Dị Thế Chi Tuyệt Thế Vô Song

Quyển 4 - Chương 200: Huyễn yêu biến hóa




Ảo cảnh này xuất hiện một lát, tiếp đó lại giống như gợn nước mà dao động trong không khí vài cái, sau đó vặn vẹo khuếch tán ra xung quanh, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa.

Ảo thuật phi thường hoàn mỹ, thậm chí là đang trong ảo cảnh nhưng lại làm người bị lạc vào không thể phân biệt thật giả.

Thanh Việt không thể không đánh giá lại địa ngục yêu nhiêu đang bày ra bộ dáng đầu hàng, nhận mệnh trước mắt.

Nó bị Ma Nha cùng Tiểu Miêu chỉnh đến thê thảm như vậy thế nhưng vẫn có thể tạo ra ảo cảnh hoàn mỹ, địa ngục yêu nhiêu mà sách cổ ghi lại tuyệt đối không thể có khả năng.

“Lấy tinh linh hệ mộc làm thức ăn, hỗ trợ lẫn nhau, nói vậy, sức mạnh của ngươi cũng được đề cao rất lớn đi.”

Thanh Việt kéo kéo cành lá xanh biếc của địa ngục yêu nhiêu, làm nó sợ tới mức lập tức gật gật nụ hoa đỏ.

Theo Thanh Việt thấy thì địa ngục yêu nhiêu này chính là một loại yêu hoa, đợi đến khi có đủ sức mạnh thì nó có thể biến hóa, hẳn không khác biệt quá lớn với loại yêu tinh mà bé từng gặp ở kiếp trước.

Mà địa ngục yêu nhiêu này đã hấp thu năng lượng của tinh linh hệ mộc, sức mạnh của nó hẳn đã vượt qua đồng loại rất nhiều, như vậy, có có phải…

Nghĩ đến đây, ánh mắt thất sắc lưu ly của Thanh Việt chợt lóe chút hứng thú.

Đem thủy nguyên tố trong không khí ngưng kết thành dao băng, cắt lên cổ tay, máu tươi đỏ sẫm mang theo nguồn linh lực cuồng đại dọc theo cổ tay tích đến trên gốc địa ngục yêu nhiêu.

Gốc dây leo xanh biếc hoa đỏ kia lập tức giống như bọt biển, tham lam hấp thu máu Thanh Việt, hoàn toàn không còn bộ dáng ngượng ngùng, ảm đạm khi nãy.

Dây leo xanh biếc dần dần trong suốt như ngọc bích, nụ hoa đỏ rực kia cũng trong veo, tiên diễm ướt át như nước, quanh thân nó bốc lên một vầng sáng màu đỏ yêu dị.

Dần dần dây leo xanh biếc bị vây trong vầng sáng đỏ kia giống như đang giãy dụa, rung động kịch liệt, sau đó chậm rãi xoay tròn.

‘Phốc.’

Hồi lâu sau, một tiếng vang nhỏ phát ra, vầng sáng màu đỏ bao quanh địa ngục yêu nhiêu tách ra, một hoa yêu không lớn hơn một con mèo con xuất hiện trước mắt Thanh Việt.

Không, cũng không thể nói là hoa yêu.

Bởi vì, làm Thanh Việt kinh ngạc chính là sau lưng nó có một đôi cánh bướm màu lục nhạt trong suốt, kia tựa hồ là tượng trương cho hoa chi tinh linh cực kỳ hiếm có trên đại lục này đi.

Hoa yêu tà ác, yêu dị thế nhưng lại có một đôi cánh tinh linh thiện lương, vô hại, này thật là không khỏi làm người ta giật mình.

Phe phẩy đôi cánh lục nhạt, hoa yêu lơ lửng giữa không trung, nó không dám tin mà nhìn nhìn bản thân, còn vươn tay bóp bóp, hệt như sợ nó đang lâm vào ảo cảnh, cuối cùng sau khi xác định hết thảy là sự thật nó liền phát ra tiếng cười ‘khanh khách’ thanh thúy, hoa tay múa chân vui sướng chuyển động trong không trung.

Tóc đỏ, mắt đỏ, trừ bỏ hai thứ này thì bề ngoài của nó tinh linh hệ mộc kia như đúc.

Bất quá, nhìn bộ dáng của nó làm Thanh Việt liên tưởng, sức mạnh của nó có một phần là hấp thu từ tinh linh hệ mộc, có lẽ cũng vì thế mà sau khi biến hóa, nó không giống yêu tinh, ngược lại lại càng giống hoa chi tinh linh thiện lương, hồn nhiên đi, không biết bản chất nó có thiện thương, thông tuệ thật sự hay không…

Cao hứng qua đi, tiểu hoa yêu lơ lững giữa không trung, ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm cổ tay đã ngừng chảy máu của Thanh Việt, nó nhớ kĩ, máu này chứa nguồn năng lượng rất mạnh mẽ, mà cũng là vì vậy nó mới có thể biến hóa sớm như vậy.

