"Không phải, ngươi có thể có thể hiểu lầm rồi, ta chuẩn bị để cho các nàng hát ba bài hát, nhưng có phải hay không một bài một bài tới hát, mà là đem ba bài hát chọn tinh hoa địa phương hợp thành một bài tới hát." Chương Tiểu Vĩ nhìn ngồi ở Uông Cửu Châu bên người Nhiêu Thanh Chi nói.
Nhiêu Thanh Chi cũng coi là TQ duy nhất một vị phái nữ đạo diễn, bằng vào đối với lịch sử quen thuộc, cũng quay chụp mấy bộ khen ngợi lịch sử kịch, nhưng là vẫn không có bước lên vào ba đạo diễn lớn trong hàng ngũ.
"Hợp thành một bài?" Uông Cửu Châu cùng Nhiêu Thanh Chi nghe Chương Tiểu Vĩ lời rất kinh ngạc, bọn họ trước kia cũng chưa có nghe nói qua còn có loại này cách hát.
Liền liền Hoàn Châu ba cô gái cũng rất kỳ quái phải nhìn Chương Tiểu Vĩ, các nàng ở trên đường tới cũng không nghe Chương Tiểu Vĩ nói qua.
" Đúng, chúng ta. . . , ta gọi là liên khúc." Chương Tiểu Vĩ ý thức được mình thiếu chút nữa nói sai cấp vội vàng đổi lời nói.
"Liên khúc?" Mấy người trợn to mắt nhìn Chương Tiểu Vĩ, cái hạng này bọn họ lại là lần đầu tiên nghe nói.
" Đúng, đem hát mấy ca khúc hợp chung một chỗ diễn hát, gọi là liên khúc." Đây cũng là Chương Tiểu Vĩ trong ấn tượng cái thế giới này không có ca khúc liên khúc tiền lệ.
"Như vậy có thể được không?" Dù sao đối với sự vật xa lạ đều sẽ có nơi mâu thuẫn, liền liền gần đây to gan Uông Cửu Châu cũng không ngoại lệ.
"Tự nhiên có thể, ta lời và nhạc đều đã mang tới, có thể để cho các nàng bây giờ liền diễn hát cho các ngươi nghe." Chương Tiểu Vĩ từ trong túi móc ra đã sớm chuẩn bị một chút tốt lời ca đưa cho ba cô gái.
"À!" Ba cô gái có chút sửng sờ nhìn Chương Tiểu Vĩ, các nàng trước kia có thể chưa nghe nói qua, làm sao đột nhiên bây giờ liền nhiều hơn một cái liên khúc nói đến.
"Như vậy cũng được?" Trong lòng mặc dù nghi ngờ, bất quá mấy người vẫn là cầm lời ca cùng tiến tới xem nhìn.
Chỉ thấy vậy lời ca phía trên có làm lời ca, cũng có Cánh bướm trong mơ lời ca, cũng mà còn có Anh là gió, em là cát lời ca.
"Các ngươi thử dùng các ngươi trước kia diễn hát thời điểm cảm giác tới hát." Chương Tiểu Vĩ thản nhiên nói.
"Thật như vậy hát sao?" Lâm Nhữ rõ ràng có chút khiếp đảm hỏi.
"Đạo điễn Uông, để cho các ngươi chê cười." Trương Vi lễ phép đối với Uông Cửu Châu nói.
"Không có sao các ngươi hát đi!" Uông Cửu Châu tỏ ý mấy người có thể diễn hát, hắn ngược lại đối với cái này sự vật mới mẽ cũng cảm thấy rất hứng thú.
"Làm đỉnh núi không có luân phiên sừng lúc, lúc ấy quang không có ở đây lưu. . . !"
"Yêu đến lòng bể tan tành, ngươi cũng đừng đi kỳ quái ai. . . !"
"Anh là gió, em là cát, dây dưa triền miên miên đến chân trời. . . !" Ba bài hát theo thứ tự bị mấy người cho diễn hát đi ra.
" Được, rất tốt, các ngươi cứ dựa theo đạo diễn Chương tưởng tượng tới diễn hát!" Uông Cửu Châu ở mấy người diễn hát thời điểm cũng đã bắt đầu tính giờ, phát hiện chỉ dùng 4p50, không nghĩ tới Chương Tiểu Vĩ lại ngay cả cái này cũng tính luôn.
