Editor: nnanh15
Lục Vũ Tình mắt lạnh nhìn về phía Giang Dao ngồi ở ghế sô pha, cười lạnh liên tục, "Cô thật tốt a Giang Dao, cô đúng thật là thâm tàng bất lộ, cô đúng là rất có năng lực! Mặt ngoài một bộ, mặt trong một bộ! Lúc trước cô điền nguyện vọng, cô nói muốn học y, muốn xem xét một sô trường đại học y, ba mẹ đồng ý, còn khuyên cô đến học ở đại học y Bắc Kinh. Cô biết đại học y Bắc Kinh cách bộ đội của Lục hành Tung đặc biệt gần, lúc đó cô nói thế nào? Mặt ngoài đáp ứng, thật giống như một đứa bé ngoan! Thực tế thì sao? Cô lại lừa chúng ta báo danh đại học Y Giang Nam! Cô cùng em tôi một nam một bắc, nếu cô không thích Hành Tung, lúc trước, nhà chúng ta ép buộc cô gả cho Hành Tung sao?"
Lục Vũ Tình chỉ có một em trai Lục Hành Tung, từ nhỏ đều giống với ba mẹ yêu thương em trai. Không có người có thể bắt nạt em trai nàng, càng không có người đối với em trai nàng không tốt, nhưng hôm nay, thế nhưng là Giang Dao, người mà nàng ghét nhất ghét nhất lại là thê tử bảo bối Lục Hành Tung nâng niu trong lòng bàn tay.
"Giang Dao, lúc trước trong điện thoại ba mẹ nói con ghi danh trường đại học y Bắc Kinh, đến ngày nghỉ cuối tuần, vờ chồng các con còn có thể gặp mặt một lần. Con có biết Hành Tung lúc đó có bao nhiêu cao hứng? Nói không chừng đã không đợi được giấy báo trúng tuyển đại học y Bắc Kinh của con. Còn con? Cứ như thế đem cả nhà chúng ta đùa giỡn như một lũ ngốc?nnanhh15
Lục Vũ Tình càng nói càng tức, đem sự việc lúc trước cũng nói ra, "Cô từ khi kết hôn cùng với Hành Tung, Hành Tung đối xử với cô như thế nào? Nếu cô còn là người có lương tâm thì nói thử xem, Hành Tung có phải đối với cô chính là cầm trong tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan hay không? Hình dung như thế có quá đáng? Còn cô thì sao? Lúc cô vui thì đáp lại hắn hai câu, lúc không vui một câu cũng không muốn hé răng. Hắn gọi điện thoại, cô chỉ nói qua loa cho xong, hắn gửi thư, cô nói cô bận học tập, chưa từng viết cho hắn một cái thư hồi âm. Nếu cô nghĩ cô không muốn gả cho em ấy, đi, hai người hiện tại ly hôn nhanh đi! Cô cho rằng, Hành Tung không phải cô không cưới? Cô cho rằng, Hành Tung như thế nào cũng phải cưới cô a Giang Dao??"
Triệu Trang Tông tiến vào sau vừa nghe liền sợ hãi, vội vã kéo vợ mình lại, khuyên nhủ, "Em nói cái gì thế? Làm sao lại xúi giục vợ chồng người ta ly hôn?"
"Lục Vũ Tình, chị câm miệng!" Lục Hành Lung gầm nhẹ với Lục Vũ Tình, trong lòng có chút hoảng sợ không rõ, hắn sợ, Giang Dao sẽ đáp ứng theo lời này của Lục Vũ Tình, thật sự sẽ ly hôn với hắn.
Trời biết, lúc trước vì cưới được Giang Dao hắn đã phí không ít tâm tư. Cho dù hắn chết, cũng sẽ không ly hôn với nàng.
"Chuyện của em với Giang Dao không cần chị phải nhọc lòng." Thật là, một câu ly hôn này đối với hắn kích thích không nhẹ, "Đừng đề cập đến hai chữ ly hôn này ở trước mặt em, nếu không, muốn ly hôn thì chính chị tự mình ly hôn!"
"Lục Hành Tung, em thật là cái bạch nhãn lang! Chị chỉ laf muốn tốt cho em. Đâu là chị đau lòng em, em nghe một chút em đã nói cái gì?" Lục Vũ Tình trực tiếp bị làm giận phát khóc, đứng ở kia, phẫn nộ trừng mắt với Lục Hành Tung, lòng tốt của nàng lại không được hồi báo!
"Được rồi được rồi, Vũ Tình, con nói chuyện không có đúng chỗ, Trang Tông à, tính tình của hành Tung không tốt, con đừng cùng hắn so đo, ngồi màu, ăn chút trái cây, mẹ Vũ Tình vừa mới rửa xong! Dưa mấy hôm nay mới mua, vừa lớn lại vừa ngọt." Ba Lục cũng cảm thấy lời nói của Lục Hành Tung có phần quá đáng, nhưng nghĩ lại, nếu người làm chị Lục Vũ Tình không nên đem hai chữ Ly hôn này treo ở bên miệng, cũng sẽ không thể chọc giận em trai Lục Hành Tung.nnanhh15
Giống như Lục Vũ Tình nói, Lục Hành Tung cưng chiều vợ như bảo bối, lại có thể nghe lọt hai cái chữ ly hôn này sao? Kia chẳng phải kích thích mẹ nó?