Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh

Chương 56: Tình Cảm Lứa Đôi.




Hắn rón rén bước ra sau lưng Nguyễn Bành "Hù" một phát .

Nguyễn Bành ngắm nhìn người đẹp bị dọa nhảy cẵng lên kêu.

_ Ối dồi ôi !!

Thanh niên bị dọa suýt rơi cái dàn ông , quay ra sau nhìn thì thấy Quang Anh đang nhìn hắn cười hehe thì bực mình.

_ Cái thằng này , tao đạp cho phát bây giờ !!

Hắn nhìn thanh niên thẹn quá hóa giận thì cố tình trêu.

_ Chẳng nhẽ cậu làm gì mờ ám hay sao mà phải giật mình ?? Con đứng đây này giờ cũng không biết !

Nguyễn Bành nghe thấy thế thì như mèo bị dẫm đuôi , quýnh hết cả lên .

_ Ai .. Ai .. mày bảo ai mờ ám hả thằng kia ? Tao đường đường là người đọc sách thánh hiền sao phải làm việc mờ ám hả ?? , Khổng Tử nói ...

Thấy Thanh niên cuống quá lôi cả Khổng Tử ra để đỡ quê thì hắn chặn lại.

_ Thôi ! Thôi !Thôi , con biết cậu là quân tử rồi , không phải lôi cả Khổng Tử ra thế đâu .

Sau đấy xích nói với Nguyễn Bành .

_ Cái chị lúc nãy là người thương của cậu à ??

Nguyễn Bành nghe thấy thế thì giãy nảy lên.

_Nói bậy !Tào lao ! Nói láo !

Thanh niên liên tiếp phủ nhận , mặt đỏ hơn đít khỉ .

_ Cái thằng này quá đáng , người ta là con gái nhà lành , mày ở đây nói nhăng nói cuội hủy hoại danh tiết người ta ..tao...tao phải cho mày một bài học mới được.

Nhìn thanh niên thẹn quá hóa giận định lao vào tóm lấy hắn , Quanh Anh nhẹ nhõm né người một cái rồi bĩu môi nói .

_Gớm , nãy con đứng ở kia thấy hết rồi , cậu thích thì cứ nói là thích, đàn ông con trai có gì mà ngại??

Nguyễn Bành nghe vậy thì đứng hình .

_ M ...mày nhìn thấy hết rồi à ??

Hắn gật gật đầu .

_Thấy hết rồi !!

Sau đấy lấy tay kéo Nguyễn Bành lại.

_ Thế có đúng đấy là người thương của cậu không ? Hai người đang giận nhau à ?? Nói ra xem biết đâu con giúp được !!

Nguyễn bành mím chặt môi .

_Có thật là mày giúp được không??

Quang Anh vỗ ngực bảo đảm .

_ Cậu cứ tin ở con, con đã nói phét ai bao giờ đâu.!

Hắn đoán có sai đâu , kiểu gì chẳng có truyện mờ ám .

Nguyễn bành vẫn còn do dự .

_ Nhưng mày không được kể với ai đâu đấy !!

_ Yên tâm, con có phải người lắm mồm đâu !!!

Nguyền Bành nhăn nhó một lúc rồi mới chịu nói.

_ Đấy là con gái của thầy tao .

Quang Anh "à'' một tiếng , hóa ra là con gái thầy đồ , hắn nhớ hình như cũng gặp qua mấy lần lúc đi đón Nguyễn Bành thì phải.

Mặt mũi cũng xinh đẹp, da trắng ăn nói dịu dàng ,lại là con gái thầy đồ mang dòng dõi thư hương, quan trọng hơn là hắn để ý bà chị này mông to , chắc chắn mắn đẻ.

Hắn nhìn lại Nguyễn Bành , năm nay đã 16 tuổi rồi, dáng cao bằng ông Lúy , ria mép cũng mọc lún phún, tuổi này thời bây giờ dư súc lấy vợ được .

Hắn không khỏi cảm thán , thằng này lớn thật rồi.

Sau đấy lại tò mò .

_Hai người là người thương à ?? Đang giận nhau cái gì đấy phải không ?

Nguyễn Bành lắc đầu .

