Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh

Chương 48: Cầy tơ bảy món




Hai người nghỉ ngơi một lúc thì đứng dậy đào một cái hố , sau đó đem mấy cái xác quăng vào.

Tuy còn sống có thù nhưng chết rồi thì mọi chuyện cũng xí xóa, Để mấy cái xác ở rừng rú cho thú dữ tha đi cũng không được hay , nên hai thầy trò quyết định đào một cái hố to rồi chôn tập thế mấy vị "anh em xương máu" Với nhau cho trọn thình huynh đệ, chủ yếu là hai người bây giờ cũng không vội vàng gì cả .

Phải mất hơn nửa tiếng hai người mới dùng mấy cây đao đào được một cái hố đủ xâu rồi chôn người xuống ,

Không có bia mộ, không người thương xót thắng nhang, cũng không có người nào nhớ tới , chỉ có một gò đất ở nơi rừng xâu núi thẳm .

Nhưng ít nhất bọn hắn còn có chỗ an nghỉ , hơn khối người ngoài kia chết còn không có nơi chôn thây , thân xác phơi đầy đường bị diều tha quạ mổ .

Sau đó hai người cùng nhìn về phía hang động , đây mới là mục đích chính của chuyến " Liều ăn nhiều".

Mấy tên cướp này trước khi chạy dã mang theo một số tiền bạc lớn đi theo , chưa kể còn định chiêu binh mãi mã nữa thì chắc chắn không it tiền.

Hai người đi vào trong hang tìm tòi một lúc thì quả nhiên là thấy được một cái rương lớn , ông Lúy cầm đao chén đứt cái khóa rương rồi mở ra .

Trong rương là một đống mấy thỏi bạc 10 lạng hình chữ nhật ,bên dưới có khác 4 chữ Nguyên Hòa thông bảo xếp lên nhau , cùng một số bạc vụn.

Bản thân Trâu không phải người thời này nên nhìn một đốn bạc không có cảm giác gì mạnh ,còn không bằng nhìn thấy mấy cục Polymer đặt trước mặt.

Nhưng ông Lúy là dân chính gốc thời nàythì khác , nhìn đống bạc trong rương mà mắt trợn to nhu như bắt được cả tiền tỷ vậy .

Không trách ông Lúy kích động như vậy , vì trong đây có tận 20 thỏi bạc 10 lạng cùng số bạc vụn xung quanh cộng lịa cũng phải thêm 50 lạng nữa , tổng cộng là 250 lạng bạc, quy đổi ra là 25kg bạc ròng đấy .

Bọn cướp sở dĩ có được nhiều bạc như vậy là vì trúng vừa cướp xong hai nhà phú hộ ở làng Đông , còn chưa kịp ăn tiêu gì đã bị dân làng Yên Lãng đánh chạy lên rừng , mấy tháng đấy cũng không giám thò mặt ra ngoài mua thức ăn của sợ bị người phát hiện nên số bạc trong người vẫn còn nguyên.

Cướp 2 nhà phú hộ được 250 lượng bạc ròng cũng không có gì là lạ.

Ông Lúy kích động đến ôm đống bạc mà cười lớn , ở thời này số tiền mày đủ mua cả trăm mẫu ruộng tốt hoặc vài chục con trâu mộng , đúng là đáng giá vài tỷ bạc chứ chẳng chơi , bảo sao người ta lại thích ăn cướp đến vậy ,nhanh giàu vl , mà mỗi tội cũng nhanh chết .

_ Hahaha !! Giàu to rồi!!Hahaha !!

Trâu tuy cũng không cảm giác gì quá lớn về giá trị của số bạc nhưng vẫn liên miệng khen lấy khen để .

Ông Lúy còn rất trượng nghĩa mà cho hắn một thỏi bạc 10 lạng nữa .

Trâu cũng không chê , tuy hắn vẫn chưa có cảm giác gì quá lớn những vẫn vui vẻ nhận lấy , chẳng có ai chê tiền bao giờ cả .

Người ta nói tiền là tiên là phật cũng không sai , ông thầy lúc nãy vừa thương vừa mệt mà giờ vác 25 kg bạc cứ như không , cảm giác ông Lúy có thể vác chạy một mạch về đến nhà.

Cứ tưởng thế là đi luôn được rồi , ai ngờ ông thầy còn tiếc của bắt hắn cầm theo mấy món vũ khí vũ bọn cướp để xuống núi bán lấy tiền , sau đấy lại quay về chỗ cũ vác xác con sói gần 30 kg xuống núi , làm hắn vừa đi vừa thở muốn rụng trứng , đi được một đoạn lại phải dừng lại nghỉ .

Trên đường về còn vòng qua tiệm rèn thanh lý nốt mấy cái binh khí , ông Lúy cùng ông chủ tiệm sắt cò kè mãi mới chịu bán đống binh khí với giá 6 lạng 2 xâu tiền .

Trả bằng tiền đồng đựng trong một cái túi da , cmn ,tận 3720 đồng tiền, lại vẫn là hắn phải cầm , vác thêm con sói muốn tụt cả quần.

Đã thế ông Lúy sau khi ra khỏi tiệm còn cứ lầm bầm " Gian thương" rồi" bắt chẹt" các kiều .

Trâu chỉ muốn vứt quách cái đống sắt đấy đi cho nhẹ , ở nhà vẫn còn mấy cây kia kìa .

Đợi đến gần chiều thì cả hai người mới về đến làng , người trong làng nhìn thấy hai người máu me đầy mình thì có vài người to lắng hỏi thăm , ông Lúy chỉ bảo là đi săn bị máu thú rừng làm bị thương .

