Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 1056: Bí mật (3)




Mà ngươi, U Minh vương, ngươi có thể sao?

“Nếu như ngươi muốn, bổn vương cũng có thể...”

U Minh vương khoa trương nói xong, Đông Phương Ngữ Hinh lại lắc đầu:

“Ha ha, U Minh vương, ta đây đã có phương pháp phối chế, hơn nữa ngươi cũng biết, với võ công của ta là không có khả năng đánh chiếm thập giai ma thú, nhưng lúc đó ta đã đáp ứng qua bọn họ...”

Nàng là một người rất trọng lời hứa, đã đáp ứng rồi thì phải làm được, đây là đạo lý làm người cơ bản nhất a a.

“Ha ha, Hinh Nhi, ngươi... Quả nhiên là đủ cố chấp...”

Kỳ thật, có người chính là như vậy.

Cố chấp làm cho người ta hận chết.

Mà có người, lại là cố chấp làm cho người ta yêu chết.

Giống như Đông Phương Ngữ Hinh, đối với ma thú mà còn coi trọng hứa hẹn như thế, vậy đối với người...

Rốt cục hắn cũng hiểu được vì sao bên cạnh nàng lại có nhiều người giúp đỡ nàng như vậy, nguyên lai...

Mà chính mình...

Hắn biết khống chế người, lợi dụng người, hắn còn có rất nhiều thủ hạ, binh lính...

Tộc nhân, nhưng bằng hữu thì sao?



Tựa hồ, cũng không có mấy người...

Quan hệ giữa Đông Phương Ngữ Hinh cùng Tiểu Hoan Hoan, hắn cũng rất hâm mộ.

Mà chính mình cùng U Huyền...

Cũng không tốt lắm, hắn yêu U Huyền, cũng rất coi trọng hắn.

Nhưng hắn đối chính mình, chỉ có phục tùng, cùng tôn trọng, nhưng duy độc, lại không có loại thân thiết như này.

“Đông Phương Ngữ Hinh, hiện tại ngươi có thời gian không?”

Ngữ khí của U Minh vương có chút trầm thấp, hắn như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh là lần đầu tiên nhìn thấy.

Nàng nhìn thoáng qua hỏa diễm, hiện tại tất cả đều rất bình thường, nói:

“Nếu như ngươi có thể cam đoan không đánh chú ý lên hắn, thì có thể...”

Hãn, Đông Phương Ngữ Hinh này, thế nhưng còn có điều kiện.

U Minh vương nhìn Long Vương liếc mắt một cái, hắn không muốn cùng Đông Phương Ngữ Hinh là địch.

Hơn nữa, nhìn thần thái kiên quyết của nàng, nữ nhân này...
Rất cố chấp, nếu như nàng cố ý không cho, hắn cũng không thể dễ dàng lấy được như vậy...

Hắn gật gật đầu, mặc dù có chút không cam lòng.

“Kia nói đi...”

“Đã từng, ở U Minh Giới chúng ta, có một người nam nhân như vậy...”

U Minh vương đem cố sự của tổ tiên nói ra, đương nhiên, đây là hắn nghe nói, cũng không phải là toàn bộ --

“Cho nên, ngươi hoài nghi mẫu thân ta cùng các ngươi có quan hệ sao?”

Nghe xong, Đông Phương Ngữ Hinh chau mày, này...

Nàng cũng có chút hoài nghi a?

“Đúng...”

U Minh vương trực tiếp thừa nhận, bất quá...

“Nhưng ta đã hỏi qua nàng, nàng nói không có...”

Chỉ là, hắn không tin mà thôi.

“Ai, này, ngươi đều hỏi qua, ta cũng không tốt nói cái gì a...”

Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh cũng hiểu được ý tứ của U Minh vương, hắn là muốn để chính mình đi qua hỏi nữ vương đi?

“Hinh Nhi, ngươi xem bộ dáng hiện tại của ta...”

U Minh vương chỉ vào chính mình, bộ dáng như vậy, chính hắn còn cảm thấy ghê tởm a.

“Ta biết ngươi cũng muốn trở nên tốt một chút, nhưng...”

Cố sự của U Minh vương, khiến cho Đông Phương Ngữ Hinh hiểu được vì sao U Huyền xuất sắc như vậy, mà U Minh vương lại...

Nàng lúc đó nhìn thấy U Huyền lần đầu tiên chính là đứa nhỏ này không phải của U Minh vương.

Bởi vì, bộ dáng của U Huyền rất đẹp.

Bằng không, Tiểu Hoan Hoan cũng sẽ không thích.

Nha đầu kia, thế nhưng là người luôn bị mỹ nam khống chế a.

Trách không được U Minh vương lại không hoài nghi U Huyền không phải là nhi tử của hắn, nguyên lai...

Nghĩ đến bộ dáng của U Huyền, Đông Phương Ngữ Hinh bắt đầu nghĩ đến U Minh vương.

Có lẽ, nếu như lời nguyền rủa kia được phá giải, U Minh vương thật sự chính là một mỹ nam đâu?