“Tai hoạ ngầm? Bổn vương để cho ngươi ra tay sao?”
U Minh vương không vui nhìn nữ nhân tự mình đa tình này, hắn đã sớm phát hiện nàng cùng Đông Phương Ngữ Hinh bất hòa.
Bất quá, nữ nhân vì hắn mà ghen, hắn thật thích.
Chỉ là, Mẫn Du Nhiên này, cũng quá ngoan độc đi.
Thật sự là đủ...
“Vương, ta thật sự chỉ là vì ngươi...”
“Hừ, người tới, mang nàng đi xuống...”
U Minh vương phiền chán vung tay lên, liền có thị vệ đem Mẫn Du Nhiên đi xuống.
Đông Phương Ngữ Hinh...
Hắn lưu lại dược chữa thương cho nàng, nhưng nữ tử này chưa chắc sẽ ăn.
Lần trước võ công của nàng đã tổn thất mất một nửa, lần này lại...
Ai, nữ tử này, tại sao lại cố chấp như vậy đây?
U Minh vương lo lắng, muốn đi qua nhìn một chút?
Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh lần này bị thương, hắn lại cứu Mẫn Du Nhiên đi, bọn họ khẳng định sẽ phòng bị chính mình.
Hắn, cũng không có tâm tư muốn thương hại tới Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng mọi người cũng sẽ không tin tưởng hắn.
Làm người đã rất khó, làm người tốt càng khó hơn.
Trong lòng U Minh vương phiền muộn, liền đi vào mật thất.
Mật thất, thẳng tắp thông đến một cái từ đường.
Từ đường của U Minh giới, là ở bên trong cấm địa.
Mà cấm địa này, chính là ngay cả U Huyền cũng chưa từng đi qua.
Đây là cái viện u nhã nhưng tĩnh mịch, bốn phía đều là rừng trúc, nghe nói viện này đã bị vắng vẻ rất nhiều rất nhiều năm rồi.
Cũng không có người tới dọn dẹp, nhưng vẫn luôn sinh trưởng như vậy, tựa hồ như chưa bao giờ thay đổi qua.
Hắn đẩy cửa tiến vào, bài trí trong phòng, là của một nữ nhân.
Chỉ là, bài trí trong phòng tuy rằng không xa hoa, nhưng lại rất tinh xảo, tiếc nuối duy nhất chính là không có gương.
//tru
yencuatui.net/Đây là...
Nơi ở của một nữ nhân.
Mà ở đại sảnh, có treo một bức họa rất lớn, trong bức họa là một nam tử tuấn dật phi phàm.
Nam nhân kia, hắn không biết là ai, nhưng nhìn lại rất quen thuộc.
Cẩn thận nhìn liền thấy, hắn cùng U Huyền có vài phần tương tự.
“U Minh giới chúng ta, tuy rằng hiện tại đã phát triển càng ngày càng lớn, thực lực cũng càng ngày càng mạnh, nhưng...
Chúng ta thủy chung, phải sống ở trong một lời nguyền rủa của một gia tộc...”
Hắn nhớ tới thời điểm phụ thân lúc sắp chết đã nói những lời này với hắn, hắn kỳ thật vẫn luôn không hiểu, vì sao phụ thân xấu xí như vậy, nhưng bản thân lại đẹp như thế, nhưng bọn họ...
Vậy mà lại có quan hệ phụ tử?
Rất nhiều người đều vụng trộm nói hắn không phải nhi tử của phụ thân, hắn cũng hoài nghi qua, nhưng hắn lại không dám tự mình đi hỏi hắn.
Mãi cho đến khi hắn sắp chết, hắn mới biết được, nguyên lai, bọn họ là bị nguyền rủa.
“Lúc đó, tổ tiên chúng ta, từng phụ một nữ nhân...”
Thời điểm phụ thân nói chuyện, đã rất hư nhược rồi, nhưng hắn vẫn gian nan cố gắng nói cho xong:
“Cho nên, nữ nhân kia nguyền rủa chúng ta, đời đời thế thế tìm không thấy chân tình, tìm không thấy chân ái, nam tử U gia chúng ta, không thể động tình, cả đời chỉ có thể có một đứa nhỏ, hơn nữa, ngày đứa nhỏ được sinh ra, sẽ chính là ngày chúng ta bị hủy dung...”
Một lời nguyền rủa rất kỳ quái, hắn vẫn luôn không cho là đúng, thẳng đến sau này, khi nữ nhân của hắn mang thai.
Tại thời điểm kia, hắn vẫn như cũ không tin lời nguyền rủa này, thậm chí cũng không nghĩ tới nó.
Có người nhắc nhở hắn, hắn còn xem thường người đó.
Mà nữ nhân, hắn cũng không thích, nhưng nguyền rủa lại nói, nữ nhân kia, chắc chắn ở thời điểm sau khi sinh đứa nhỏ sẽ phải chết.
Quả nhiên, nữ nhân kia đã chết, ngay tại thời điểm U Huyền được sinh ra.
Mà hắn, tuy rằng mỗi một ngày đều nhìn gương, nhưng dung mạo lại chỉ ở trong một tháng liền đại biến, thành bộ dáng hiện tại.
Hắn biết bộ dáng hiện tại của hắn rất xấu, nhưng...
Thế nhưng đã không thể thay đổi từ xấu thành không xấu, vậy hắn tổng có thể khống chế dáng người chính mình đi?