Nghĩ vậy, nữ nhân cắn răng một cái, đối với Tiểu Hoan Hoan cúi đầu:
“Xin lỗi...”
“Ngươi nói cái gì?”
Nữ nhân nói xin lỗi càng ngày càng nhỏ, một chữ cuối cùng, Tiểu Hoan Hoan thậm chí cũng chưa nghe được.
“Ngươi...”
Tiểu nha đầu này, không biết cái gì tên là chuyển biến tốt hãy thu sao?
Nàng đều phóng thấp tư thái như vậy, thế nhưng bé còn...
“Ta như thế nào? Vương gia, ngươi nói để cho nàng xin lỗi ta sao?”
Cuối cùng Tiểu Hoan Hoan trợn mắt nhìn vương gia, Tứ Vương Gia gật gật đầu, lại lặp lại nói:
“Xin lỗi...”
“Thực xin lỗi...”
Lần này nữ nhân nâng cao giọng, Tiểu Hoan Hoan cười ha ha:
“Tốt lắm, đại mụ (bác gái), ta cũng không phải người nhỏ mọn như vậy, để cho lão nhân gia người nói xin lỗi ta, ta đều có vài phần ngượng ngùng đâu? Đúng rồi, cái người vóc dáng cao to ngốc nghếch kia đâu? Có phải cũng nên tới xin lỗi bằng hữu của ta hay không a...”
Ngón tay nhỏ chỉ Tiểu Nhạc Nhạc, như vậy, tự nhiên đúng là như thế.
Tựa hồ, nên xin lỗi bọn hắn.
Bọn họ cũng không làm chuyện gì sai, vốn chính là hắn gây ra.
“Ngươi...”
Tứ Vương Gia lạnh lùng nhìn lại, trong lòng của nữ nhân kia có không cam lòng, nhưng lại không thể không nói:
“Gọi hắn đi tới đây...”
Hôm nay, nàng xem như nhận tội. Kỳ thật gặp hạn cũng không có gì, thế nhưng vì sao lại sẽ là trong tay một tiểu nha đầu chứ?
Hu hu, thật sự là tức chết nàng --
“Tứ Vương Gia này, hình như thay đổi một ít...”
Nhìn chuyện bên ngoài, Đông Phương Ngữ Hinh nhíu mày nghĩ đến.
“Ừ, lúc trước, cũng không dễ nói chuyện như vậy...”
Uất Trì Tà Dịch cũng gật đầu đồng ý, hắn ta (tứ vương gia) lúc trước, đường làm quan rộng mở cỡ nào a.
Nếu như, không phải hắn ta tự cho là thông minh, hắn cùng Đông Phương Ngữ Hinh không có khả năng ở cùng nhau.
Nghĩ đến, lần đổi hôn đó, thật sự muốn cảm kích hắn ta cùng Đông Phương Ngữ Phượng.
“Hinh Nhi, ta cuối cùng cảm giác chính mình thật may mắn...”
May mắn đến, một lần tẩu hỏa nhập ma, thế nhưng quen biết Hinh Nhi, thậm chí có Tiểu Hoan Hoan đáng yêu.
Tuy rằng làm cho bọn họ ăn không ít khổ, nhưng...
Tốt xấu gì, kết quả cuối cùng vẫn là không tệ.
Bọn họ quen biết, hơn nữa, ở cùng nhau.
“Ha ha, Tà Dịch, ta cũng vậy...”
Thanh âm bọn họ nói chuyện cực thấp, người bên ngoài căn bản không có khả năng nghe được.
Võ công của hai người, vốn dĩ liền cao hơn bọn họ nhiều lắm.
Mà Tứ Vương Gia, tuy rằng luôn luôn nỗ lực, nhưng chung quy không đột phá một chút cuối cùng kia.
Đây là thiên phú khác biệt.
Nếu như nói, thời điểm ngay từ đầu, hắn là cao cao tại thượng giỏi hơn Đông Phương Ngữ Hinh.
Nhưng bây, hắn đã tụt lại không chỉ một chút.
Đương nhiên, hắn chưa thấy qua Đông Phương Ngữ Hinh bây giờ, tự nhiên cũng không biết trình độ của Đông Phương Ngữ Hinh.
Kỳ thật, cho dù là gặp qua, hắn cũng không có khả năng biết.
Người võ công thấp, căn bản liền không dò xét được cảnh giới của người có võ công cao hơn mình rất nhiều.
Mà vào lúc này, kẻ say xỉn kia lại bị mời tới.
Vẫn hùng hùng hổ hổ như cũ, miệng còn hô một ngụm một cái lão tử.
Không thể không nói, người này thật sự là đủ lợi hại, đều giờ phút này còn có thể kiêu ngạo như vậy...
Có lẽ hắn cho rằng Tứ Vương Gia đến, hắn liền càng đắc ý.
Tứ Vương Gia sẽ cho hắn chỗ dựa đi?
Tuy nhiên hắn lại không biết, lúc này Tứ Vương Gia, cũng là cho hắn đi đến làm cái gì.