Dị Thế Ma Hoàng

Chương 161: Suy nghĩ của Cách Lôi Đặc. (2)






Nhưng Ny Á lại phát giác gia gia tâm tình đã chuyển hoán, vừa mới nổi giận bây giờ lại chuyển thành tâm tình cực kỳ thư sướng, nàng biết điều này cũng không phải giả vờ.

“Ha ha, Ny Á, ngươi không phải thích Phong tiểu tử kia sao? Gia gia liền đem ngươi gả cho hắn nhé?” Cách Lôi Đặc cười nói.

“Gia gia, người rốt cuộc làm sao thế?” Ny Á không biết phải đáp lại thế nào, cũng không biết gia gia đang muốn làm cái gì.

“Được rồi, không cần đi theo ta, ngươi còn bận việc của ngươi mà.” Cách Lôi Đặc khoát khoát tay đi, ngay cả cước bộ cũng dễ dàng khoan thai hơn.

Cách Lôi Đặc tâm tình sở dĩ biến hóa nhanh như vậy, là bởi vì lão đã nghĩ thông suốt một ít chuyện, chính mình tại sao phải trở thành địch thủ của Phong Dực? Không phải chỉ vì hoàng đế Ưng Dương muốn thống khoái sao? Hiện tại Ưng Dương rõ ràng đối với Khổng Tước gia tộc càng ngày càng bất mãn, đồng thời đối với gia chủ là hắn cũng càng ngày càng không để vào mắt. Khổng Tước gia tộc làm trâu làm ngựa cho hoàng thất không hề có một câu oán thán, rốt cuộc vì sao lại phải rơi vào tình cảnh như thế.

“Ưng Dương lão thất phu, ngươi khinh người quá đáng. Ngươi bất nhân đừng trách lão phu bất nghĩa.” Cách Lôi Đặc thầm nghĩ, Phong Dực thực lực cao cường như vậy, phía sau lại còn có Thần Điện. Hơn nữa hắn cùng với thần tộc có quan hệ mật thiết, lại cùng Thanh Mộc gia tộc và Băng Phong cốc lưỡng đại ẩn thế gia tộc quan hệ không cạn, nếu không đánh được hắn, sao không cùng hắn hợp tác chứ?


Phong Dực thấy Huyết Vô Nhai cùng với Sơ Thất Thất thúc thủ vô sách, than khẽ, ngay cả tự nhiên thể là Sơ Thất Thất đều không có biện pháp tiến nhập ý thức hải của Lệ Phù, xem ra việc này cần được bàn bạc kỹ hơn.

“Thiếu gia, ý thức hải của Lệ Phù tựa như một cái lưới lớn đầy gai nhọn, đối với linh hồn tinh thần lực có lực sát thương cực lớn, căn bản vô pháp đi vào.” Sơ Thất Thất buồn rầu nói.

“Sẽ không có một điểm biện pháp sao?” Phong Dực chưa có ý từ bỏ, hắn không thể cứ mở mắt trừng trừng nhìn Lệ Phù trở thành nữ hài cực đoạn bị ma trướng ám ảnh, giương mắt nhìn cuộc đời của nàng bị phá hủy, thậm chí hắn cũng hoài nghi theo lời Lệ Phù kể lại thì vị bạch phát bà bà kia có vẻ muốn chiếm thân thể của nàng sống lại.

“Có lẽ có một biện pháp.” Huyết Vô Nhai mở miệng nói.

“Biện pháp gì?” Phong Dực hai mắt sáng lên, hắn biết Huyết Vô Nhai không bao giờ ăn nói lung tung.
“Chủ nhân không phải chiếm được Thiên Thần chi tráo sao? Chỉ cần xóa linh hồn ấn ký của thần vương, sau đó dùng linh hồn của chính mình lập khế ước với nó, chẳng phải là có thể lợi dụng Thiên Thần chi tráo bảo hộ ý niệm tinh thần lực trực tiếp xông vào hay sao.” Huyết Vô Nhai nói.

Phong Dực nghe vậy cười khổ một tiếng, tuy nói hắn chiếm được Thiên Thần chi tráo của Cầm Nhất Tiếu, nhưng linh hồn ấn ký của thần vương trong đó cực kỳ cường đại, trừ phi hắn bước vào thập tứ dực ngân ma chi cảnh, bằng không rất khó xóa đi linh hồn ấn ký, biện pháp này nói cũng bằng không. Đột nhiên, hắn tựa hồ nghĩ tới điều gì, mở miệng nói: “Vô Nhai, ngươi nếu trở về tử vong tuyệt địa, khôi phục nguyên bản thực lực liệu có thể đem linh hồn ấn ký trong này xóa đi?”

Huyết Vô Nhai lắc đầu, nói: “Tuy rằng ta ở tử vong tuyệt địa xem như là tồn tại vô địch, nhưng bởi vì ta là vong linh, cùng với Thiên Thần chi tráo trời sinh tương khắc, sợ đến lúc đó không chỉ không xóa đi linh hồn ấn ký trong đó, không biết chừng còn bị ma pháp trận trong đó đánh tan luôn.”

“Thiếu gia, có một người có thể giúp ngươi.” Sơ Thất Thất đột nhiên hì hì cười nói.

“Ai?” Phong Dực hỏi.

“Kim Phượng các Liễu Yên Vân, nàng tuy rằng thực lực bản thân không đạt đến thần vương cảnh giới, nhưng Kim Phượng các là môn phái truyền lưu mấy vạn năm, trong phái hẳn có trưởng lão có thực lực không kém thần vương.” Sơ Thất Thất nháy mắt nói.

Yên Vân, Phong Dực trong lòng vừa động, lắc đầu nói: "Ngươi đã biết Kim Phượng các là môn phái truyền lưu mấy vạn năm, làm sao ngươi không biết Yên Vân đã bị ta phá vỡ tâm cảnh mới hồi phục, nói không chừng nàng hiện tại gặp ta cũng không do dự chém một nhát ấy chứ.

“Cũng không nhất định, tâm tình bị phá có nhiều loại, giống như Kim Phượng các tu luyện là đạo vô tình vô dục, tâm tình nếu bị tình cảm phá hủy chẳng lẽ rất khó khôi phục sao?” Sơ Thất Thất nói.

Phong Dực nhún vai, không nói trước Liễu Yên Vân có chịu giúp mình hay không, dù đồng ý giúp thì thế nào đây? Vụ Ẩn quần sơn vốn mờ mịt khó tìm, huống chi là Kim Phượng các thần bí.

Mà đúng lúc này, Lệ Phù khe khẽ rên rỉ một tiếng, yếu ớt tỉnh lại, thấy vậy bên giường sáu ánh mắt lập tức nhìn chằm chằm nàng.

“Mục sư ca ca, làm sao ngươi lại ở trong phòng muội a.” Lệ phù vừa thầm đánh giá Huyết Vô Nhai cùng với Sơ Thất Thất vừa hỏi, nhìn bộ dáng của nàng, tựa hồ sự tình hôm qua đã quên sạch.