lúc này Mặt Trời đã lên cao
diễm an tỉnh dậy ngáp vài cái rồi kêu như hoa chuẩn bị nước rửa mặt rồi chuẩn bị ăn sáng,tuy nói là vậy nhưng lần nào nàng cũng dậy muộn nên vừa ăn sáng vừa ăn trưa luôn
Trên bàn ăn có rất nhiều sơn hào hải vị toàn là mấy món bồi bổ cơ thể cho nàng, mặc dù nàng ăn rất nhiều nhưng không thể gầy được, nhiều lúc nàng thật sự muốn tăng thêm cân nhưng ăn mãi không béo
lúc ăn xong:" nghiêm thành đâu?"
như hoa:" ngài ấy được bệ hạ mời đi rồi ạ "
Diễm an lau tay nói:" bây giờ chắc phụ hoàng đã lên triều xong rồi, vậy lát nữa ta phải đi gặp người mới được "
nàng muốn hỏi vài chuyện về mấy đại thần,trong đó chắc sẽ có người giúp đỡ Lý Danh
diễm an:" trong vòng nửa canh giờ ngươi tập hợp tất cả hạ nhân,cả thị vệ ở sân điện cho ta"
như hoa ngơ ngác hỏi:" điện hạ, người định làm gì "
diễm an chống tay lên mặt nói:" ta định giáo huấn lại bọn họ, với lại trong điện nhiều người như vậy cũng không ít tai mắt của Lý Danh, phải bỏ hết "
như hoa nghe vậy hiểu ra rồi nói:" người thật thông minh,để nô tỳ đi ngay"
diễm an - bởi vì kiếp trước ta là do chúng hại, ngươi cũng vì bảo vệ ta mà chết
nàng nhìn bóng lưng như hoa rời đi nhớ lại cảnh như hoa đỡ mũi kiếm thay nàng,mặt nàng nhăn lại xoa xoa đầu:" phải loại bỏ Lý Danh càng sớm càng tốt "
Nửa canh giờ sau
Diễm an ngồi trên chiếc ghế đang chống tay len bàn cẩn thận xem xét từng người một
Nàng lạnh lùng nhìn họ rồi ra lệnh:" nam trái nữ phải tự động tách ra"
sau đó chỉ thấy hai hàng một bên là nam,một bên là nữ đứng thẳng mặt hơi cúi xuống
nàng đứng dậy rồi đi xuống bên phải nhìn từng gương mặt quen thuộc, một trong số đó kiếp trước đã bán đứng nàng
diễm an chỉ vào hai người cuối cùng:" hai ngươi đứng sang bên kia"
sau đó nàng tiếp tục đi sang hàng bên trái rồi chỉ lần lượt bốn người:" các ngươi đứng ra một bên"
lúc này nàng đi đi lại lại mấy lần:" trong điện công chúa nhiều người quá ta không thích," sau đó nàng quay sang như hoa:" trong vài năm tới đây,có những người nào vừa được thêm vào thì đuổi ra hết đi"
mấy hạ nhân ở dưới nghe xong gương mặt tái mét,bởi vì trong những người vừa vào đây trong mấy năm gần đây hầu như là tai mắt của những người muốn hão hại nàng
Như hoa nghe nàng nói vậy liền ra lệnh cho người bên dưới:" công chúa có lệnh, những người vừa mới vào đây trong khoảng 3-4 năm gần đây thì đuổi đi hết, các ngươi đứng ra một bên cho ta"
cả đám nghe vậy hơi do dự nhìn qua nhìn lại
Diễm an nhàn nhã uống trà rồi liếc qua đám người
như hoa:" còn làm gì nữa mau đứng ra"
Diễm an vẫn giữ nguyên thái độ lạnh lùng:" có mấy người, cả những người ta vừa chỉ vào "
như hoa xoay người cung kính:" gồm mười lăm người ạ"vậy sao
diễm an nghe xong sắc mặt hơi trầm xuống - nhiều như vậy, chẳng nhẽ còn có tai mắt của kẻ khác
nàng nghe vậy đặt cốc trà xuống rồi chống tay lên mặt, mắt lạnh lùng nhìn mấy người vừa đứng ra:" đuổi đi hết cho ta,bảo tạc tổng quản tìm cho chúng mấy công việc thích hợp mà làm"
có người nghe vậy trực tiếp ngất đi, có kẻ thì quỳ xuống van xin:" ngũ công chúa tha tội, người để chúng nô tỳ cho tạc tổng quản chẳng khác nào lấy mạng chúng nô tỳ "
bên thị vệ nghe vậy cũng quỳ xuống:" đúng vậy công chúa điện hạ, ai chẳng biết tạc tổng quản luôn ức hiếp hạ nhân,công việc ông ta giao cho chẳng khác gì lấy mạng kẻ khác "
diễm an - ta chính là muốn lấy mạng các ngươi, các ngươi nghĩ ta để các ngươi đi theo ông ta là có ý gì chứ
nàng lạnh lùng trả lời:"vậy sao?"
