Tô Hồi không nhịn được mà bật cười, cậu lại mím môi rồi lắc đầu một cái, “Vẫn đỡ, ở mức tầm trung mà thôi.”
“Vậy sao?” Ninh Nhất Tiêu nhướn mày, “Tô Hồi, anh thật sự đã xem nhẹ em rồi.”
Tô Hồi giơ hai tay đặt lên mắt làm tư thế như “xem kính vọng viễn” vậy, “Vậy thì anh phải mở mắt ra xem nha.”
Phía sau truyền tới âm thành của Bella, Tô Hồi bỏ tay xuống, cậu quay lại nhìn thấy Bella cầm một ly rượu tới, cô lảm nhảm, “Đôi giày cao gót này dễ đi thật đấy, tôi có thể đi nó mà chạy cự li được luôn đấy.”
Cô vừa ngẩng đầu lên đã phát hiện thấy Ninh Nhất Tiêu đứng ở bên cạnh, cô hiển nhiên có hơi bất ngờ, dù gì thì những nơi như thế này thì những nhân sĩ trong giới thương nghiệp này đều vô cùng có mặt mũi, so với đứng ở đây trò chuyện với Tô Hồi thì đi xã giao trước mặt những ông lớn kia thì có giá trị hơn.
Bella không hề biết hai người đã tái hợp, trong lòng cô vẫn còn đang suy đoán, lẽ nào bọn họ lại có chuyện vui rồi sao?
“Tôi không biết Shaw cũng tới nên chỉ lấy có hai ly thôi.” Bella cực kì không khách sáo, “Anh tự đi mà lấy.”
Ninh Nhất Tiêu không định trực tiếp đi như vậy, “Không cần đâu, tôi bây giờ khong muốn uống.”
Tô Hồi quên mất Bella còn chưa biết chuyện bọn họ đã tái hợp, cậu nói với Ninh Nhất Tiêu một cách rất tự nhiên, “Anh lần này tham gia tiệc có phải cũng có thể thêm được độ nổi tiếng cho sản phẩm mới không, thảm đỏ cũng có livestream chứ nhỉ?”
Ninh Nhất Tiêu gật đầu, “Bên app livestream cũng là bên hợp tác với bọn anh, cho nên nếu như bọn họ mua sản phẩm của bọn anh thì có thể trực tiếp lợi dụng kĩ thuật AR để xem livestream thảm đỏ.”
Tô Hồi nhịn không được mà khen hắn, “Ngầu quá đi, vậy chẳng phải sẽ có một cảm giác như tham gia trực tiếp à?”
“Chắc là cũng được.”
“Có livestream suốt cả tối không?”
Bella nhấp một ngụm champagne, cô lắc đầu, “Chỉ có mỗi thảm đỏ mà thôi, vào trong nữa thì là party riêng tư rồi. Chút nữa sẽ có hoạt động biểu diễn và quyên góp của các minh tinh, còn có những màn trình diễn mấy bộ trang phục cổ xưa và trang sức nữa, cũng thú vị lắm đấy, cậu chắc là sẽ thích.”
Đang trò chuyện thì có mấy kí giả tiến lên định phỏng vấn bọn họ, Ninh Nhất Tiêu lùi đi nhưng mà lại bị đám kí giả của bên tạp chí thương nghiệp vây lại, ba người bị tách ra.
Bella từ nhỏ đã lớn lên trong giới xã giao của xã hội thượng lưu, cô rất biết cách đối phó với kí giả. Nhưng mà điều khiến cho cô bất ngờ là, hóa ra Tô Hồi đối mặt với phỏng vấn thế mà không căng thẳng một chút nào, cậu rất biết cách ăn nói, trong nói chuyện sẽ có một vài động tác nhỏ, với những câu hỏi của kí giả cũng trả lời rất là trôi chảy.
Khác hoàn toàn với cậu trong kì trầm cảm trước đây.
“Cho nên là kế hoạch công việc sau này của Eddy sẽ càng thiên về giới thời trang hay là chỉ đơn thuần về lĩnh vực nghệ thuật thôi?”
