Edit: Voi còi
Ha ha, nàng cũng không muốn hạ lưu như vậy, thế nhưng nàng không có biện pháp, nàng chỉ là một nữ tử, một nữ tử yếu đuối dựa vào nam nhân.
Nếu như không theo, căn bản nàng liền không có cách nào tiếp tục sinh sống.
Mà Tề Sơ, chính là cái hỗn đản, chuyện đáp ứng với mình cái gì cũng chưa làm, lại không công ngủ với nàng vô số lần.
Long Vương, cũng không giống nhau, nam nhân này cường đại nhất, nếu là sẽ đối phó bọn người Tề Sơ, cũng liền một câu chuyện.
“Yên Nhi, sao nàng lại đi ra?”
Nhìn Đậu Yên Nhi đi ra như vậy, hô hấp của Long Vương có chút dồn dập:
Có lẽ nguyên nhân là lâu lắm không có nữ nhân, cho nên lão đối với nữ nhân trước mắt này có chút nghiện.
“Ha ha, vương, người ta chính là lo lắng cho người a...”
Đậu Yên Nhi cười quyến rũ, ánh mắt lại nhìn về phía cửa, thở dài:
“Vương, người xác định nữ nhân kia có thể tin sao?”
Đậu Yên Nhi biết tác dụng của nữ nhân kia, trong lòng có chút hâm mộ, nhưng càng nhiều là chờ mong...
Đông Phương Ngữ Hinh làm hại nàng như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh không dễ chịu, nàng liền vui vẻ.
Gia đình nàng, thân nhân của nàng, trong sạch của nàng, cuộc sống của nàng...
Nàng biết cuộc sống của chính mình là thế nào trở nên, so với ai nàng đều hận nữ nhân kia --
“Ha ha, có thể tin hay không không trọng yếu, quan trọng là, nàng đối bổn vương có phải hữu dụng hay không...”
“Ha ha... Vương, ta chỉ lo lắng nữ nhân này động tâm...”
Đậu Yên Nhi không có nói xong, một đôi mắt to trong veo như nước thâm tình nhìn Long Vương, tựa hồ Long Vương chính là nam nhân nàng yêu nhất.
Đối mặt với ánh mắt như vậy, Long Vương làm sao có thể thờ ơ được đâu?
Bị nàng nhìn như vậy, Long Vương còn có thể nghĩ cái gì...
“Yên Nhi...” Long Vương tâm thần rung động, Đậu Yên Nhi nhìn lão như thế, có chút đắc ý, tối thiểu, bây giờ nàng đang cầm tâm của Long Vương.
“Vương, nữ nhân này động tâm, nhưng không đáng tin cậy...”
Nhìn nữ nhân kia cùng Đông Phương Ngữ Hinh có chút tương tự, tuy rằng giữa các nàng không có quan hệ gì, nhưng chính là Đậu Yên Nhi nhìn không vừa mắt.
Nàng chán ghét Đông Phương Ngữ Hinh, cũng chán ghét những gì có liên quan cùng Đông Phương Ngữ Hinh.
Dung mạo của nữ nhân kia cùng Đông Phương Ngữ Hinh...
Hơn nữa, mệnh của nàng ta cũng thật tốt a, thế nhưng ở cùng Uất Trì Tà Dịch.
Trong lòng Đậu Yên Nhi không phục, vì sao chính mình cũng chỉ có thể cùng một con rồng đây?
“Ha ha, cái này...”
Nữ nhân động tâm sao?
Nữ nhân kia, cùng lão mà nói chẳng qua chỉ là quân cờ, một viên tùy thời đều có thể sẽ...
Quân cờ bị vứt bỏ mà thôi.
“Vương, người ta nói là thật, người không thể quá tin tưởng nàng...”
Đậu Yên Nhi không vui chu miệng lên, Long Vương cười ha ha:
“Vậy ý tứ của nàng là, nữ nhân động tâm sẽ như thế nào đây?”
“Các nàng, có lẽ sẽ vì một nam nhân mình thích, làm chút chuyện điên cuồng...”
“Bao gồm nàng sao?”
Long Vương nhàn nhạt hỏi, trong lòng Đậu Yên Nhi căng thẳng, Long Vương này có ý tứ gì?
Không phải lão cho là chính mình cùng nam nhân khác có quan hệ gì chứ?
Lúc này, nàng cũng không dám tùy tiện nói chuyện.
“Ha ha, nàng cũng đừng sợ, bổn vương chỉ tò mò...”
Long Vương nhìn Đậu Yên Nhi, nữ nhân này cũng không đơn giản, làm sao lão có thể không biết?
“Ta... Vương, ta chính là nói theo góc độ nữ nhân...”
Đậu Yên Nhi giải thích, tâm tư của Long Vương, quả nhiên là không dám tùy ý phỏng đoán.