nàng đứng dậy tiếp tục nói:" vậy thường ngày ta đối với các ngươi như thế nào "
cung nữ:" điện hạ đối với chúng nô tỳ rất tốt"
diễm an - vậy mà các ngươi dám phản bội ta, à không, phải nói là ngay từ đầu các ngươi vào đây mục đích chính là giám sát ta,theo dõi ta
nàng cười nhạt:" ha, nhưng thật tiếc, ta không phải người tốt
như vậy hiểu vậy liền ra lệnh:" người đâu, lôi bọn chúng đến cho tạc tổng quản "
nàng sớm đã bảo tạc tổng quản tìm cho họ mấy công việc cực khổ nhất trong cung để làm
một lát sau từng người từng người bị lôi đi
còn mấy người đứng đấy thì run nhè nhẹ
diễm an:" bây giờ còn bao nhiêu thị vệ bao nhiêu cung nữ"
như hoa,:" còn 15 cung nữ và 20 thị vệ ạ "tất cả là 50 người nhưng mười lăm người lúc nãy bị đuổi rồi còn 35 người
diễm an:"vậy giữ lại 15 cung nữ 15 thị vệ đi,còn 5 thị vệ đầu tiên thì sắp xếp cho họ đi canh gác ở mấy nơi khác đi"
nghe vậy năm người liền thở ra một hơi liền chắp tay:" tạ ơn công chúa điện hạ "
như hoa:" các ngươi đi theo tố nhi rồi sẽ có ngươi phân phó việc cho các ngươi "sau đó tố nhi hành lễ với diễm an rồi dẫn đường cho họ
lúc này chỉ con lại 14 nô tỳ và 15 thị vệ. Diễm an:" sau này các ngươi cứ nghe theo như hoa mà làm,ai dám không nghe ta sẽ cắt tai kẻ đó "
cả bọn nghe xong không khỏi rùng mình:" dạ"
nàng nói tiếp:" còn nữa, sau này ta còn nghe những lời bàn tán gì đâu thì các ngươi tự biết hậu quả.các ngươi đi làm việc đi mấy thị vệ ở lại "
lúc này chỉ còn thị vệ đứng giữa sân
diễm an:" trong tuần này các ngươi phân chia nhau ra rồi canh gác, đặc biệt là bảo vệ tốt thái tử địch quốc kia,nếu có thích khách thì giết hết không tha" nàng vừa nói ánh mắt liền trở nên lạnh lẽo
Nếu nghiêm thành có chuyện gì xảy ra thì sẽ bất lợi cho diễm quốc, nàng chỉ lo cho an nguy của diễm quốc
diễm an:" đi đi"
thị vệ " vâng"
một lát sau diễm an liền kêu như hoa chuẩn bị ít điểm tâm để đến thăm hoàng đế, còn nàng thì vào thư phòng đọc sách
bên này
Diễm ly tức giận ném hết mấy đồ đạc trong phòng, bên dưới có một nam nhân mặc hắc y đang quỳ
nàng ta tức giận nói:" các ngươi thật vô dụng, lần nào ám sát nàng ta cũng thất bại, vậy ta nuôi các ngươi để làm gì "
nam nhân run rẩy không dám ngẩng đầu:" đại công chúa tha tội, vốn dĩ lần này đã sắp thành công rồi ai ngờ thái tử địch quốc cũng ở đó "
diễm ly tức giận xé rách bức tranh:" nghiêm thành?, không ngờ hắn cũng ở đó, thật đáng ghét "
nam nhân:" hơn nữa hắn còn bảo vệ ngũ công chúa rất cẩn thận, không để nàng ta bị thương chỗ nào "
diễm ly gằn giọng:" ha, hắn ta cũng muốn tiếp cận diễm ly sao, tại sao ai cũng bảo vệ nàng ta"
nam nhân ấp a ấp úng định nói gì đó
diễm ly ném cốc nước vào mặt hắn:" có gì thì nói đi"
nam nhân:" dạ, hơn nữa những tên chết hôm qua thi thể đều được đưa đến thư phòng của ngài"
diễm ly:" là ai làm "
nam nhân:" chắc là hai tên thị vệ của thái tử địch quốc, bọn chúng võ công rất cao cường, hôm qua may mà nô tài chạy kịp không thì..."
