Edit: Lam Thiên..
Tiểu nha đầu cũng dám đối với nàng dùng bộ dạng này, Đông Phương Ngữ Hinh trực tiếp đem bé đá cho Tà Dịch.
“Phụ thân... Mỹ nam phụ thân... Người để cho con đi đi...”
Hoan Hoan vừa nghe liên quay sang hỏi phụ thân, bé nhất thời tự tin lên gấp đôi, phụ thân so với nương dễ nói chuyện hơn một chút.
“Hoan Hoan, con là nữ hài tử, phải hòa nhã một chút...”
Tà Dịch một phen ôm lấy tiểu nha đầu, hai mắt ôn nhu nhìn Hoan Hoan, khuyên nhủ.
“Đánh cướp sẽ không hòa nhã sao? Con có thể thật hòa nhã đứng xem đánh cướp mà! Hơn nữa... Hơn nữa, Hoan Hoan nhỏ như vậy, cũng chỉ có thể đi qua nhìn xem mà thôi...”
Cái miệng nhỏ nhắn đô lên, thật sự là đáng yêu nói không nên lời, làm cho ngươi nếu muốn cự tuyệt liền sẽ cảm thấy chính mình là phạm tội.
Nhưng đồng ý, cũng không tốt a, một nữ hài tử, tổng không thể cứ như vậy đi xem đánh đánh giết giết được?
“Này... Hinh Nhi, ngươi xem...”
Tà Dịch có chút khó xử, Đông Phương Ngữ Hinh liếc trắng mắt, thản nhiên nói:
“Muốn đi xem cũng được, chờ thời điểm nương vào cung luyện đan, con cũng đừng đi qua xem...”
Một câu, làm cho tiểu nha đầu triệt đểim lặng.
Luyện đan là dựa vào thiên phú, mà tiểu nha đầu này chẳng những có thiên phú, lại còn phi thường hứng thú, nàng thích xem nương luyện đan a.
Kỳ thật này cũng không phải bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh tàng tư không dạy cho Hoan Hoan mà chính là hiện tại bé còn quá nhỏ, nàng muốn chờ bé lớn thêm một chút nữa rồi mới dạy! Bất quá, tiểu nha đầu này thật sự là rất có hứng thú với luyện đan a!
Hai chọn một, vì sao lại phải hai chọn một như vậy a a.
Tiểu nha đầu có chút cảm giác muốn hỏi ông trời, nhưng lời nương, nàng cũng không dám không nghe.
Rất nhanh, đã tới ngày luyện đan.
Bởi vì là ở trong cung, cho nên người đến xem cũng không phải rất nhiều.
Này nếu là ở ngoài cung, phỏng chừng người đến xem đã chen chúc đến không có chỗ đứng.
Thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh đến, hoàng thượng đã ở đây chờ.
Này cùng thời điểm bình thường thực không giống nhau, nếu là ở thời điểm bình thường mà nói thì người cuối cùng xuất hiện sẽ là hoàng thượng.
Tà Dịch nhìn nhìn số người ít ỏi ở đây, bỗng nhiên cảm thấy có chút không thú vị.
“Hoàng thượng, luyện đan là đại sự, thế nào lại không ở ngoài cửa cung luyện chế đây? Thời điểm ta đến, nhìn thấy ngoài cửa cung đều vây rất nhiều người...”
Mặt nạ kim hoàng sắc dưới ánh mặt trời càng lóe ra, hoàng thượng hí mắt, này chẳng phải hắn lo sợ lúc đó người sẽ loạn lên sao?
“Nhân vương, này... Trẫm cảm giác ở đây tương đối thanh tịnh...”
Tà Dịch trầm mặc, sợ gặp chuyện không may thì đúng hơn, làm gì cần phải tìm cớ như vậy.
“Hinh Nhi, nàng thấy thế nào? Bên ngoài không thanh tịnh sao?”
Đã quyết định để Đông Phương Ngữ Hinh xuất đầu lộ diện, tự nhiên nàng phải là càng nổi danh càng tốt.
“Không có việc gì... Dân chúng nếu đã muốn xem như vậy, vậy để cho bọn họ nhìn một chút cũng tốt...”
Đông Phương Ngữ Hinh không thèm để ý nói xong, nàng đều đã nói như vậy, hoàng thượng cũng không tiện nói thêm cái gì, chỉ có thể làm theo bọn họ.
Bất quá, hắn không có khả năng ra cung, nhưng có thể ngay tại trên tường thành ngồi xem, mà ngoài cửa cung, rất nhanh liền có người dựng lên bàn luyện đan thật tốt.
Tứ Vương Gia cùng Đông Phương Trình cũng đều được thả ra, vì cố kị mặt mũi hoàng gia, bọn họ tự nhiên sẽ không cần đeo gông xiềng, nhưng bên người lại có người giám thị.
Ngoại nhân nhìn thì chỉ biết là thị vệ nhưng người trong nghề vừa thấy, liền biết đó là người giám thị.
“Đông Phương Ngữ Hinh, bàn này cũng đã sửa sang lại tốt lắm, vậy luyện đan sư của ngươi đâu?”
Từ lúc Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ tới, hoàng thượng đã ngay lập tức tìm luyện đan sư, nhưng tựa hồ không có nhìn thấy một người lão nhân nào...
Này không phải kiến thức của hoàng thượng ít, mà là bình thường luyện đan sư, đều là những người tuổi đã rất lớn râu đã rất dài, tóc đã bạc phiêu phiêu.