Dẫu sao cho các nàng chỉ có năm phút thời gian, nếu như năm phút cũng cầm tới ca hát mà nói, nói cách khác mấy người còn chưa đi đến trong sân ương thì phải bắt đầu hát, vừa vặn lưu lại mười giây thời gian đi đài thời gian.
"Đạo diễn Chương, chờ năm nay đêm xuân sau khi kết thúc, ta nhất định giống như CCTV một bộ đề cử ngươi làm một năm tổng đạo diễn." Uông Cửu Châu biết loại này xuất lực không được cám ơn đạo diễn cả đời làm một lần là được, coi như sang năm ở mời hắn, hắn cũng sẽ không tới.
Dẫu sao hàng năm đêm xuân bỏ mặc cử hành tốt xấu xa, trên Net bình luận nhưng là bình phẩm xấu so với khen ngợi nhiều. Dĩ nhiên hắn cũng biết có chút chân chính xem ti vi người không nhất định sẽ bình luận cái gì, nhưng là có chút người phun nước miếng tổng hội trứng gà bên trong cho ngươi chọn lựa điểm đâm tới. Bất quá một năm thời gian đều dùng ở phía trên này, hắn cảm thấy không có lợi lắm, nếu cử hành một lần, danh tiếng cũng có, hắn nhất định là không biết ở đón lấy cái này năng thủ sơn dụ.
"Ha ha, đạo điễn Uông, ngươi đây là đang hại ta đi, các ngươi những thứ này lão tư chất lão lịch duyệt cũng làm không được chuyện, ngươi để cho ta đổi mới hoàn toàn người đạo diễn tới. Ta là liền không đến, ngươi vẫn là mời cao minh khác đi." Chương Tiểu Vĩ nghe Uông Cửu Châu mà nói, luyện một chút khoát tay.
Nhiêu Thanh Chi có chút nghi hoặc nhìn Uông Cửu Châu, đối phương đầu có phải hay không cháy hỏng, mình nhưng là ngồi ở chỗ nầy à, ngươi không đề cử ta làm tổng đạo diễn, lại đẩy ra tiến một người mới đạo diễn.
Uông Cửu Châu có chút kinh ngạc nhìn đối diện người trẻ tuổi này, ở hắn xem ra đối phương chính là một tiểu tử chưa ráo máu đầu, chỉ là vận khí tốt vỗ một bộ đại chúng đều thích phim truyền hình.
Bản lấy là đối phương sẽ rất mau mắn tiếp nhận, không nghĩ tới hắn cũng là một cái lão du điều, biết đây là một cái phỏng tay khoai lang.
Mình đương thời làm sao liền không nghĩ đến điểm này đâu, nếu như mình đương thời cũng cùng hắn như vậy ý tưởng, cũng sẽ không giống như bây giờ nhức đầu.
Ban nhạc bọn họ tự nhiên là có, nghe ba người tiếng hát, ở Uông Cửu Châu đánh nhịp sau đó, ba người đi theo ở hắn sau lưng tiến vào CCTV cao ốc, dẫu sao còn muốn tập luyện, vậy cũng không cần ngày ngày ở thủ đô, một tháng qua tập luyện một lần là được.
"Anh Vĩ, anh Vĩ!" Một thân một mình đi ở khách sạn phòng khách Chương Tiểu Vĩ, lúc này hắn đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên nghe được có người sau lưng kêu mình.
"Tống Bảo bảo, ngươi tại sao lại ở chỗ này à?" Nghe thanh âm là có thể nghe ra Tống Bảo bảo vậy đặc biệt thanh âm, xoay người lại xem phát hiện thật là Tống Bảo bảo.
"Ta nha, phi phi! Ta năm nay may mắn được đến đêm xuân mời, ta đây là diễn tập xong trở lại nghỉ ngơi." Tống Bảo Bảo theo thói quen dùng tiếng nói, một chút không sửa đổi tới.