_Không phải người thương , chỉ là nói chuyện hợp nhau thôi . Lúc nãy tao hẹn Thị Lan ra nói chuyện nhưng mà chưa kịp nói gì thì thị đã chạy vào rồi .

Vãi luôn , đầu không cắt moi !!

Hắn không tin nổi mà hỏi lại Nguyễn Bành .

_ Cậu hẹn người ta ra ngoài nói chuyện kiểu nhìn nhau rồi đỏ mặt xong chạy đấy đấy hở? Rồi cậu định nói gì với con gái người ta??

Nguyễn Bành xấu hổ cúi mặt xuống trả lời.

_Nói về ... Thơ từ ca phú ,tâm sự nhân sinh triết lí người quân tử trong đạo Khổng??

Cái Lùm Mía !! Vãi cả đi tán gái rủ con người ta ra bụi tre xong lại thơ từ ca phú với chẳng nhân sinh triết lý !!!

Hắn đứng nghe thôi cũng bực mình .

_ Cậu tán gái kiểu đấy mà cũng đòi tán ,xem có ai như cậu không ??

Nguyễn Bành Lắc đầu .

_ Bọn tao chỉ là bạn thôi , không có thương thiếc gì cả .

Quang Anh bĩu môi , đúng cái kiểu tình yêu học trò đã nghiện lại còn ngại , mấy kiểu này ngày trước hắn còn lạ gì.

Thế là hắn mới khoanh tay dọa Nguyễn Bành .

_Cậu cứ đấy mà ngại, con gái người ta xinh đẹp lại dịu dàng như thế , cậu mà không nhanh lên ,đến lúc có thằng khác nó nhảy vào nẫng tay trên phát có mà ngồi khóc!!

Nguyễn Bành nghe vậy thì sợ thật .

_Không thể nào !!

Quang Anh thấy vậy thì càng dọa tới.

_ Sao mà không , hoa thơm thằng nào chả muốn hái , trong lớp cậu thằng nào mà chả là con nhà khá giả có đứa nào kém hơn cậu đâu. Bây giờ mười mấy thằng ra đấy nó nhảy vào tranh nhau kiểu gì chả có một đứa cướp được .

Nguyễn Bành nghe tháy có lý , mà nghe thấy có lý nên hoảng sợ túm lấy Quang Anh hỏi .

_ Vậy bây giờ tao phải làm thế nào??

Quang Anh cao ngạo .

_ Câu này cậu hỏi đúng người rồi !

Bằng vào kinh nghiệm tìm tòi , tìm hiểu và các nghiêm cứu lâm sàng về phụ nữ tiên tiến nhất của thế kỷ 21 , cùng hàng trăm mấu truyện ngôn tình tham khảo khác như " Anh thợ sửa ông nước may mắn " , "cô thứ ký chăm chỉ ", "cậu bé và người mẹ kế "," cô y tá và anh bệnh nhân",... thì hắn rất tự tin mà chỉ tay năm ngón tư vấn tình cảm cho Nguyễn Bành .

_Cậu biết tán gái cần gì nhất không?

Nguyễn Bành lập tức trả lời ngay.

_ Là tình cảm đôi lứa .

Hắn lắc đầu "Không Phải ! ".

_Chân thành cùng quan tâm .

Vẫn lắc đầu" Không phải ! ".

_Kiên trì cùng đạo đức.

Quang Anh lườm hắn một cái "Không phải !".

_ Vậy rốt cuộc là cần cái gì ?

Quang Anh dùng khóe mắt lướt nhẹ Nguyễn Bành một cái ,rồi ung dung phun ra một chữ .

_Tiền !!

lần này đến Phiên Nguyễn Bành lắc đầu như trông bỏi .

_ Không phải !! Thị Lan không phải là người tham tiền , với lại mấy đồng tiền tục tĩu làm sao có thể so được tấm lòng chân thành của tao với thị được.

Quang Anh trong lòng bĩu mỗi một cái , tục cái gì mà tục , tiền mà tục chê tục thì ăn bằng đất à , đầu năm nay mấy cái "tấm lòng chân thành " mới là cái thứ vô dụng nhất trên đời !!

Dù vậy thì hắn vẫn nhẹ nhàng mà bảo với Nguyễn Bành.