diễm ly:" một đám vô dụng, hắn chính là đang cảnh cáo chúng ta, xem ra thời gian này không thể hành động "
nàng ta nói tiếp:" với lại diễm an gần đây rất kỳ lạ, hôm nay nàng ta đuổi hết mấy tai mắt ta và Lý Danh cài vào "
diễm ly và Lý Danh là cùng một bọn, nàng ta giúp Lý Danh lấy lòng diễm an sau đó nàng ta đóng vai tỷ tỷ tốt để lừa diễm an vào bẫy
nam nhân ngạc nhiên:" vậy bây giờ bọn chúng đang ở đâu?"
diễm ly tức giận:" nó đưa chúng cho tạc tổng quản, ông ta sai bảo chúng như con chó, không nghe lời liền bị đánh 20 trượng, bây giờ nếu ta đi cứu chẳng khác gì nói ta chính là kẻ đứng sao mọi chuyện "
nàng ta nói tiếp:" ngươi theo dõi chúng, nếu chúng dám nói gì thì giết hết "
nam nhân:" vâng"
một lát sau
diễm ly:" lạc như "
lạc như là tỳ nữ thân cận của diễm ly
lạc như:" có nô tỳ "
diễm ly ngồi xuống:" bên Lý Danh sao rồi, bảo hắn tiếp tục lấy lòng diễm an, ta sẽ tạo cơ hội cho hắn"
lạc như:" dạ, nô tỳ đi ngay "
sau khi nàng ta rời đi diễm ly tự mình lẩm bẩm:" phụ hoàng thật vô tình,lại gả mình sang nước khác, tại sao người chỉ thương diễm an chứ"
Từ nhỏ nàng ta đã đố kỵ với diễm an, luôn tỏ ra dịu dàng hiểu chuyện, tìm mọi cách lấy lòng hoàng đế
Nhưng ông luôn yêu thương diễm an hơn nên nàng ta đố kỵ, tìm mọi cách hãm hại nàng
diễm ly:" tại sao ta hủy hoại thanh danh nàng ta, bày kế để nàng ta yêu Lý Danh mù quáng rồi để nàng ta làm chuyện xấu nhưng mọi người vẫn yêu thương nàng ta"
nàng ta nói tiếp:" hôm đấy ta sai người đẩy nàng ta xuống hồ rồi bảo Lý Danh cứu cô ta, lấy lòng cô ta,biết vậy ta đã để cô ta chết đi rồi "
nàng ta càng nói càng tức giận:" tại sao chứ, chỉ vì nàng ta là con của hoàng hậu ư?"
nàng ta giống như phát điên:" ta phải giết hết, giết hết diễm quốc "
sau đó diễm ly bò lên giường rồi ngủ thiếp đi
từ nhỏ diễm an luôn kính trọng diễm ly nhất, có chuyện gì vẫn luôn san sẻ với nàng ta, diễm an coi nàng ta như những người thân yêu nhất vậy mà chỉ vì đố kỵ mà cô ta nhiều lần giăng bẫy hãm hại nàng
nếu để diễm an biết được, không biết sẽ đau lòng tới chừng nào