diễm an quay mặt đi chỗ khác ngại ngùng nói:" nghiêm tương đến tìm ta nói chuyện về huynh, ta chỉ muốn hùa theo một chút thôi"
nghiêm thành nhướn một bên lông mày:" không có lương tâm"
hắn làm vậy là vì ai nàng còn không biết hay sao, nhưng nàng cũng không ngờ hắn lại nhất kiến với nàng như thế
nghiêm thành dịu dàng nói:" các cung nữ ở đây là do đích thân ta vừa tìm đến, sau này nàng có chuyện gì cứ sai bảo họ làm"
diễm an nghĩ nghiêm thành đã nghe hết cuộc trò chuyện giữa nàng và nghiêm tương rồi, bởi vì đông cung là nơi ở của hắn, mọi việc bên trong hắn nắm rõ trong lòng bàn tay
diễm an gật đầu nói:" huynh vừa đi đâu về sao?"
nghiêm thành nhìn nàng:" phụ hoàng muốn ta tổ chức tiệc đón tiếp muội "
diễm an chống cằm thở dài nói:" ta ghét nhất là tham dự tiệc đó "
nghiêm thành ánh mắt cưng chiều nói:" ta biết, ta biện lý do muội sức khỏe còn yếu nên rời đến khoảng tuần sau mới tổ chức "
diễm an nghe vậy tươi cười nhìn nghiêm thành:" vẫn là huynh hiểu ta nhất "
vòng Ngọc Linh - người thích gì ghét gì hắn đều biết hết
nghiêm thành liếc nhìn vòng ngọc linh làm nó sợ hãi không dám lên tiếng
diễm an tò mò:" huynh nghe được những lời nó nói sao?"
nghiêm thành chống cằm:" đương nhiên, nó là do ta đeo cho nàng ở kiếp trước mà"
diễm an nghe vậy sực nhớ ra hồi cảnh lúc nàng rơi vào trận pháp của nữ yêu
nàng nhìn nghiêm thành mà không khỏi nhớ lại cảnh hắn ôm thi thể của nàng rồi gào khóc, hắn lúc đó nhìn như một đứa trẻ,chỉ có thể ôm thi thể nàng khóc trong vô vọng,chỉ nhìn thôi đã cảm nhận được nỗi đau lúc đó của hắn
diễm an không nhịn được sờ lên mặt nghiêm thành dịu dàng nói:" ra là vậy "
nàng định rút tay lại nghiêm thành đã cầm lấy tay nàng không cho rời, hắn đau lòng nói:" ta sẽ bảo vệ diễm quốc chu toàn"
hắn nói tiếp:" đó là quê hương của muội "
diễm an đau lòng nói:" được "
như hoa thấy thế hành lễ rồi rời đi
diễm an chợt nhớ ra mọi chuyện
nàng nghĩ đến giọng hơi nghẹn ngào:" đại tỷ của ta là người đã giúp lý danh sao?"
nghiêm thành không nói gì chỉ gật đầu, nàng nhớ đến lúc còn ở diễm quốc diễm ly là người quan tâm nàng nhất, nàng ta cũng là người luôn an ủi, dỗ dành diễm an khi nàng buồn, thật sự không ngờ người đứng sau mọi chuyện lại là người tỷ tỷ mà nàng kính trọng nhất
nghiêm thành mặt lạnh lùng nói:" nếu cô ta không phải là tỷ tỷ của nàng thì hôm đó ta đã giết cô ta rồi "
diễm an nghiêng đầu:" hôm đó? "
nghiêm thành nhìn nàng ánh mắt sâu xa
diễm an lúc này mới hiểu những thích khách hết lần này đến lần khác muốn ám sát nàng cũng là do diễm ly sai khiến
diễm an lắc đầu - ta thật sự không ngờ được, sống lại một đời mới biết được người mà ta luôn coi là tỷ tỷ, là người mà ta luôn kính trọng lại là người muốn ta chết nhất
nghiêm thành lấy từ trong ngực ra một sợi dây chuyền rất tinh xảo đưa cho diễm an
hắn nói:" ta thấy sợi dây chuyền này rất đẹp nên mua cho muội"
diễm an lấy lại trạng thái ban đầu nhận lấy sợi dây chuyền đáp:" ta rất thích, cảm ơn huynh "
nghiêm thành dịu dàng nhìn nàng thay lời nói
diễm an nhìn qua nhìn lại tò mò hỏi:" bạch cập và phi vũ đâu, sao từ khi vào đây ta không thấy hai người họ "
nghiêm thành quay sang một bên đáp:" ta sai họ đi làm chút việc rồi "
diễm an:" ò"
đúng lúc này bụng nàng đột nhiên kêu lên" ỏỏỏ"
diễm an xấu hổ vùi mắt vào áo không dám nhìn nghiêm thành
nghiêm thành phì cười rồi ân cần nói:" hôm nay ta sẽ dẫn muội xuất cung,thưởng thức những món ăn ở đây"
diễm an ngẩng đầu lẻn ánh mắt lấp lánh nói:" thật sao?"
nghiêm thành - ta lừa muội làm gì
diễm an giơ hai tay lên cao nói:" vậy chúng ta đi thôi"