_ Thì có ai bảo Thị Lan của cậu dung tục mê tiền đâu, nhưng cậu biết bọn con gái thích gì nhất không ?/

_ Cái gì ?

Quang Anh nói vơi Nguyễn Bành.

_ Ăn vặt , trang sức, phấn son !!

Nguyễn Bành nghe cũng thấy có lý , hắn nhớ lại thì mấy đứa con gái chưa chồng mà hắn gặp đều thích mấy thứ như vậy cả .

Lúc này Quang anh lại nói thêm vào .

_Thử nghĩ mà xem , một này đẹp trời nào đấy cậu hẹn nàng ra bên hồ sau đó một bài thơ khen nàng đẹp , nhân lúc nàng đang ngại ngùng thì bất ngờ rút trong người ra một cây trâm bằng đồng tặng cho nàng ta rồi tỏ tình .

Hắn tặc lưỡi .

_ Nó cứ phải gọi là ối dồi ôi luôn ~!! Đừng nói là Thị Lan mà kể cả Thị Mầu thì cũng đồng ý , con mà là con gái thì quả đấy con cũng phải đổ !!~

Nguyễn Bành nghe đấy đây cũng kích động hừng hực , cảm giác người đẹp sắp vào tay đến nơi rồi , nhưng sau đó lại mặt mày ủ rũ .

Quang Anh thấy vậy liền hỏi.

_ Mặt mày sao thế , chả nhẽ con nói không đúng à? Hay là cậu thích tỏ tình kiểu khác ??!

Nguyễn Bành buồn bã lắc đầu .

-Không phải , mày nói có lí lắm ,nhưng mà tao không có tiền .

Lúc này Quang Anh mới chợt nhớ tới là ông Lúy quản tiền rất nghiệm , Thị Linh với Nguyễn Bành tuy rằng không kém ăn mặc nhưng rất ít khi có tiền riêng.

_ Thế bay giờ cậu có bao nhiêu tiền !!

Nguyễn bành nhăn nhó .

_ 31 đồng.

Quang anh vuốt cằm , 31 đồng tiền mà muốn tán con gái thầy đồ thì đúng là hơi kém , hắn nhìn Nguyễn Bành đang đứng bên cạnh một lát .

Thôi được rồi !! Đã giúp thì giúp đến cùng vậy .

------------------------------

Tâm sự của tác giả .

Chuyện là như thế này , tôi có quen một ông bạn trong mấy cái nhóm viết truyện , hai người nói năng cung thấy hài hài nên hợp nhau lắm. Thế nên hôm nay tôi mới trải lòng với nó , bảo là" mày viết truyện thu nhập thế nào , chứ tao viết cả tháng rồi mà được có 40 nghìn " .Thằng này nó cũng biết tôi viết truyện lịch sử nên giật mình hỏi lại " vãi , mày viết truyện kiểu gì mà được có 50k thế , tao viết sơ sơ nửa tháng cũng được hơn 2 triệu rồi" . Nghe xong thì tôi còn giật mình hơn nó, thế méo nào mà hai bên cùng viết truyện mà khác nhau nhiều thế.

tôi mới gặng hỏi xem nó viết truyện gì mà kinh thế , hỏi ra mới biết là nó viết truyện 18+ trên Coithienthai các ông ạ .

Tôi biết xong thì lú mẹ nó luôn , truyện mình mất công tìm bao nhiêu thông tin rồi các thứ trên mạng mất cả đống thời gian mà không bằng nó viết 18+.

Tôi lúc đấy cũng suy nghĩ là hay là mình cũng viết truyện 18+ như nó , nói các ông không phải mê tín chứ tôi trước kia cũng là trùm dịch giả của mấy cái wep truyện tranh 18+ , chẳng nhẽ bây giờ lại quay về nghề cũ .

Nói đùa vậy thôi chứ tôi tầm huyết với bộ "Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh" này lắm, quyết tâm phải cho nó end đẹp sau mấy bộ bỏ giở trước kia, nhưng mà nói thật là "ý chí kiên cường nhưng leo tường vẫn phải bắc thang", tác viết truyện phần nhiều cũng là vì đam mê , nhưng nếu được mọi người ủng hộ tấm lòng thì không có gì tuyệt hơn .