Tô Hồi cười trả lời, “Trước mắt thì trọng tâm của nửa năm nay sẽ tập trung vào triển lãm cá nhân của tôi, đây là công việc mà tôi chú trọng và bỏ ra nhiều công sức và thời gian nhất tính đến bây giờ của tôi, đối với tôi mà nói thì nó có ý nghĩa rất quan trọng.”
Kí giả: “Vậy chúng ta cũng vô cùng mong chờ có thể nhìn ngắm được triển lãm nghệ thuật cá nhân của cậu, có tiện tiết lộ thời gian mở triển lãm không?”
“Trước mặt tạm định là vào tháng năm.” Tô Hồi nói xong thì nhún vai, “Nhưng mà cũng có khả năng là sẽ muộn hơn một chút, chủ yếu phải xem xem tôi có thể hoàn thành trước deadline được không, dù gì thì tôi cũng có chứng kéo dài rất nghiêm trọng đấy.”
Bella đứng ở bên cạnh gật đầu, “Điều này thì tôi làm chứng được.”
“Cảm ơn sự đô thúc của người lên kế hoạch triển lãm Kesha với tôi, giờ ban phát cho cô ấy một cái giải người lên kế hoạch triển lãm tuyệt nhất.” Tô Hồi cười cười nhìn về phía bên phải trống không, cậu giơ tay so ra một hình người, “Photoshop cho cô ấy vào đây.”
“Hahahaha!”
Đợi kí giả đi hết thì Bella tới bên tai Tô Hồi nói nhỏ: “Eddy à, câu bây giờ đang ở kì hưng cảm à?”
Tô Hồi cúi đầu ghé bên tai cô nói, “Rõ ràng lắm hả?”
Bella gật đầu, “Nhưng mà để đối phó với những trường hợp thế này thì quá là hoàn hảo! Mấy hôm trước tôi gặp cậu thì còn đang cảm thấy cậu đang ở trong giai đoạn bình thường giữa đó, cảm thấy hôm nay đã năng nổ hơn rất nhiều.”
Tô Hồi suy nghĩ lại, “Chứng hưng cảm nhẹ của tôi hình như trước giờ có hơi gặp người là điên, càng nhiều người thì càng tăng động. Tôi còn nhớ hồi cấp ba tham gia hội trại hè, nhiều người lắm, lúc tập hợp tôi còn chạy tới chỗ học sinh lớp kế bên trò chuyện, nói cực kì high luôn, chủ nhiệm lớp tôi đi tìm tôi khắp nơi luôn.”
Bella bật cười, “Cậu đi tìm bạn mà cậu quen à?”
Tô Hồi lắc đầu, “Đây mới là điều đáng sợ này, tôi không hề quen biết một người nào trong số bọn họ.”
“Hahahahah, bọn họ chắc chắn là cảm thấy cậu vô cùng thú vị.” Bella cười không ngừng lại được.
Tô Hồi bất lực mà cười một cái, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Ninh Nhất Tiêu đang đứng ở một nơi khác nhận phỏng vấn.
Phong cách ăn mặc bình thường của hắn không quá trịnh trọng, luôn mặc mấy bộ đồ như áo len, áo sơ mi với áo măng tô gì đó, gần đây ăn mặc trở nên hưu nhàn hơn, thích mặc áo hoodie giống cực như ngày hôm nay vậy, hắn mặc một bộ đồ vest được cắt may và kĩ thuật may đều rất là kĩ, chỉnh thể tạo hình lộ ra một phong cách như quý công tử vậy.
Hình như còn đeo cả lens kính cận nữa.
Chỗ mang tính mạnh mẽ nhất trên cả khuôn mặt của Ninh Nhất Tiêu là đôi mắt hàng mày của hắn, lúc bình thường đeo một đôi kính sợi bạc thật ra đã làm nhẹ đi tính công kích của hắn, trở nên rất tri thức, nhưng mà khi gỡ kính xuống, khí chất càng càng trở nên sắc bén hơn.
“Shaw thật ra cũng đẹp trai lắm.” Bella không khỏi mà cảm thán, “Nhìn đôi chân của anh ta kìa, hoàn toàn có thể dùng để đi catwalk, tiếc là mời không nổi.”
Tô Hồi cười, “Cô thử xem sao đi.”
