Đầu tháng 11 , gió mùa thổi tràn vào mang theo hơi lạnh giá buốt từ biển , trên cây cũng chỉ còn lác đác mấy chiếc lá vàng chưa chịu rụng bay theo gió .
Vụ sơn tặc cũng qua được gần 1 tháng rồi, cả làng Yên Lãng giờ đi đâu cũng như dát vàng lên mặt , mấy làng bên cạnh vừa sợ vừa nể dân làng này.
Mỗi tội là báo quan hơn tháng về vụ cướp rồi mà bây giờ vẫn chưa thấy quan huyện có động tĩnh gì , quả đấy mà người dân làng Yên Lãng trông chờ vào quan huyện thì chỉ có chết .
Ông Lúy cũng từ vụ đấy xong cũng được dân làng nể sợ kinh khủng , cả làng ai đi qua cũng chào lấy một câu , có khi giờ họ còn nể ông hơn cả lý trưởng , cỗ bàn gì đều ngồi cùng mâm trên với các cụ , nhiều khi các trưởng họ muốn ngồi cùng mâm còn không được .
Làm mấy đứa nhỏ cũng được thơm lây , ra đường được ai cũng khen trai xinh gái đẹp , tuấn tú khôi ngô , tiểu thư đài các .... nghe nhiều thấy hơi giả trân .
Nhưng ông Lúy không hiểu sao lại rất thích nghe mấy lời như thế.
Chỉ có điều là Nguyễn Bành từ cái vụ cướp vào nhà xong lại nghe được dân làng nói về sự tích của thầy mình hôm nọ thì không hiểu sao lại nổi lên cái sự say mê lạ thường với võ học , Nhưng không phải kiểu thích rồi học võ mà là kiểu thích rồi tìm mấy cuốn truyện ký về mà đọc ấy .
Không hiểu sao thanh niên cũng đám bạn kiếm đâu được mấy quyển truyện ký cùng thơ ca viết về anh hùng đại hiệp , mấy thanh niên thỉnh thoảng lại trao tay đọc đi đọc lại mãi không chán , hắn cũng đọc thử mấy cái cuốn sách đấy rồi .
Nói thật , không biết có phải do đọc quen manga với anime Nhật Bản cùng các loại truyện khác hay không chứ hắn thấy mấy cuốn này chán bỏ sừ ,sau một tháng học lỏm từ ông Lúy cùng Thị Linh thì hắn cũng biết được kha há chữa Hán , không nói là thơ từ ca phútrôi chảy nhưng ít ra cũng là " Người có văn hóa "ở thời này , hắn còn định học thêm một khóa tiếng Nôm nâng cao nữa .
Hắn với thằng sứt cũng được ông Lúy cho lên nhà trên ngủ , có 4 gian buồng , ba cha con ông Lúy mỗi người một buồng , hắn với thằng Sứt chung một buồng .
Thằng Sứt vui lắm , nó bảo được lên đây thì tối ngủ không sợ lạnh như dưới nhà , thằng này được cái dễ thỏa mãn , nhớ đợt ông Lúy mua cho nó bộ quần áo mới mà nó vui đến nỗi suốt đên không ngủ được , nhất quyết để dành đến tết mới mặc vào.
Mấy hôm nay trời trở rét nên nó không phải đi ra đồng chăn trâu, chỉ cắt cỏ về cho nó ăn , tranh thủ mấy hôm có nắng thì dắt ra đồng một lúc lại cho về , thời này không có thú y mà con trâu lại của cả đống tiền , bây giờ nó làm sao thì thằng Sứt nó tuẫn tiết cùng con trâu mất.
Từ lúc trời lạnh thì Trâu cũng cố gắng để mọi người có cái thói quen ăn chín , uống sôi , hắn cấm Thị Linh với thằng Sứt được uống nước lã , đặc biệt là thằng Sứt , thằng này rất là lười tắm .
