Editor: LamThiên..
Rất nhiều cảm giác không hiểu đánh úp lại, chồng chất ở trong lòng, kia có thể nói là ngũ vị tạp trần tạp.
Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cũng không cho hắn giải thích, trực tiếp mang theo người của mình tiêu sái rời đi.
...
“Đi, kêu phu nhân qua đây một chuyến.”
Đông Phương Trình trở lại phủ tướng quân, lúc này hắn nửa điểm cũng không vì không cướp được đan dược mà sốt ruột, hắn có việc quan trọng hơn muốn cùng phu nhân của hắn thương nghị.
Nghe được tướng quân kêu nàng, phu nhân Tưởng Văn Cầm vội vội vàng vàng chạy tới, nàng gần đây rất không tốt, nữ nhi ở tứ vương phủ sống không được như ý, nàng thế nào có thể không quan tâm được đây
“Lão gia, người tìm thiếp thân có chuyện gì?”
Tưởng Văn Cầm bất an nhìn sắc mặt không tốt của tướng quân, nhiều năm như thế nàng còn chưa từng thấy tướng quân suốt ruột như vậy.
“Lúc trước, viện tử nhị nha cháy có phải do ngươi động tay động chân không?”
Đông Phương Trình bỗng nhiên hỏi như vậy, Tưởng Văn Cầm có chút trở tay không kịp, lúc đó thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh cái tiện nhân kia chết tướng quân cũng không truy cứu, thế nào hiện tại tự nhiên lại hỏi như vậy?
“Lão gia, lúc đó thời điểm xảy ra hỏa hoạn, thiếp đang ở trong cung làm sao có thể động tay động chân đây...”
Tưởng Văn Cầm cực kì khôn khéo nói xong, Đông Phương Trình ánh mắt tối sầm lại, âm thanh lạnh lùng nói: “Đến cùng có phải ngươi làm hay không?”
Một tiếng này, so với lúc nãy tức giận càng lớn hơn Tưởng Văn Cầm trong lòng càng thêm bất an, bất quá vẫn một mặt bình tĩnh như cũ nhiều năm như vậy tướng quân phu nhân cũng không phải là người sống vô ích.
“Lão gia, thiếp thân thề không phải thiếp thân...”
Nghe nàng nói như thế, Đông Phương Trình tức giận mới tiêu tan một chút, cảm giác được biến hóa của tướng quân, Tưởng Văn Cầm thật cẩn thận hỏi: “Lão gia, ngươi hôm nay thế nào đột nhiên hỏi chuyện nhị nha đầu?”
t/
“Ai, hôm nay lão phu nhìn thấy nàng...”
Đông Phương Trình thở dài, tuy rằng lúc trước sự kiện thành thân kia hắn cũng biết, cũng có tham dự, nhưng dù sao không có đối với cái nha đầu kia hạ sát thủ, nha đầu kia cho dù có ghi hận hẳn cũng sẽ không làm quá mức.
“Cái gì? Nàng không phải đã chết rồi sao?”
Tưởng Văn Cầm giật mình hô, Đông Phương Trình thở dài: “Nha đầu kia bỗng nhiên trở lại, ta cũng tưởng đã chết... Bất quá, nàng lần này trở về, chỉ sợ mục đích cũng không đơn giản...”
“Nàng? Chỉ bằng nàng? Lão gia, ngươi cũng đừng quên nha đầu kia trời sinh là phế vật, nàng cho dù là trở về trả thù, nhưng không có năng lực thì làm được cái gì?”
Tưởng Văn Cầm khinh thường cười, cái phế vật kia không nghĩ tới thế nhưng không chết, thật sự là đáng tiếc.
Bất quá, nàng đã dám hồi kinh, nàng liền tuyệt đối sẽ không để cho cái nữ nhân kia sống dễ chịu, hừ...
“Nàng là phế vật không sai, nhưng bên người nàng có hai cái nha đầu tu vi đã tới khí chi tiên tầng chín, còn có một nam nhân cho dù là lão phu cũng cảm ứng được tu vi của hắn...”
Đông Phương Trình sắc mặt càng thêm ngưng trọng, Tưởng Văn Cầm nghe xong lời này, sắc mặt lập tức thay đổi: “Lão gia, ngài đã là đỉnh phong tầng mười, nếu còn không cảm ứng được vậy hắn chẳng phải là...”
Thông thường, chỉ cần đối phương so với chính mình yếu hơn vậy bản thân đều có thể cảm ứng được tu vi của đối phương, nhưng gặp được người so với mình tu vi cao hơn, vậy cũng liền...
Cao hơn tầng mười vậy chỉ có thể là khí tiên, phóng tầm mắt toàn bộ Kỳ Thiên quốc, cũng tìm không thấy một người.
Cái nha đầu chết tiệt kia, bên người nàng tại sao lại có thể có một người như vậy? Tưởng Văn Cầm sắc mặt không còntrấn định được nữa.
“May mắn lúc đó không phải ngươi động sát thủ, chúng ta đây mâu thuẫn cũng không tới mức không thể thỏa hiệp, hơn nữa, nha đầu kia dù sao cũng là cốt nhục của ta, nói vậy nàng cũng sẽ không làm quá mức...” Đông Phương Trình tự an ủi chính mình xong, Tưởng Văn Cầm vừa nghe thấy lời này liền biến sắc, tuy rằng không phải bọn họ động thủ, nhưng...