Edit: Voi còi
Nếu là tiếng Anh tiếng Nhật cái gì đó, về sau khi xuất ngoại còn có thể dùng, nhưng mà, bên này cũng không có quốc gia nào như thế.
Mà ngôn ngữ của ma thú...
“Con cũng không biết a, nhưng Tiểu Nhạc Nhạc nói là hữu dụng...”
Hoan Hoan có chút buồn rầu, bởi vì ý tưởng của bé và mẫu thân giống nhau.
Tiểu Nhạc Nhạc ủy khuất xèo xèo kêu, vì sao bọn họ cũng không đồng ý lời nói chính mình đây?
“Tốt lắm, vậy nếu tốt thì học đi... Con ở đây không có việc gì, ta đây đi vào tiếp tục nga...”
Hoan Hoan gật gật đầu, Đông Phương Ngữ Hinh như có điều suy nghĩ trở về.
Tiểu Nhạc Nhạc thông minh, hơn nữa, kiến thức nhiều, công pháp này, hắn có phải có thể phát hiện cái gì hay không đây?
Trở về lấy công pháp, Đông Phương Ngữ Hinh lại đi ra.
“Mẫu thân, sao người lại đi ra?”
Thấy Đông Phương Ngữ Hinh đi ra, Tiểu Hoan Hoan có chút kỳ quái, hỏi.
“Ha ha, Tiểu Hoan Hoan, công pháp này chúng ta không luyện thành, chính là phối hợp không tốt, con để Tiểu Nhạc Nhạc giúp ta nhìn xem, có bí quyết gì không?”
Đông Phương Ngữ Hinh hắc hắc cười, nàng yêu cầu Tiểu Nhạc Nhạc làm việc a, cảm giác có chút...
Ô ô, dọa người đâu?
Người phải đi cầu xin tiểu ma thú...
Nhưng mà, hiển nhiên Hoan Hoan sẽ không nghĩ như vậy, vẻ mặt bé kích động nhìn Tiểu Nhạc Nhạc, đối với bé mà nói, có thể giúp đỡ mẫu thân, chính là chuyện đại sự cực kỳ quan trọng.
Tiểu Nhạc Nhạc nghiêm túc nhìn,, đảo, nhìn một hồi, nói:
“Cái này... Phía trên này không có gì không đồng dạng như vậy, nhưng mà, các người có thể tách ra luyện tập, sau khi thành công thì lại hợp lại...”
Phân ra để luyện tập? Đông Phương Ngữ Hinh nhức đầu:
“Nhưng cái này không phải viết... Ít nhất muốn ba người sao?”
“Ta xem qua, công pháp này, hai người cũng có thể, chẳng qua là không có khả năng phát huy toàn bộ uy lực của nó mà thôi...”
Tiểu Nhạc Nhạc quyết đoán nói, đương nhiên, ở giữa, phải thông qua Tiểu Hoan Hoan truyền lời.
“A, ta đây trở về cùng bọn họ nói nói xem...”
Đông Phương Ngữ Hinh trở về nói với mọi người, nữ vương nói:
“Không thể nào, phía trên đều viết phải ba người...”
“Hiện tại cũng luyện không thành, không bằng chúng ta thử một chút?”
Uất Trì Tà Dịch lại đồng ý với lời của Đông Phương Ngữ Hinh, hơn nữa, bản sự của Tiểu Nhạc Nhạc, hắn cũng không phải lần đầu tiên gặp được.
“Nương, chúng ta cũng thử xem đi...”
Quốc sư cũng đồng ý, nữ vương đành phải gật đầu, hai người này một tổ, tự nhiên chính là Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch cùng nhau.
Chia làm tổ nhỏ, tốc độ nhanh không ít, ba ngày sau, luyện đã rất quen thuộc.
Khi bọn hắn đều nắm giữ phi thường tốt, bốn người lại cùng nhau, phát hiện độ ăn ý quả nhiên đề cao không ít.
Như vậy, đợi một thời gian, tất nhiên bọn họ có thể thành công --
Mọi người đang ở vui vẻ, đột nhiên Tiểu Hoan Hoan chạy vào:
“Mẫu thân, có khác thường a... Hình như, là quái thú đến...”
Quái thú...
Bọn họ vội vàng đứng lên, Đông Phương Ngữ Hinh đem Tiểu Hoan Hoan kéo đến trong phòng, dặn nói:
“Con trốn cho kỹ, trăm ngàn đừng đi ra ngoài...”
Hoan Hoan vội gật đầu, bé không dám đi ra ngoài, đi ra ngoài cũng là cản trở mọi người a.
Thình thình thình, quả nhiên là tiếng bước chân rất trầm trọng, đây không phải quái thú kia thì là ai?
Mọi người liếc nhau, một đám kiên quyết đứng lên, cấp tốc bay đi ra ngoài.
Khoảng cách với quái thú gần, quái thú kia cũng dừng lại, nhìn đến người bỗng nhiên nhiều hơn một người...