Dị Năng Vương Phi

Chương 63




Nhưng chờ một hồi vẫn không thấy nhân loại kia động vào mình, Huyền Minh cảm thấy khó hiểu. Không phải tên này đến ăn trộm hắn về làm linh sủng sao? Thế nào còn chưa ra tay? (Y: Anh nghĩ nhiều quá, người ta còn chả biết anh là cái gì đâu =_=|||)

“Đây rốt cuộc là trứng gì?”

Giận. Huyền Minh dám chắc nếu hắn phá xác được lập tức đập cho nhân loại này một trận. Vậy mà không biết bản tôn là ai. Quả thật là nhân loại ngu xuẩn (=_=|||) Nhân loại ngươi chờ, bản tôn lập tức thăng cấp rồi đến dạy dỗ ngươi một hồi.

Cơ mà nghe giọng này hình như là của nữ nhân. Nàng ta cách hắn không xa lắm, Huyền Minh miễn cưỡng đem một sợi linh lực quý báu thăm dò tu vi của nàng.

“…”

Nàng ta vậy mà trên người không có tia linh lực nào!!! Hoàn toàn là một nhân loại bình thường, nhưng cũng không hẳn là bình thường. Hắn cảm nhận được nàng có lượng tinh thần lực rất cường đại, hơn nữa trong máu nàng lại lưu trữ huyết mạch của thần thú hệ hoả (???), chỉ tiếc linh mạch đã bị người mạnh mẽ triệt để phá hỏng.

Trời đất thiên đia a, tên nhóc ngu xuẩn nào lưu lại huyết mạch lên người đám nhân loại ngu xuẩn này? Đừng có mà để hắn bắt gặp được, thật là mất mặt thần thú mà. Nhất định là Thiên Phượng rồi. Trong kí ức truyền thừa của Huyền Minh, hắn thấy có một giống loài thần thú có thể sánh ngang với Long tộc bọn hắn, đó là Phượng tộc. Đặc biệt là Thiên Phượng. Nếu nói đỉnh của Long Tộc chính là Huyền Long của Huyền Minh, thì đỉnh của Phượng tộc chính là Thiên Phượng.Thiên Phượng thuộc Phượng tộc nhưng có khác biệt là họ có thể nắm giữ toàn bộ nguyên tố trong thiên địa, vấn đề này rất giống với Huyền Long. Huyền Minh còn biết Huyền Long có mối liên hệ rất chặt chẽ với Thiên Phượng, bởi chỉ có Huyền Long và Thiên Phượng kết hợp mới có thể tạo ra thế hệ sau mạnh mẽ nhất. Chỉ cần là một Huyền Long dù ở trong trứng chỉ cần thăm dò sẽ tìm được huyết mạch của Thiên Phượng. Cho nên khi nhìn thấy huyết mạch Thiên Phượng trong cơ thể nhân loại này hắn rất giận dữ.

Là người nào dám kết hợp với nhân loại sinh ra nữ nhân này? Phải biết linh thú với con người kết giao là điều tối kị, đặc biệt với chủng tôc cao quý của bọn hắn. Nếu tìm thấy hậu nhân của thần thú và nhân loại, lập tức giết không thương lượng.

Nghĩ đến đây Huyền Minh liền trầm lặng (Y: quả trứng cũng có thể trầm lặng =]]]]) Thật ra nữ nhân này cảnh ngộ khá giống hắn, nếu nàng ta quả thật là hậu nhân của thần thú và nhân loại, nhìn không thấy tu vi của nàng hắn đã sớm biết. Có ai sẽ bỏ con mình không có năng lực gì trong khu rừng đầy rẫy nguy hiểm này chứ, chắc chắn nàng bị bỏ rơi rồi.

Giống như hắn vậy.

Lúc này hắn có chút thông cảm với nữ nhân này, nhưng chỉ là một chút thôi. Nếu hắn phá xác thành công mà nàng không phiền đến hắn, hắn sẽ xem xét mang nàng đi theo.

Nguyệt Liên đứng một hồi lâu không phát hiện được dã thú nào lại gần hang động này, hơn nữa cô cảm nhận được trong hang động đặc biệt là xung quanh quả trứng có một lượng khí rất mạnh mẽ. Cô không tự chủ tiến gần thêm một chút.

Nguyệt Liên cảm giác mình có thể hấp thu lượng khí này, giống như cảm giác tu luyện khí công vậy, chỉ là lượng khí này thuần khiết hơn gấp ngàn vạn lần. Nhưng có vẻ cô không biết các chính xác để hấp thu chúng, sử dụng phương pháp luyện khí công của đời trước dù hấp thu được vào một ít cũng liền bị tiêu thất đi đâu đó.

Thật ra điều này không liên quan đến phương pháp hấp thu của Nguyệt Liên, mà là do linh mạch bị huỷ của cô. Nếu là nhân loại bình thường linh mạch bị huỷ thì đã sớm chết, nhưng trong người cô có huyết mạch thần thú, chính nó lưu lại hơi tàn cho cô. Những linh lực mà cô hấp thu được đều được đem đi chữa trị linh mạch. Chỉ cần linh mạch được chữa khỏi, cô có thể trở thành Dị năng giả một lần nữa.

Quả trứng Huyền Minh cảm nhận được hỗ động của linh khí, liền biết nữ nhân kia làm gì. Không tệ, chỉ cần nàng không làm phiền đến hắn, bố thí cho nàng chút linh khí cũng không sao, dù sao linh khí trong này rất sung túc, đằng sau hang động chính là một cái linh mạch mà, nếu không cha mẹ hắn đã không ném hắn ở đây còn thiết lập kết giới ngăn linh khí toát ra ngoài rồi.

Nữ nhân này khá may mắn tìm được nơi của hắn, không chỉ bảo toàn được tính mạng còn cơ hội chữa trị linh mạch. Cái này quả thật nên cảm ơn huyết mạch Thiên Phượng của nàng đi. Huyền Minh thầm nhủ trong lòng.

Hắn sớm biết nàng tiến được vào đây là do huyết mạch Thiên Phượng rồi (Y: Thật không?) Huyền Long bản tính tàn nhẫn nhưng với Thiên Phượng thì vô cùng ôn nhu, cha mẹ hắn dù tạo kết giới cũng sẽ không làm thương tổn đến đồng tộc của mình, đây là lý do nàng có thể tiến vào một cách dễ dàng như vậy.

Thôi, nếu nàng ta không để ý đến hắn thì cứ mặc kệ nàng ta, hắn hiện tại vẫn là nên tập trung chuyên môn thì hơn. Nói đến đây Huyền Minh không lắc lư thân mình nữa mà im lặng tu luyện tiếp.