Edit: PDN
Ý tứ này đã thật rõ ràng, nếu đây là kết quả chính xác, vậy chứng minh, Hoan Hoan, căn bản là không phải nữ nhi của Tà Dịch.
Tuy rằng, Đông Phương Ngữ Hinh không phải người của Thiên Thương đảo, nhưng...
Cho dù nàng không phải, sao có khả năng Hoan Hoan không có một chút huyết mạch của Thiên Thương đảo nào chứ.
Trừ khi, Hoan Hoan căn bản không phải là huyết mạch của Thiên Thương đảo.
“Con xác định...”
Tà Dịch vô cùng khẳng định nói xong, vẻ mặt đảo chủ lạnh hơn, nổi giận nói:
“Con... Con... Vậy chuyện này con giải thích thế nào?”
Ông chỉ vào huyết mạch chi thạch vẫn màu đen như cũ kia, đây là bằng chứng tốt nhất.
Đứa nhỏ này, thật không biết bị ai che mờ ánh mắt rồi.
“Phụ thân, chuyện này con không biết vì sao, nhưng Hoan Hoan, thật sự là nữ nhi của con!”
Tà Dịch không chút do dự, từ bọn họ quen biết ngoài ý muốn, đến hắn không nhịn được nhớ mong bé, đây nhất định là tình cảm chỉ có huyết thống mới có.
Nhìn Tà Dịch cố chấp như thế, đảo chủ tức muốn phun máu, Đông Phương Ngữ Hinh này chẳng lẽ là yêu quái hay sao, vậy mà...
Mê hoặc con như thế.
Nhưng mà, tuy rằng ông tức giận, nhưng cũng không phải không hề lý trí.
Nghĩ đến những việc Đông Phương Ngữ Hinh đã làm từ sau khi đến, nha đầu kia biểu hiện thật có khuôn có dạng.
Không giống như là một nữ nhân không hiểu chuyện.
Chẳng lẽ, giữa chuyện này có hiểu lầm gì hay sao?
“Đảo chủ, huyết mạch chi thạch này không chút biến hóa, vậy thân phận của Hoan Hoan cũng đã rõ ràng, đảo chủ, ngài xem chuyện này...”
truy cập //truyencuatui.net/ để đọc truyện
Vẻ mặt tứ trưởng lão nghiêm túc nói xong.
“Đúng vậy... Đảo chủ, không biết nha đầu kia là nữ nhi của Đông Phương Ngữ Hinh với kẻ nào, cũng dám dùng thiếu đảo chủ để che đậy, mong rằng đảo chủ trừng trị nghiêm khắc...”
Tam trưởng lão cũng không hài lòng mở miệng, đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão một vẻ mặt nghiêm túc, nhưng không phát biểu ý kiến.
“Đảo chủ, huyết mạch chuyện này chính là căn bản của Thiên Thương đảo chúng ta...”
Tam trưởng lão nói tưởng như khóc lóc nức nở, thật sự là khiến khác nhìn không nhịn được muốn khóc theo.
“Tà Dịch, con nói như thế nào?”
Đảo chủ nhìn về phía con của chính mình, nó là đương sự, cũng có quyền lên tiếng nhất.
“Con tin tưởng Hinh Nhi, cũng tin tưởng Hoan Hoan là nữ nhi của con. Đến mức này, con biết, khẳng định là huyết mạch chi thạch này không đúng...”
Hai mắt hắn lại nhìn chằm chằm huyết mạch chi thạch, vì sao sẽ không hề biến hóa đây?
“Con... Tà Dịch, con cũng biết huyết mạch chuyện này quan trọng đối với Thiên Thương đảo chúng ta chứ?”
“Đương nhiên con biết, nhưng con càng tin tưởng thê tử và nữ nhi của con...”
Tà Dịch thâm tình nhìn Đông Phương Ngữ Hinh. Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng thật sự cảm động. Nàng cũng luôn luôn tò mò, thân phận của Hoan Hoan không thành vấn đề, có vấn đề đúng là tảng đá kia?
Tảng đá này có gì kỳ lạ?
Thứ này, lần đầu tiên nàng nhìn thấy, nếu trở về phải nghiên cứu một chút, có lẽ, sẽ có phát hiện gì đó.
Nhưng bây giờ, bọn họ chắc chắn không cho nàng thời gian, lại càng không cho nàng cơ hội cầm về nghiên cứu, vậy...
Chớp mắt, nói về Đông Phương Ngữ Hinh, đúng là hơi có phần thích mĩ nam, nhưng con người cũng cực kì thông minh.
Rất nhanh, nàng đã có một biện pháp.
Bỗng nhiên nàng cầm lấy chủy thủ bên cạnh, lúc mọi người thật sự không kịp phản ứng, kéo tay Tà Dịch sang, ở trên cổ tay hắn cắt một chút.
Máu đỏ tươi rơi xuống, nhỏ tới trên huyết mạch chi thạch.
Mọi người kinh ngạc, đảo chủ vội hô:
“Đông Phương Ngữ Hinh, cháu làm cái gì...”
“Tảng đá vỡ này thật sự có thể kiểm tra độ tinh khiết của huyết mạch sao? Cháu muốn tự mình nhìn xem...”
Tảng đá vỡ...
Mọi người xấu hổ, đây là bảo bối của Thiên Thương đảo bọn họ có được không?
Mà huyết mạch của Tà Dịch, đã từng kiểm tra ở trên tảng đá này, không có vấn đề gì.