Hắn cũng biết là người xưa có vài quan niệm rất lệch lạc về việc tắm rửa , thậm chí mùa đông còn chẳng thèm tắm nữa , nhưng hắn chịu , thằng Sứt ít nhất một tuần hắn nấu nước ấm cho nó tắm hai lần , còn mấy người khác thì hắn chịu , không quản được , sau này có ai bị hôi nách , hăm bẹn hay hắc lào thì mặc kệ ,...
Hắn làm mấy cái này cũng chỉ muốn tốt cho mọi người , thời này rất nhiều người chết vì tiêu chảy cùng ho hen , thay đổi thời tiết ,... đề kháng hơi kém là đi ngay .
Phải đến mãi mấy trăm năm sau người ta tìm ra cách chế thuốc kháng sinh thì mấy bệnh này mới biến thành bệnh vặt được , còn hiện tại nó vẫn là bệnh nặng . tuy có thuốc chữa nhưng với trình độ cao thấp như chơi tiền ảo của các thầy lang hiện nay thì cũng không giám tin lắm .
Từ đầu tháng đến giờ trong làng có 4 cái đám ma rồi , toàn người già với trẻ con chết vì bệnh .
Cũng may là đợt cả tháng nay hắn là người nấu ăn cho cả nhà , đồ ăn hắn nấu vừa ngon vừa đủ dinh dưỡng nên mọi người ai cũng sắc mặt hồng hào khỏe mạnh , vừa ăn vừa luyện võ như ông Lúy còn to béo lên một vòng .
Bản thân hắn thời gian này chăm chỉ luyện tập nên cả người rắn chắc không ít , giám nói trừ con của mấy ông phú hộ to béo ra thì hắn là một trong số ít những đứa trong làng này không giống suy dinh dưỡng , Đây chính là do khả năng tái tạo kinh ngạc trong cơ thể của hắn trợ giúp cực tốt.
Mỗi tội là dạo này việc đánh bắt quanh đồng của hắn không còn được như trước nữa , hiệu suất giảm hẳn , không biết mấy con cá , cua,.. nó chạy đi đâu mất .
Trời lạnh nên không còn việc nông , mấy võ sinh của ông Lúy chăm tập hẳn , nghe bảo trong làng đang có cái ì-ven đấu vật trong hội làng cuối năm , nên cả tháng này mấy ông đến đây vật nhau uỳnh uỳnh ra làm hắn học hỏi được khá nhiều .
Võ đường của ông Lúy dạy vật lộn cảm giác rất có phong cách quân đội cùng cổ điển, chỉ cần khiến đối thủ ngã xuống cùng với bảo đảm vị trí của bản thân phải ở phía trên , Khác với nhu thuật , cách vật kiểu vày cần tốn rất nhiều sức ,chủ yếu dựa vào sức khỏe bản thân cùng tốc độ đẻ quật ngã đối thủ ,không có nhiều kỹ thuật lợi dụng khớp nối như mấy môn Aikido hay Brazilian jiu-jitsu .
Chủ yếu tập chung vào phá trụ cùng trọng tâm để làm đối thủ mất thăng bằng , vì vậy nên tuy không được linh hoạt giống như nhu thuật nhưng những người tập luyện đô vật truyền thống kiểu này thì chân với eo đều cứng như cột đình , rất khó đánh ngã.
Võ đường của ông Lúy cũng không dạy đủ 18 ban binh khí , chỉ có mấy bài quyền thuật cùng mấy món đao - thương - gậy hay gặp trên chiến trường .
Cũng do một phần thời thay hệ thống võ thuật chưa được hệ thống hóa cùng ai cũng thích chơi trò giấu nghề , khó mà thu thập nhiều loại võ học khác nhau để nghiên cứu.
Không như sàu này , người ta thành lập các liên đoàn võ thuật khác nhau như Karate, Teawondo, võ cổ truyền ,... cùng hệ thống đai đẳng phân cấp , khiến cho người học dễ tiếp cận hơn.
Đến nỗi mà nhiều ông võ vẽ chả ra gì cũng có thể mở được võ đường , miễn thuộc bài là được.