Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 945: Cùng mẫu thân so sánh




Bởi vì không thấy Voi tỷ đăng bài lại cũng không thấy tỷ ấy thông báo cái gì nên ta nghĩ tỷ ấy đang rất bận, vì vậy ta mạn phép giúp tỷ ấy làm phần của tỷ ấy

☆, Chương 945: Cùng mẫu thân so sánh.

Edit: Lam Thiên..

Nhưng mặt trời cũng không có mọc từ hướng tây a, nữ nhân này làm điểm tâm làm cái gì?

Nhìn phản ứng của Tiểu Hoan Hoan, nữ nhân phi thường tức giận --

Nha đầu này có ý tứ gì, nàng là không nên đối với nha đầu này lấy lòng sao?

Thật sự là hảo tâm không được hảo báo.

“Qua đây, nếm thử một chút đi...”

Nữ nhân khẩn thiết nói xong, Tiểu Hoan Hoan muốn cự tuyệt, nhưng bé lại muốn nhìn xem nàng đang làm cái quỷ gì.

Nàng làm điểm tâm, khẳng định là không chỉ để cho chính mình ăn.

Cũng sẽ không làm cho riêng chính nàng ăn, thì đó là muốn...

Cấp cho phụ thân ăn sao?

Phụ thân không phải là luyện đan sư, hơn nữa thân thể hắn cũng không giống như chính mình --


Từ nhỏ Tiểu Hoan Hoan đã được ăn rất nhiều đan dược, Đông Phương Ngữ Hinh là luyện đan sư, đan dược kia chính là kẹo của bé, thân thể của bé, cơ hồ chính là bách độc bất xâm.

Mà Uất Trì Tà Dịch, tuy rằng là thiếu đảo chủ của Thiên Thương đảo, nhưng...

Luyện đan sư nguyên bản đã khó cầu, hơn nữa muốn luyện đan cũng cần có dược liệu.

Hai thứ thiếu một thứ cũng không được, như vậy ai có điều kiện tốt được ăn nhiều đan dược như thế đây?

Cho nên, Tà Dịch sẽ trúng độc, thân thể hắn là đúng là thân thể của người bình thường.

Tiểu Hoan Hoan lo lắng phụ thân bị trúng chiêu, cho nên liền quyết định đi qua nhìn xem.

Nữ nhân thấy Tiểu Hoan Hoan nguyện ý đến, trong lòng âm thầm đắc ý: “Hừ, bất quá là một tiểu hài tử, cho dù là có thông minh một chút cũng chỉ là một hài tử, chút này điểm tâm, liền đã mắc câu rồi.

Nàng chỗ nào biết ý nghĩ của tiểu Hoan Hoan đây?

Hai người đi đến đại sảnh, nữ nhân rất cẩn thận lấy ra điểm tâm mà nàng tân tân khổ khổ làm được--

Trong lòng nàng có chút không bỏ được.

Đây là nàng làm vì Uất Trì Tà Dịch, rất vất vả, bận mất nửa ngày mới xong.

Bất quá đây là đứa nhỏ của Uất Trì Tà Dịch, để đứa nhỏ này ăn một chút cũng không có gì.
Đó là một loại điểm tâm màu đỏ, Tiểu Hoan Hoan chưa bao giờ thấy qua, nhưng một cỗ mùi thơm nhàn nhạt lại xông lên mũi, có thể dễ dàng nhận thấy, khiến cho người ta rất muốn ăn.

Nữ nhân bưng tới, Tiểu Hoan Hoan không khách khí cầm lấy một miếng, muốn cắn một ngụm.

“Đợi chút, Tiểu Hoan Hoan, ngươi không sợ ta hạ độc ngươi sao?”

Nhìn Tiểu Hoan Hoan tín nhiệm bản thân như vậy, trong lòng nữ nhân rất kích động, nàng một mặt khẩn thiết hỏi.

“Ngươi sẽ sao?”

Tiểu Hoan Hoan khinh thường hừ lạnh một tiếng, trên mặt cũng là một vẻ mặt ngây thơ, nữ nhân lắc đầu:

“Sẽ không...”

“Vậy là được rồi...”

Tiểu Hoan Hoan ăn một miếng, quả nhiên ăn rất ngon, rất hợp khẩu vị, trong điểm tâm còn mang theo một chút vị ngọt nhàn nhạt.

“Ăn ngon không?”

Nữ nhân có chút kích động hỏi.

“Được thông qua...” --

Tiểu Hoan Hoan tiếp tục ăn, trong lòng của nữ nhân có điểm thất lạc:

“Kia... Mẫu thân ngươi có làm được không?”


Ngạch...

Nghe nàng nói như thế, Tiểu Hoan Hoan có chút giật mình, ý tứ của nữ nhân này là...

Chẳng lẽ, nàng không phải vì cấp chính mình ăn điểm tâm, mà chỉ là vì...

Ghen sao?

Cùng mẫu thân so sánh? Này thật đúng là đủ...

Ngu xuẩn, nàng hoàn toàn không biết nàng cùng mẫu thân căn bản sẽ không ở cùng một vạch xuất phát sao? Bọn họ căn bản không thể cùng so sánh.

“Tiểu Hoan Hoan, ta vừa nói sai sao?”

Nữ nhân thấp thỏm bất an hỏi, nàng kỳ thật chưa bao giờ gặp qua Đông Phương Ngữ Hinh, chỉ là nàng rất hiếu kỳ.

Long Vương nói Tà Dịch đã mất đi rồi trí nhớ lúc trước, tuy rằng không phải là toàn bộ, nhưng hắn đã hoàn toàn quên đi nữ nhân kia.

Mà chính mình, đã từng làm nhiều như vậy, nhưng hắn vẫn như cũ không chút cảm động, trong lòng nàng không phục, cho nên...