“Không cần đâu, tôi nhắm mắt cũng biết anh ta sẽ nói gì.” Bella mô phỏng poker face của Ninh Nhất Tiêu, “Cô cảm thấy tôi dư thời gian lắm, nhỉ?”
Tô Hồi lập tức bật cười.
“Có phải giống lắm không?” Bella cực kì đắc ý.
“Đúng là giống thật đấy.”
Hai người cười một đám với nhau, đúng lúc Ninh Nhất Tiêu cũng mới kết thúc phỏng vấn xong, hắn đang đi về phía bọn họ thì nhìn thấy Tô Hồi cười lên vui đến vậy liền hỏi: “Cười gì vậy?”
Nụ cười trên mặt của Tô Hồi thu liễm đi, cậu cũng nhìn thấy được ánh mắt ám chỉ của Bella nên cậu lắc lắc đầu, “Có gì đâu.”
“Không nói anh nghe được à?”
“Đương nhiên là không được rồi.” Bella kéo tay của Tô Hồi lại, “Đây là bí mật giữa tôi và Eddy.”
Ninh Nhất Tiêu nhìn cánh tay đang níu tay của cô rồi nhìn Tô Hồi một cái, hắn không nói cái gì cả chỉ hơi hơi cong khóe môi lên.
Tô Hồi nhìn thấy rõ ràng, nhịp đập của cậu lại càng nhanh hơn.
Rõ ràng Ninh Nhất Tiêu chưa nói câu gì cả mà.
Ba người bước lên bậc thang rẽ phải đi vào chủ hội trường, nhân viên tiếp đón đứng ở ngay cửa vào phát cho bọn họ mỗi người một cái mắt kính trong suốt, Bella cảm thấy rất mới lạ nên trực tiếp đeo lên rồi quay đầu hỏi Tô Hồi.
“Trông có giống nữ đặc công trong mấy bộ điện ảnh phong cách Cyberpunk không?”
Tô Hồi bật cười, “Nữ đặc công không mặc bộ váy đính đầy kim cương quý giá này để đi làm việc đâu.”
Cậu cũng nhận lấy đôi mắt kính từ trong tay nhân viên tiếp đón, cậu cảm thấy kiểu dáng này rất mới mẻ, so với mắt kính thì nó giống như là một mảnh trong suốt hình vòng cung cực kì đơn giản gọn nhẹ hơn, nút ở hai bên vừa đúng mắc lên trên tai, vào khoảnh khác khi đeo lên, xung quanh mặt kính sáng lên một vầng sáng màu bạc, trước mắt cậu bắt đầu xuất hiện những con chữ đang tải lên.
Mắt kính thông minh à? Tô Hồi nhìn về phía Ninh Nhất Tiêu.
“Đây cũng là sản phẩm mới.” Ninh Nhất Tiêu lấy cái của mình, “Bọn anh chuẩn bị hết cho mỗi một vị khách tới thăm một bộ rồi, có thể tiến hành tương tác AR, cũng có thể livestream được.”
Bella rất phấn khích, “Mẹ tôi nói lần này có mời Idol AI tới biểu diễn, dùng cía này để xem chắc chắn rất tuyệt.”
Tô Hồi cũng cảm thấy rất mới lạ, trong tầm nhìn của cậu nhanh chóng hiện lên một chuỗi kí tự, phía trên bên phải còn hiển thị con số 224, bên trái thì là những dữ liệu số về đặc trưng cơ thể của cậu, ví dụ như nhiệt độ cơ thể, và còn có cả nhịp tim hiện tại.
“Số hiệu của em là bao nhiêu?” Ninh Nhất Tiêu hỏi.
Tô Hồi nhìn về phía hắn, “224, còn anh thì sao?”
“228.” Ninh Nhất Tiêu cong khóe miệng lên.
Trùng hợp phết.
Số hiệu của mình thêm một số 1 nữa là sẽ thành ngày sinh nhất của Ninh Nhất Tiêu, còn số hiệu của Ninh Nhất Tiêu trùng hợp lại là sinh nhật của cậu.
Tô Hồi rất thích những sự trùng hợp trong vô tình như thế này.
“À đúng rồi.” Tô Hồi lấy mắt kính xuống rồi nhìn về phía Ninh Nhất Tiêu, “Cảnh Minh không tới ạ?”
