Edit: Silent
Nhìn thấy bộ dạng ma quái của bố mình, cô gái tức giận đến mức hất tay lão Dịch ra rồi bước nhanh đến cửa phòng kéo bố ra ngoài.
“Làm cái trò gì thế này!” Cô gái thực sự khó chịu.
“Con đưa người tới cửa rồi bố lại mặc áo liệm làm linh đường, muốn chết hay gì?!”
Bố cô gái hơi cúi đầu, không nói gì.
Ai ngờ thấy bố im lặng, cô gái càng tức giận, bước đến bàn trà, vung tay ném linh đài, hét lớn: “Đừng nghĩ lấy cái chết ra hù dọa! Con có phản đối bố tìm người phụ nữ kia bao giờ đâu.
”
Vừa nói xong, người đàn ông lập tức ngẩng đầu lên nhìn con gái, sau đó nhìn về phía lão Dịch đang đứng một bên giả vờ như một cây nấm:” Vậy bố cũng không đồng ý hai người bên nhau đâu!”
”Sao cũng được!” Cô gái kéo lão Dịch muốn rời đi, ai ngờ sắp ra đến cửa người bố hét câu đứng lại.
“Chỉ cần con không ở bên cạnh anh ta, bố sẽ chia tay với dì Vương.
”
Cô gái quay đầu lại nói: “Nghiêm túc chứ?”
Người đàn ông gật đầu: “Không lừa già dối trẻ.
”
“Không chịu” Cô gái rụt cổ nói: “Con vừa nghĩ thông rồi, nếu bố thật sự lấy người phụ nữ đó con cũng không quan tâm, dù sao chết rồi di sản nhất định thuộc về con.
”
Người đàn ông bị lời này làm cho nghẹn đỏ cả mặt: “Chờ đã! Bố bên cô ấy ba năm ôm có hai lần thôi mà.
”
”Vậy bố ôm luôn đi” Giọng nói của cô gái còn cao hơn bố của mình, “Phụ nữ tiểu tam rắn rết ngài còn không chê, nói gì được nữa, cầu chúc vô sinh, con cháu đầy nhà!”
Nói xong liền lôi kéo lão Dịch đang xem kịch vui ra ngoài.
Đừng nhìn cô ấy lúc đi tiêu sái thế nào, xuống lầu liền ngồi xổm trên đất khóc bù lu bù loa.
Không biết đã khóc bao lâu rồi, nhưng sau khi lão Dịch thắng liên tiếp ba ván Anipop, một người đột nhiên chạy ra khỏi hành lang.