Editor: nnanhh15.
Từ đó, trong lòng nàng, nhà chồng Lục gia không phải nhà nàng, nhà mẹ đẻ Gia gia cũng không phải nhà nàng. Nàng cảm thấy nàng bản thân giống như bồ công anh, vẫn luôn phiêu lãng thoe gió, gió để nàng dừng chân ở nơi nào, nàng dừng chân nơi đó. Cả đời này, nàng nói không hết được sự tịch mịch cùng cô đơn tang thương.
Cho nên nói đến, như thế nào không thể cười? Nửa đời của nàng tịch mịch, chẳng qua là nàng tự chui vào căn phòng pha lê do chính bản thân nàng dựng lên, nàng tùy hứng ngăn cách với thế nhân, vô tâm oán hận người yêu thường mình trên thế giới này. . Truyện Quan Trường
Nói một câu, chẳng qua là nàng tự làm tự chịu, xứng đáng thôi.
"Giang Dao, em còn giận ba mẹ à?" Lục Hành Tung dừng xe ở bên đường, quay đầu nhìn người phía sau, lời nói có chút thấm thía, "Ba mẹ rất thương em."nnanhh15
Giang Dao gật gật đầu, "Ta không trách bọn họ, thật ra bọn họ nói rất đúng, anh thật tốt, có thể gả cho anh là Giang Dao em đã tu luyện phúc khí từ đời trước."
Nàng trả lời thuận theo quá mức, không giống với trong nhận thức của Lục Hành Tung, thế nên hắn không có cách nào phân biệt được lời nàng nói chân thật như thế nào.
Hoặc là nói, những lời nói có vẻ thật lòng này chẳng qua là nàng châm chọc lấy lòng hắn?
"Nóng chết mất, dừng ở ven đường phơi nắng à? Chạy về nhà nhanh lên chút." Giang Dao biết Lục Hành Tung hoài nghi cái gì, cho nên hiện tại nàng cũng không sốt ruột giải thích, chỉ là có chút nóng, thúc dục Lục Hành Tung nhanh chóng đạp xe, vẻ mặt tiếc nuối nhìn kem trong tay nói thầm, "Kem chảy ra hết rồi."
"Chảy hết thì chảy hết, vốn dĩ em đang bị bệnh không nên ăn." Lục Hành Tung duỗi tay cầm kem đã chảy nước trong tay nàng vứt ở ven đường. Lúc ra khỏi nhà, thấy nàng mồ hôi đầy đường mới không nghĩ ngợi gì mua cái này, sau khi mua lại có chút hối hận, nhưng lúc đó Giang Dao đã vui vẻ cầm kem ngồi phía sau xe đạp chờ hắn.
Nửa giờ sau, hai người cuối cùng cũng đến cổng lớn thôn Giang thị nhà mẹ đẻ Giang Dao.nnanhh15
Lúc này trời vẫn còn sáng, ba Giang Giang Minh Vĩ cùng mẹ Giang Vương Tuệ Lan đều ở nhà, nhìn thấy người vào trong nhà là Lục Hành Tung và Giang Dao,hai người ngây ra một lúc.
"Ba, mẹ." Lục Hành Tung chào hỏi hai người, không thấy Giang Kiệt và Giang Lỗi lại hỏi, "Trong nhà chỉ có ba mẹ sao? Anh cả và anh hai đi vắng?"
"Không, anh cả con công việc bận rộn, ngày bình thường đều không về nhà, anh hai con hai ngày này đều không có ở nhà, không biết ăn cơm xong lại chạy đi đâu rồi." Mẹ Giang vội vàng kéo hai người vào nhà, sau đó rót nước cho hai người, "Trời nóng thế này còn về, đi trên đường hẳn là rất nóng đi?"
Không giống với Lục gia đại tài khí thô (giàu có), hai vợ chồng Giang gia là nông dân chân chính, phòng ở Giang gia cũng là phòng gỗ bình thường ở nông thôn, bởi vì mới sửa chữa lại, nên nhìn cũng không cũ kĩ.nnanhh15
"Hành Tung, con trở về lúc nào?" Ba Giang nhìn con rể đến vui vẻ, Giang gia cũng chỉ có một đứa con gái là Giang Dao, lại còn là con út, miễn bàn đến ở Giang gia có bao nhiêu sủng ái. Cho nên, yêu ai yêu cả đường đi, đối với người con rể duy nhất này, ba Giang cũng rất thích.
"Lúc sáng vừa đến nơi. Đúng rồi, vợ con nhận được giấy thông báo trúng tuyển rồi, cô ấy đâu đại học y Giang Nam." Lục Hành Tung hi vọng ba mẹ vợ cùng nhau vui vẻ, cho nên không có nói một hai câu chuyện phiếm liền đem chuyện này nói cho hai người biết.
Không nghĩ tới, trên mặt ba Giang mẹ Giang không có nửa điểm cao hứng, mẹ Giang còn suýt nữa đánh vỡ chén trà trên tay.
"Không phải nói đăng kí đại học y Bắc Kinh sao? Thế nào lại trở thành đại học y Giang Nam rồi?" Ba Giang hỏi, "Đại học y Giang Nam cách bộ đội của con quá xa, chuyện này là như thế nào?"