Côn vào ban ngày tiêu đã tan chỉ trong nháy mắt: “Anh Thái, cuộc sống riêng tư của anh thế nào, đó là chuyện của bản thân anh, không liên quan gì tới tôi cả!”

“Nhưng là sếp của anh, tôi mong anh thể hiện được sự tôn trọng nên có!”

“Tôn trọng?”, lúc này, Thái Húc Côn cười khẩy nói: “Lâm Nhã Hiên, cô đừng cho rằng mình là sếp thì hơn người lắm!”

“Tôi nói cho cô biết, nếu như không có tôi thì Giải trí Thiên Thành đừng nói tới lợi nhuận, ngay cả cơm mấy người cũng không có mà ăn đâu!”

Là một ngôi sao với hơn một trăm triệu fans đang vô cùng nổi tiếng hiện nay, Thái Húc Côn có sự tự tin này.

Đặc biệt là mười bộ phim chiếu mạng mà Giải trí Thiên Thành rót vốn vào quay sắp tới đều do Thái Húc Côn diễn vai nam chính.

Vậy nên, nhất cử nhất động của Thái Húc Côn đều ảnh hưởng tới việc mười bộ phim chiếu mạng kia có thể thắng lớn được hay không.

Dù Lâm Nhã Hiên có là sếp lớn thì Thái Húc Côn cũng không hề e sợ.

“Anh!”, Lâm Nhac Hiên tức giận giậm chân.

Nhưng lại không có cách nào phản bác.

Dù sao, mười bộ phim chiếu mạng này đều trông chờ hết cả vào Thái Húc Côn.

Nếu cô khiến hắn không vui thì thật sự kết cục chẳng có gì tốt đẹp.

Trước đó Lâm Nhã Hiên đã đọc được tin tức, nói rằng một nghệ sĩ nào đó làm mình làm mẩy, khiến cho đoàn làm phim không có cách nào quay được bình thường, bây giờ xem ra chẳng có chút nào là giả, đúng là không phải tin vịt.

“Tổng giám đốc Lâm, thật không ngờ đến cả dáng vẻ tức giận của cô cũng xinh đẹp như thế!”

Hai mắt Thái Húc Côn vô cùng gian xảo, từ đầu tới cuối cứ nhìn chằm chằm Lâm Nhã Hiên với gương mặt dâm đãng: “Tổng giám đốc Lâm, đây là cục diện hai bên đều có lợi đấy! Cô có thể sở hữu tôi một đêm, tôi cũng có thể mang đến những lợi ích lâu dài cho Giải trí Thiên Thành, sao mà lại không làm chứ?”

Nhìn thấy nụ cười xấu xa của Thái Húc Côn, Lâm Nhã Hiên thật sự muốn chửi một tiếng “đồ vô liêm sỉ”, nhưng nghĩ tới việc hi vọng của mười bộ phim chiếu mạng đều đặt hết trên người Thái Húc Côn, Lâm Nhã Hiên chỉ đành im lặng.

Có điều, Thái Húc Côn lại hiểu nhầm ẩn ý của Lâm Nhã Hiên, hắn cho rằng Lâm Nhã Hiên đang ngầm đồng ý.

“Thế này mới đúng chứ!”, Thái Húc Côn cười ha ha, lại giơ tay ra muốn chạm vào Lâm Nhã Hiên: “Người đẹp ơi, đến đây nào!”

“Rầm!”

Đúng vào lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy mạnh ra.

Nữ chính số một – Hồng Chân Ảnh bước vào.

Hồng Chân Ảnh phẫn nộ nhìn Lâm Nhã Hiên, không quan tâm ai đúng ai sai đã thẳng thừng mắng chửi: “Hay cho cô quá Lâm Nhã Hiên, là bà chủ của tập đoàn Thiên Thành mà lại có ý đồ mê hoặc nghệ sĩ nam của công ty, tôi không ngờ hóa ra đời tư của bà chủ mới nhậm chức của tập đoàn Thiên Thành chúng ta lại bẩn thỉu, thối nát như thế!”

“Tôi mê hoặc anh ta ư?”, Lâm Nhã Hiên không khỏi bật cười, phản bác: “Rõ ràng là Thái Húc Côn có mưu đồ bất chính với tôi, nếu cô không tin thì cứ hỏi anh ta là rõ!”

“Thái Húc Côn không phải là người như thế!”, Hồng Chân Ảnh lạnh lùng hừ một tiếng, vẫn bảo vệ Thái Húc Côn: “Húc Côn là ngôi sao nổi tiếng hàng đầu, lượng fans lên tới con số hơn một trăm triệu, muốn loại phụ nữ nào mà chẳng có, chả lẽ còn cần quyến rũ cô hay sao?”

“Đúng là nực cười mà!”

“Người có mưu đồ bất chính rõ ràng là cô! Thấy Thái Húc Côn có vẻ ngoài đẹp trai, cô đã mong nhớ từ lâu rồi có đúng không?”

Từ sau lần ngủ cùng với Thái Húc Côn, trong đầu Hồng Chân Ảnh ngập tràn hình ảnh của hắn.

Vừa nghĩ tới chuyện Thái Húc Côn muốn lên giường với người phụ nữ khác cô ta đã không kiềm chế nổi sự đố kỵ trong lòng, vừa hay cô ta lại tới đúng lúc.

 

Mặc dù trong lòng khó chịu vì bị người phụ nữ không biết tốt xấu Hồng Chân Ảnh làm hỏng chuyện tốt của mình, nhưng Thái Húc Côn hiểu rằng muốn có được Lâm Nhã Hiên không phải chuyện dễ dàng, vậy nên hắn liền thuận theo ý của Hồng Chân Ảnh, gật đầu nói: “Chân Ảnh, cô nói không sai, là Tổng giám đốc Lâm cố ý mê hoặc tôi!”

Nói xong hắn còn cố ý làm ra vẻ e dè sợ hãi.

“Húc Côn, đừng sợ!”, Hồng Chân Ảnh bày ra vẻ ngập tràn tình yêu của người mẹ, ôm lấy đầu Thái Húc Côn vào lòng, an ủi: “Xã hội quá phức tạp rồi, đàn ông ở bên ngoài phải bảo vệ bản thân cho tốt!”

“…”, Lâm Nhã Hiên cạn lời, lập tức nhớ tới chị Lý – quản lý của Thái Húc Côn, vội vàng nói: “Cô Hồng, mọi chuyện thật sự không giống như những gì cô tưởng tượng đâu! Nếu không tin, cô có thể hỏi chị Lý – quản lý của Thái Húc Côn!”

“Lúc tôi tới đây, chị Lý cũng có mặt”.

“Được!”, Hồng Chân Ảnh lập tức rút điện thoại ra: “Bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho chị Lý, để chị ấy đến đây đối chất với cô!”

Chẳng bao lâu, chị Lý đã tới phòng.

Lâm Nhã Hiên nôn nóng quay sang nói với chị Lý: “Chị Lý, chị mau làm sáng tỏ mọi chuyện với cô Hồng đi, cô ấy đang hiểu lầm tôi!”

“Hiểu lầm cái gì?”, không ngờ chị Lý lại đáp: “Rõ ràng là cô mê hoặc Húc Côn!”