Nhưng vẫn có vài người từng đi lính về tinh ý nhận ra ngay đấy là máu người , nhưng biết điều mà im lặng .

Mấy hôm nay đang vào ngày mùa vụ nên võ đường tạm nghỉ mấy hôm rồi , ngày mai mới bắt đầu dạy lại nên khi hai người trở về nhà thì chỉ có mỗi Nguyễn Bành , Thị Linh với thằng Sứt ở nhà thôi.

Thấy hai người máu me đầy người về đến nhà , ông Lúy bị thương ôm cái rương to, còn thằng Trâu cũng lẽ lưỡi người đầy máu mà vác con sói to hơn cả người thì hoảng hốt .

Thằng Sứt tưởng Trâu bị sói cắn chảy máu còn khóc um hết cả lên .

Trâu với ông Lúy nhìn thấy mọi người lo lắng hết cả vậy thì nhìn nhau , cả hai ăn ý giấu nhẹm vụ lên rừng PK với bọn cướp .

Lại an ủi mấy người rằng chỉ bị máu thú bắn lên người lúc đi săn, còn vết thương là do bị cành cây quẹt trúng , lúc này thì mọi người mới thôi lo lắng .

Ông Lúy cũng nhanh chân chạy vào nhà giấu đi cái rương bạc , cơ bản là sợ bọn trẻ trong nhà nhìn thấy rồi ra ngoài nói hớ , lúc đấy mất công bị bọn trộm cáp nghé thăm .

Hai người cất kỹ tiền bạc rồi mới chịu đi ra sân giếng tắm , máu khô đóng thành từng mảng tanh hôi bị nước giếng giội xuống đỏ lòm , còn phải gọi cả thằng Sứt ra kị hộ cho đi hết mấy vết máu.

Mấy ông con trai muốn tắm rửa gì chỉ việc đứng ở sân giếng mà dội nước , còn con gái như Thị Linh muốn tắm thì phải múc trước vào cái lán tre dựng bên cạnh mà tắm, bình thường cũng toàn thằng Sứt phải múc nước cho cô nhà tắm.

Loay hay mãi tận nửa tiếng mới tắm rồi giặt xong đồng quần áo , cái thời đại không có Ô-Mô như này chắc cho tiền hắn cũng không giám mặc đồ màu trắng ra đường, mấy hôm sợ là thành màu cháo lòng mất .

Xong nhân lúc trời vẫn còn sáng thì mấy người lại hợp sức lột da làm thịt con sói.

Mấy đứa trẻ nghe hắn nói làm món ăn kiểu như nhà quan lớn quý tộc hay ăn thì háo hức lắm , nghe hắn chỉ huy răm rắp.

May là giềng - xả - ớt -mẻ thời này đều có đủ , tía tô , lá mơ , rau dăm nhồi lòng không thiếu.

Hắn bắt đầu cắt thịt ba chỉ ra miếng nhỏ ,ướp gia bị lên rồi đặt lên bếp than nướng , mỡ chảy ra thơm phức , thịt trong chín ngoài hồng .

Lấy thêm Giềng , xả ướp , cho thêm mẻ đặt vào nồi nấu rựa mận, đợi nước sánh đặc , thịt mềm không dai , thơm đậm vị thì tắt lửa .Lại lấy bộ lòng rửa với chanh + muối trắng để xạch mùi , cho rau thơm , lạc -tiêu -gia vị , tiết trộn đều với nhau nhét vào lòng, xong bắc lên than nướng lên nó cứ gọi là mùi thơm bay khắp xóm.

cầy tơ bảy món hắn nấu đủ không thiếu món nào, từ nướng ,luộc đến xào lăn các kiểu , hàng xóm ngoài của ngủi thấy mùi thơm thơm cứ thỉnh thoảng đi qua đi hít hà .

May Mà ông Lúy còn có tình thương ngươi , biết bảo mấy đứa trẻ cầm múc một ít sang mời hàng xóm .

Bản thân ông Lúy đứng nấu đã không chịu nổi , thịt vừa chín thì bốc ngay một miếng ăn thử .

Cái vị thịt dai - mềm - thơm mùi giềng xả nước sốt đậm đà sánh đặc làm ông Lúy suýt nữa cắn cả vào lưỡi .

Phải ý chí cao cường lắm mới dùng lại đợi đến lúc xếp mâm lên bàn.

Hôm này ngày vui nên ông Lúy để mọi người cùng ngồi lên bàn, Sau khi nói mình nhận Trâu làm đệ tử trân chuyền .

Ngoại trừ Nguyễn bành hơi bất ngờ ra thì chỉ Thị Linh với Sứt như biết trước là như vậy nên cười toét miệng chúc mừng hắn.

Ông Lúy thấy không ai có ý kiến gì nữa thì , bắt đầu ra hiệu mọi người ăn cơm.

Vừa ăn được miếng đầu tiên vào miệng thì mọi người trên bàn quang luôn cái chuyện bái sư bái sủng của Trâu ra khỏi đầu mà tập trung ăn lia lịa.

Trời mùa này buổi tối vẫn hơi lạnh , làm miếng thịt chó vơi slas mơ , lại thêm hớp rượu thì cứ gọi là nhức nách .

Tuy không có mắn tôm nhưng mấy người vẫn cứ nhiệt tình hết sức , nhất là ông Lúy với Nguyễn Bành ăn đến đỏ hết cả mặt , tối nay kiểu gì cũng rạo rực khó ngủ cho xem .

Cuối cùng con sói 30kg bị ăn đúng chỉ còn mỗi xương , ai nấy đều no căng cả bụng.