Bella cũng tò mò, “Tôi có mời câu ay tới rồi, ở đây có nhiều gái đẹp như vậy, cậu ấy chắc là sẽ không bỏ lỡ đâu.”
“Cậu ta muộn tí nữa mới tới.” Ninh Nhất Tiêu nói, “Trên đường đi gặp một vài sự cố, hình như là đụng đuôi xe.
“Không sao chứ?” Tô Hồi hỏi.
Ninh Nhất Tiêu nhìn về phía cậu, “Em quan tâm tới cậu ta hay là quan tâm tới xe của cậu ta?”
“Đương nhiên là cả hai rồi.” Bella giành lời nói, “Cậu ta chắc không lái lại cái con xe con của gió đó chứ, kiểu xe như vậy không thể nào lái lên đường được.:
“Tin tốt là: Không phải chiếc đó, chiếc này không đắt đến vậy.” Ninh Nhất Tiêu độc miệng không từng tha một ai, “Tin xấu là: Người thì không sao, đổi con xe khác đi rồi.”
Tô Hồi bật cười, cậu đổi qua tiếng Trung nói: “Chút nữa Cảnh Minh tới em phải nói với anh ta, anh nói xấu ảnh sau lưng.”
Ninh Nhất Tiêu cũng đổi thành tiếng Trung, gần như là không có biểu cảm, “Thầy Tô hôm nay tâm trạng có vẻ tốt nhỉ, may mà anh tới rồi chứ không thì quá là đáng tiếc.”
Tô Hồi mỉm cười, “Tiếc gì cơ? Mất đi một cơ hội chê cười Cảnh Minh à?”
Ninh Nhất Tiêu trầm giọng xuống nhưng hắn nói rất thẳng thắn, “Mất đi một cơ hội nhìn thấy em cười.”
Nghe thấy câu này thì nhịp đập của Tô Hồi tăng mạnh lên không ít.
“Hai người đang nói cái gì vậy?” Bella tò mò.
Hai người đều ăn ý mà lắc đầu.
“Không gì cả.”
Trước mắt có một người thân hình đô to bước tới, nhìn thì rất giống như là mấy người đàn ông dạy tập gym, anh ta mặc một bộ đồ vest màu xanh lam, anh nhiệt tình chào hỏi với bọn họ, đặc biệt là với Ninh Nhất Tiêu.
Ninh Nhất Tiêu ôn hòa trả lời rồi giới thiệu với hai người ở bên cạnh, “Đây là CEO của Edge Andy.” Nói xong thì hắn giới thiệu Bella với Tô Hồi cho Andy.
“Chào mọi người.” Andy mỉm cười nói với hai người, “Mượn dùng Shaw một lát nhé, bọn tôi qua bên đó gặp mặt bên hợp tác một cái.
Ninh Nhất Tiêu nhìn Tô Hồi một cái, hắn chạm tầm nhìn một cái rồi tạm thời rời đi.
“Vừa đúng lúc chúng ta đi xem triển lãm thời trang đi? Có mấy bộ đồ cổ tôi vô cùng thích, ở đây còn có trưng bày ra cả bản thảo trên giấy năm đó nữa.”
Tô Hồi cũng rất có hứng thú với thiết kế nên cậu đi theo Bella cùng tới tham quan.
Trên lối hành lang hình vòng này có trưng bày ra từng bộ trang phục đan lẫn với những món đồ trang sức cực kì điển hình, mỗi một bộ đều vô cùng đẹp đẽ hút mắt, Tô Hồi ngắm nhìn rất nghiêm túc, đặc biệt là những bản thiết kế trên giấy.
“Cậu xem cái váy này đi, tôi hồi nhỏ còn tằng được gặp nhà thiết kế này đấy, lúc đó ông cũng đã bảy mươi mấy tuổi rồi, nhưng mà vẫn ăn mặc vô cùng thời trang.” Bella hồi tưởng lại, “Tôi lúc đó có trò chuyện với ông rồi cảm thấy cái nghề thiết kết thời trang này thật là ngầu quá đi mất, nên mới quyết tâm đòi làm cái nghề này, mẹ của tôi cũng rất là ủng hộ tôi.”