"Đúng rồi, giám đốc Chương, ngươi tới đây bên trong chẳng lẽ cũng là nhận được đêm xuân mời?" Tống Bảo bảo nói xong, đột nhiên giống như phát hiện cái gì tân đại lục vậy, trợn to đôi mắt nhìn hắn hỏi.
"Ha ha, ta không có, là Lâm Nhữ, Phạm Hiểu Hiểu cùng Trương Vi ba người."
"Các nàng ba người ta thật giống như nhớ là Hoàn Châu cách cách bên trong vai chính đi!" Tống Bảo bảo nhíu mày thật chặt, suy nghĩ hồi lâu mới bừng tỉnh hiểu ra nói.
" Ừ."
"Ta đi, ta nghe nói à, bộ này phim chính là ngươi đạo diễn, ngươi lấy là ta không biết à!" Tống Bảo bảo nhẹ nhàng vỗ vào Chương Tiểu Vĩ đầu vai nói.
"Ha ha, đúng rồi anh Bảo, ngươi tới đêm xuân biểu diễn là cái gì tiết mục?" Chương Tiểu Vĩ cũng rất là mong đợi, hắn rất muốn biết Tống Bảo bảo kết quả sáng tác liền cái gì tác phẩm.
"Cái gì cái gì tiết mục, đừng nói nữa, cùng ngươi vậy Mưa móc đều ướt liền không so được, bất quá đêm xuân tiết mục tổ muốn ta giữ bí mật à! Ta tạm thời vẫn không thể nói." Tống Bảo bảo bốn phía nhìn xem, nhỏ giọng nói.
"Được rồi, cái này ta biết, anh Bảo, chúng ta truyền thông văn hóa Hán Đường cửa từ đầu đến cuối là ngươi rộng mở." Chương Tiểu Vĩ có chút thương cảm cười nói.
Bỏ mặc nói thế nào, Tống Bảo bảo cũng coi là tự mình tới cái thế giới này sau biết người thứ nhất, trong lòng nhiều ít vẫn là muốn dìu dắt hạ hắn.
" Được, có ngươi những lời này ta an tâm, anh em chờ ta vậy ngây thơ lăn lộn không nổi nữa, ta nhất định trở về tìm ngươi." Tống Bảo bảo nứt ra miệng to cười nói.
Hôm nay có thể gặp phải hồi lâu không thấy Chương Tiểu Vĩ, hắn trong lòng tự nhiên cũng là rất vui vẻ, nghe Chương Tiểu Vĩ mà nói, trong lòng nhất thời cảm giác được ấm áp dễ chịu.
"Tốt lắm anh em không nói, ngươi còn có việc đi, ta cũng phải đi khách sạn cho ta người môi giới báo cáo một chút." Tống Bảo bảo nhìn nhìn lên ở giữa nói.
" Được, anh Bảo có thời gian đang nói chuyện, ta trễ lên máy bay, xem ra chỉ có thể chờ lần sau gặp mặt hàn huyên nữa."
"Anh em bảo trọng." Tống Bảo bảo thanh âm có chút nghẹn ngào nói, rồi sau đó cũng không quay đầu lại hướng bên trong khách sạn đi tới, rất nhiều tráng sĩ đi một lần hề không trở lại.
"Con bà nó, làm cùng sinh ly chết đừng tựa như." Chương Tiểu Vĩ nhìn Tống Bảo bảo vậy kiên định bóng lưng, cặp mắt ửng đỏ nói.
Chương Tiểu Vĩ đứng ở khách sạn Kinh Nguyên dưới lầu, nhìn trước mặt cao vút trong mây CCTV cao ốc, cái này CCTV cao ốc cũng không phải là quần cụt hình, cũng chỉ coi là một cái nhà phổ phổ thông thông cao tầng mà thôi, trong lòng không khỏi cảm khái muôn vàn.
"Thanh niên phê gấp bội, liền cái này Thanh niên phê gấp bội. . . !" Chương Tiểu Vĩ móc ra điện thoại di động, thấy là Đổng Mai Lan dãy số, trên mặt lộ ra nụ cười.