Cuối cùng, tham lam chiến thắng sợ hãi, tiểu hoa yêu hé miệng, lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ, thừa dịp Thanh Việt chưa chuẩn bị đã lao tới, cắn cổ tay Thanh Việt, hút dòng máu ngọt ngào kia.

“A~~~~~~”

Còn chưa kịp chạm tới cổ tay Thanh Việt, tiểu hoa yêu liền hét thảm một tiếng.

Trong cơ thể nó giống như có một sức mạnh rất kì dị, lúc nó muốn công kích Thanh Việt thì cơ thể nó giống như bị xé rách, phát sinh ra đau đớn kịch liệt làm tiểu hoa yêu từ không trung trực tiếp rơi xuống mặt đất, không ngừng quay cuồng.

Thanh Việt khom thắt lưng, túm cánh của tiểu hoa yêu ma kéo nó lên, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười đắt ý.

“Máu của ta không phải uống không như vậy, trong đó có chứa linh lực, tuy ngươi chiếm được sức mạnh biến hóa nhưng đồng thời nó cũng sẽ ẩn núp trong cơ thể ngươi, làm ngươi phải nghe theo sự khống chế của ta, nói cách khác, gián tiếp một chút chính là ngươi phải nghe theo lệnh ta, hiểu chưa?”

Nghe thấy Thanh Việt nói những lời này, tiểu hoa yêu sợ tới mức toàn thân đều rung động, ánh mắt ướt át tràn ngập không cam lòng cùng ủy khuất, nhưng Thanh Việt cũng không bị bộ dáng này của nó lừa gạt, tính cách ác liệt thật sự của nó Thanh Việt hiểu rất rõ.

“Tốt lắm, thu hồi bộ dáng này đi, đối với ta vô dụng. Này cũng không nên trách ta, huyết của ta ngươi có thể lựa chọn không uống, nhưng vì tham lam muốn có sức mạnh, ngươi đã liều mạng uống hết toàn bộ, đây là cái giá để ngươi có thể biến hóa.”

“Tạp Ân, ngươi xác định, Việt nhi bây giờ vẫn còn trong phòng thí nghiệm?”

“Đúng vậy, bệ hạ, tiểu nhân khẳng định, sáng sớm hôm nay, sau khi người đi tảo triểu, Tiểu điện hạ liền tiến vào phòng thí nghiệm, đến giờ vẫn chưa đi ra.”

Tạp Ân kính cẩn trả lời câu hỏi của Hoàng Phủ Ngạo, từ đáy lòng bốc lên chút bất an mà không ngừng âm thầm gào thét.

‘Lại là câu bẩm báo giống hệt, vài năm trước tiểu điện hạ từ phòng thí nghiệm ra ngoài, ma xui quỷ khiến lại làm ra Ma Nha khủng bố, tình cảm cũng không khác là bao a, lần nào cũng vậy, thời gian Tiểu điện hạ trong phòng thí nghiệm càng lâu thì thuyết minh lúc Tiểu điện hạ ra ngoài lực phá hoại lại càng lớn.

Ông trời ơi, ngài thương xót cho Tạp Ân đi, ngàn vạn lần đừng để Tiểu điện hạ làm ra thứ gì đáng sợ nữa.’

Tạp Ân có kinh nghiệm bị hại phong phú không ngừng cầu nguyện trong lòng.

“Phụ hoàng, phụ hoàng, mau nhìn này…”

Âm thanh Thanh Việt từ xa tới gần, tiếng kinh hô của nhóm thị tì, người hầu ngoài điện cũng nghe thấy rất rõ, trái tim Tạp Ân đã sắp nhảy tới tận cổ họng, cảm giác chính mình lại sắp đối mặt với thứ gì đó rất đáng sợ, cơ thể mập mạp không khỏi lui ra đứng phía sau Hoàng Phủ Ngạo.

Chính là, thức bất ngờ, thứ trong tay Thanh Việt lại là hoa chi tinh linh hiếm lạ xinh đẹp.

Ánh mắt Tạp Ân lập tức trừng to, cũng không còn sợ nữa, thân là đại tổng quản hoàng cung Nam Việt, theo phản xạ có điều kiện đã bắt đầu tính toán giá trị của hoa chi tinh linh này xem đáng bao nhiêu kim tệ, Tiểu điện hạ sao lại có được, ngàn vạn lần đừng là mua về a~~~~~

Tiểu hoa yêu có bề ngoài cực giống hoa chi tinh linh dễ dàng làm nhóm thị tỳ, người hầu mất đi đề phòng, tràn ngập trùy mến cùng đồng tình.

Mọi người nhìn bộ dáng nước mắt lưng tròng vô cùng đáng thương vì bị Thanh Việt không chút thương tiếc túm chặt đôi cánh, nếu không phải người túm nó là chủ tử, hơn nữa còn là chủ tử có tính cách vô cùng ác liệt thì nhất định bọn họ đã không chút do dự nhào tới giải cứu nó.

Chỉ tiếc, lần này bọn họ đều trọn vẹn cảm nhận những câu danh ngôn ‘người không thể nhìn tướng mạo, chuyện không thể nhìn bề ngoài, sói đội lốt cừu’ chính xác cỡ nào.

Hoàn Chương 200.