Diêm Long Quân

Chương 55






Chương 55

Lục Thần vận chuyển công lực, bốn cây Thần Châm bắt đầu chuyển động trong cơ thể cô.

Ngay sau đó, một tia sáng trắng mờ nhạt bắt đầu quanh quẩn trên người Lâm Như.

Thành công rồi!

Trong mắt Lục Thần lóe lên tia kích động.

Chớp mắt 15 phút đã trôi qua, Lục Thần thu hồi công lực, anh ấn hai lần vào người Lâm Như, bốn đường kim liền chui ra khỏi người cô.

Lục Thần nhẹ nhàng rút bốn cây Thần Châm ra.

Ngón tay Lâm Như khẽ cử động, điều này cũng nằm trong dự đoán của anh.

Lục Thần đi tới chỗ Lâm Như, anh đặt một nụ hôn lên trán cô.

Sau đó, anh trìu mến nhìn cô: “Lâm Như, em yên tâm, em sẽ tỉnh lại ngay thôi, đến lúc đó chúng ta cùng nhau ra ngoài ngắm trăng sao!”

Đúng lúc này có người gõ cửa phòng, Lục Thần nhanh chóng mở cửa, Lục Thanh và Lục Hàng về.

“Đại nhân, ban nãy chúng tôi đã điều tra ra hung thủ thông qua camera khách sạn!”

“Ồ! Nhanh vậy?”, Lục Thần vội vàng gọi bọn họ vào, anh đóng cửa lại rồi nói: “Hung thủ là ai?”

“Là hai người phụ nữ trung niên!”, Lục Thanh lấy điện thoại ra, nói: “Tôi đã sao chép đoạn camera giám sát, mời đại nhân xem!”

Lục Thần đón lấy điện thoại của Lục Thanh, nhấn nút phát.

Chỉ thấy trong đoạn video có hai người phụ nữ trung niên bước vào khách sạn nói gì đó với cô nhân viên ở quầy lễ tân, sau đó hai người cùng đi vào thang máy.

“Quả nhiên là bà ta!”

Lục Thần siết chặt nắm đấm trong tay.

Sau đó, ống kính chiếu thẳng đến cửa phòng.

Chỉ thấy Mã Thu Linh nói gì đó với nhân viên phục vụ, nhân viên phục vụ liền đi tới mở cửa phòng ra.

Trong phân cảnh tiếp theo, Mã Thu Linh và Vương Lan đánh Lâm Như một cách thô bạo.

Xem đến đây, Lục Thần liền nhất nút dừng.

Anh không muốn xem nữa, bởi vì anh không muốn thấy cảnh Lâm Như bị đánh.

“Hai bà phù thủy này! Tôi sẽ khiến các người trả giá gấp bội!”

Sự tức giận của Lục Thần đã lên đến cực điểm, đây là lần anh tức giận nhất kể từ khi trở về thành phố Minh Thanh.

“Bây giờ các cậu điều tra địa chỉ của hai người phụ nữ này cho tôi”.

Lục Thanh nói: “Đại nhân, khi theo dõi đoạn camera, chúng tôi thấy sau khi hai người phụ nữ này đi ra có nói chuyện với quản lý khách sạn, sau đó chúng tôi cũng hỏi cô nhân viên ở quầy lễ tân, cô ta nói trong hai người phụ nữ này, một người là mẹ đẻ, một người là mẹ vợ

của quản lý”.

“Cái gì?”, một tia sát ý lóe lên trong mắt Lục Thần: “Suy nghĩ cả nửa ngày, hóa ra chuyện này có liên quan đến Vương Đức Thủy”.

“Lục Thanh, Lục Hàng, bây giờ hai cậu đi bắt tên quản lý đó về đây cho tôi”.

“Vâng! Đại nhân”.

Lục Thanh và Lục Hàng xoay người rời đi, sau đó bọn họ tìm thấy Vương Đức Thủy đang tuần tra trong đại sảnh.