" Này, chị Đổng, ngươi đã tới chưa?" Đây là hắn tại hạ trước lầu cho Đổng Mai Lan phát một cái tin tức, không nghĩ tới đối phương lại nhanh như vậy đã tới rồi, bất quá cũng không kỳ quái, dẫu sao ở khách sạn bên trong đại sảnh, hắn cùng Tống Bảo bảo hai người còn tán gẫu một hồi.
"Tiểu Vĩ, ta ở khách sạn Kinh Nguyên chờ ngươi ở cổng." Đổng Mai Lan thanh âm ở micro bên trong truyền tới.
"Chị Đổng, hôm nay làm sao ngươi tự mình lái xe à?" Làm Chương Tiểu Vĩ đi tới khách sạn Kinh Nguyên cửa lớn thời điểm, thấy ngoài cửa ngừng một chiếc màu tím Ferrari vượt qua chạy, mà lái xe chính là mặc một bộ áo màu tím Đổng Mai Lan, vừa vặn phối hợp nàng màu tím xe thể thao.
"Hôm nay tài xế có chuyện, cho nên chỉ có tự lái." Đổng Mai Lan dửng dưng một tiếng nói.
"Chị Đổng, ta trễ lên máy bay, ta mời ngươi đi ăn một bữa cơm đi!" Chương Tiểu Vĩ ngồi ở có chút nhỏ vượt qua chạy bên trong, luôn cảm giác xe này không thích hợp mình, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, chờ sau này mua xe rồi, nhất định phải mua một chiếc jeep Wrangler, như vậy ngồi ở bên trong mới rộng rãi.
"Gấp như vậy à?" Đổng Mai Lan nghe Chương Tiểu Vĩ mà nói, có chút thấp nói.
"Đúng vậy! Ta đang chuẩn bị bộ phim tới, cho nên gần đây có chút bận rộn." Chương Tiểu Vĩ mặt không đỏ tim không đập mạnh nói.
"Vo ve! Vo ve!" Xe thể thao nổ ầm thanh âm ở thủ đô bầu trời vang lên, một đạo ánh sáng màu tím ở thủ đô trên đường bay nhanh mà qua.
"Lần này chuẩn bị quay phim phim truyền hình gì?" Ở một quán cà phê bên trong, hai người tùy ý điểm một một ít thức ăn, Đổng Mai Lan cũng không có động đũa, nhìn đang đang vùi đầu ăn cơm Chương Tiểu Vĩ hỏi.
Chương Tiểu Vĩ ở trên máy bay thời điểm cái gì cũng chưa ăn, tùy tiện uống 2 ly thức uống, cho nên lúc này cảm giác đặc biệt đói.
Khi ở trên xe, Chương Tiểu Vĩ cũng đem tới thủ đô mục đích nói cho nàng, làm nàng biết được Chương Tiểu Vĩ nơi quay phim Hoàn Châu cách cách lại lên đêm xuân, trong lòng thay Chương Tiểu Vĩ cảm thấy tự hào.
Dẫu sao nàng ở TQ trước kia cũng coi là một đường, chẳng qua là gần đây 2 năm không khởi sắc danh tiếng rớt một ít, nhưng là nàng cho tới bây giờ không có nhận được qua đêm xuân mời.
"Tầm Tần Ký!" Chương Tiểu Vĩ mãnh ăn vài miếng sau khi ăn xong, ùng ục uống mấy hớp thang sau nói.
"Tầm Tần Ký?" Đổng Mai Lan trợn to đôi mắt nhìn hắn, một đôi sáng rỡ mắt to giống như biết nói chuyện vậy.
"Đúng vậy!"
"Không nghĩ tới ngươi lại muốn vỗ Tầm Tần Ký, quyển sách này ta cũng nhìn, phỏng đoán muốn đập mà nói, ở TQ rất khó chiếu phim à!" Đổng Mai Lan nhắc nhở.
Nàng nhưng là biết, bên trong rất nhiều liên quan đến luân lý vấn đề tình tiết, mặc dù có thể xuất hiện ở tiểu thuyết ở trên, nhưng là nhất định không thể xuất hiện ở ti vi tình tiết bên trong, cái này ở TQ trong phim truyền hình mặt là cấm xuất hiện.
/*Dzung Kiều : các bạn đọc trên app vote * cao dùm mình*/