Mà cùng lúc đó, một vài tin tức thoáng hiện trong đầu hắn, hắn trong nháy mắt biết được thế lực phân bố của Vạn Bảo tông, kỳ thực số lượng nhiều vô cùng, khá rắc rối phức tạp lại liên hệ mật thiết khiến cho hắn cảm thấy khiếp sợ, mà hắn cũng biết ngay cả quán rượu mình đang uống cũng thuộc bộ phận tình báo của tông môn, ngoài ra còn có hơn trăm cứ điểm phân bố rải rác khắp Kim Ưng đế đô, lấy đủ các hình thức khác nhau cùng với Kim Ưng đế đô dung hợp một chỗ. Tài năng kinh doanh mấy trăm năm mới tạo được thế lực như vậy, Diệp Mạn Tô ngày hôm nay đã vượt xa các gia tộc nghìn năm truyền thừa. Những thế lực này nếu liên hợp cùng một chỗ, tuyệt đối là một tồn tại đe dọa với bất kì quốc gia nào.
Diệp Mạn Tô được Phong Dực sưởi ấm lại hoài bão cùng với nhiệt huyết vốn ngủ yên trong lòng nàng từ lâu (mình có thấy cái quái gì đâu nhỉ =. =), lúc này mới đẩy hắn ra, vỗ về lồng ngực đang phập phồng vì con tim đang đập mãnh liệt, nàng nhảy lên trên lưng Thần Ưng Vương đã đợi sẵn, bay thẳng đến phía chân trời.
Có thể Phong Dực cả đời cũng sẽ không quên, trong cơn mưa dữ dội điên cuồng, một đôi mắt đẹp nhìn hắn trìu mến ấm áp, như Lưu Tinh lướt qua đêm đen tàn nhẫn, rồi lại vụt tắt, dịu dàng tiêu thất ở cuối chân trời.
Lăng Sương đi rồi, Diệp Mạn Tô cũng đi rồi, hai nữ nhân cùng mình có quan hệ thân mật trước sau đã rời đi, làm cho một kẻ chỉ biết hưởng thụ tư vị ôn nhu như Phong Dực có chút mất mát.
Bất quá, Phong Dực cũng không có duy trì tâm cảnh ấy bao lâu, bởi vì hắn đã phát hiện có người đang theo dõi mình, hơn nữa lại là lão bằng hữu.
Phong Dực từ từ rời khỏi quán rượu, sau đó chủ động đi đến một chỗ khá trống trải hẻo lánh rồi dừng lại.
Một cái thân ảnh quỷ mị ngay lập tức xuất hiện trước mặt Phong Dực cách đó không xa, chính là đạo thần Tần Tiềm.
“Ha hả, Tần tiền bối thoạt nhìn khí sắc không tệ a.” Tựa hồ như hạn hán đã lâu lại gặp cam lộ, Phong Dực cười sang sảng nhìn lão nhân này, chỉ bất quá đầu tóc với râu mép lúc trước bù xù nhìn đã thấy ngu đều bị cắt tỉa gọn gàng, nguyên bản sắc mặt lão già này màu vàng nghệ đã trở nên thập phần hồng nhuận, sự âm trầm lúc trước đã được thay bằng đôi mắt vui vẻ, điềm đạm.
“Ha ha ha, ngươi tiểu tử thúi này, ngươi đã sớm phát hiện là ta đi theo sao, cố ý mang ta một thân thương thế đến nơi này rồi lại đá đểu lão gia sao?” Tần Tiềm cười ha ha, trong tiếng cười tràn đầy hào hùng, như cùng hòa vào tâm hồn ngạo khí vạn trượng, thật là chỉ có những tiền bối cao thủ mới có phong phạm này.
“Bản thiếu gia tưởng sẽ làm lão nhân gia mất hứng, bất quá hiện tại xem ra không có hiệu quả rồi, Tần tiền bối hiện tại cơ thể như đang toả sáng phơi phới như bước vào mùa xuân thứ hai, một chút thủ đoạn tầm thường căn bản không ảnh hưởng được người rồi, ân, thuận tiện hỏi một câu, Khắc Lạp Tư tông chủ có khỏe không, hắc hắc.” Phong Dực cười nham hiểm.
Tần Tiềm mặt già đỏ lên, biết bị tên quỷ tinh linh này khám phá được rồi, hắn ho khan một tiếng nói: “Cũng không tệ lắm, ờ, ừm.. Ngày hôm nay ta tới tìm tiểu tử nhà ngươi để uống chút rượu.”
“Tần tiền bối mời uống rượu, bản thiếu gia tất nhiên là tùy thời phụng bồi.” Phong Dực cười nói.
Tần Tiềm cũng không có dẫn Phong Dực đi cái gì tửu quán, mà là tại ngoại ô đế đô tìm một chỗ thanh sơn lục thủy ngồi xuống, vung tay lên, hai vò rượu băng ngọc lam sắc cùng với vài cái đĩa chứa đồ nhậu hiện ra trước mặt.
“Ta kháo, đúng là Hải Long hồn tửu sao?” Phong Dực chứng kiến vò rượu đặc biệt này, không khỏi kinh hô một tiếng nói.
“Tiểu tử ngươi có điểm nhãn lực đó, đây chính là Hải Long hồn tửu của Đông Hải long cung.” Tần Tiềm dương dương tự đắc nói.
“Tần tiền bối, có người nói Hải Long hồn tửu này là do một vạn năm trước Đông Hải Long Vương pha chế ra, chỉ có hơn trăm vò, đến hiện tại hẳn là càng ít hơn, dù là bản thân lão Long Vương uống còn thấy tiếc, sẽ không hào phóng tặng người mấy vò này chứ?” Phong Dực hỏi.
“Đương nhiên là đồ ăn trộm rồi, trước đây vì để cho đột phá đến đạo thần cảnh giới, ta hao hết thiên tân vạn khổ tìm được Đông Hải long cung, tìm ba năm thời gian mới đem được hai vò Hải Long hồn tửu đi ra, vì thế thiếu chút nữa chết, bất quá lại làm cho ta thuận lợi đột phá tới đạo thần cảnh giới!” Tần Tiềm nói đến đây không khỏi đắc ý, trên đời này có thể từ Đông Hải long cung trộm ra đồ vật này có thể có người thứ hai sao?