Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Dị Giới Trọng Sinh Lục

Chương 16: Ma hoá Nathan




Chương 16: Ma hoá Nathan

“Khoan? Ma hoá là cái quái gì?” Hạ Phong phát hiện không đúng hỏi.

[Dùng Ma Khí quá độ lâm vào điên cuồng, nhưng thực lực tăng mạnh]

“Vãi, thế hắn ma hoá rồi sao?” Hạ Phong sắc mặt ngưng trọng hỏi.

[Còn 5 phút]

“Cmn!” Hạ Phong giật bắn mình đứng lên doạ Lily một cái.

“Phong ca, có chuyện gì vậy?”

“Nathan dùng Ma Khí có thể lâm vào ma hoá!” Hạ Phong vội vàng lấy ra truyền thạch liên hệ cận vệ trưởng.

“Cận vệ trưởng, mệnh lệnh toàn bộ đội cận vệ rút khỏi khu rừng lập tức!”

“Tuân...tuân lệnh, điện hạ!” Cận vệ trưởng nghe giọng Hạ Phong biết là có chuyện nghiêm trọng lập tức thi hành.

“Lily, anh đi ra ngoài.” Hạ Phong đối với Lily nói ra.

“Phong ca, em đi giúp anh.” Lily tuy không biết Hạ Phong lấy tình báo ở đâu nhưng nàng vẫn tin tưởng cậu.

“Lily chuyến này nguy hiểm...”

“Thế thì em càng phải đi theo, em không muốn lúc anh mạo hiểm thì em chỉ là cái bình hoa.” Lily ánh mắt cố chấp nhìn Hạ Phong.

Hạ Phong biết mình thuyết phục không được nàng nên đành chấp nhận.

Cả hai ra cửa hướng về phía khu rừng mà Nathan trốn đi tới.

- • - • - • -



Mà lúc này, trong khu rừng, Nathan trạng thái rất không tốt, trên người từng đợt Ma Khí bốc lên, trong mắt điên cuồng thần thái dần tăng lên.

Giel vẫn chưa tỉnh lại, Regrat đứng bên cạnh cảnh giác. Nathan cảm giác càng lúc càng tệ, sắp không giữ được nữa liền nói với Regrat.

“Regrat... đem... Giel ra... khỏi đây.”

“Ô~” Regrat kêu lên một tiếng hỏi thăm Nathan, hắn từ nhỏ bị người cha nghiện rượu đốt mất cuống họng không thể nói chuyện được nữa.

“Ta không sao, Regrat mau mang Giel đi, ra khỏi đây!” Nathan ôm đầu nói. Regrat nghe hắn nói như vậy do dự một khắc liền cõng lấy Giel chạy nhanh ra khỏi, hắn chưa bao giờ cãi lời của Nathan vì Nathan từng cứu mạng hắn.

Nathan thấy Regrat đã đi xa, ý chí không chịu nổi mà buông lỏng ra.

“A!!!” Ma Khí toát ra càng dữ dội bao phủ thân thể của Nathan ăn mòn linh hồn của hắn. Một cột Ma Khí trùng thiên mà lên xuyên qua khu rừng kinh động đội cận vệ đang tập kết gần đó.

“Đó là Ma Khí mà bệ hạ nói, nhưng làm sao nhiều như vậy.” Cận vệ trưởng nhớ lại mệnh lệnh của Hạ Phong thở ra một hơi “May mắn mà điện hạ ra lệnh rút lui.”

Hạ Phong và Lily từ xa đã thấy được cột Ma Khí khổng lồ kia, sắc mặt ngưng trọng nhìn nhau, tăng nhanh tốc độ chạy tới.

Regrat ôm lấy Giel chạy khỏi đó đã ra khỏi khu rừng, nhưng chợt thấy đội cận vệ đang tập kết tại đây, khuôn mặt trở nên dữ tợn gào một tiếng. Nhưng hắn cảm nhận được đám người ánh mắt không ở trên người hắn mà nhìn chằm chằm vào khu rừng sau lưng, nghi hoặc quay người lại thì thấy một thân ảnh xung quanh là màu xám khí lưu chầm chậm bước ra.

Đó là Nathan, chỉ là bây giờ con mắt của hắn đỏ chót như máu, trong mắt chỉ còn có điên cuồng cùng sát khí, nào đâu còn chút tình cảm. Regrat nhận thấy Nathan thay đổi đem Giel ôm gắt gao cảnh giác, hắn cũng không phải cái người ngu mà nhìn không ra Nathan mất đi lý trí.

Nathan sau đó bạo hống một tiếng, tay xách Băng Thần Cung giương lên hướng về phía bọn người phóng xuất mũi tên.

“Tản ra!” Cận vệ trưởng hét lớn một tiếng, đã được huấn luyện đội cận vệ vừa nghe lệnh liền làm ra phản ứng tách ra những hướng khác nhau.

Mũi tên rơi xuống mặt đất lập tức đem nó đóng băng, mặt băng trơn khiến một số binh lính không trụ vững mà ngã xuống. Mà Nathan lại tiếp tục lắp tên.

“Đội hình phân tán! Cầm chân hắn!” Cận vệ trưởng lại hét một tiếng, ông cầm lấy cung của mình du tẩu bắn về phía Nathan, nhưng trong trạng thái ma hoá Nathan là cái kẻ điên. Hắn ngạnh kháng múi tên bắn tới tay kia cầm kiếm tiếng lên chém g·iết.

“Hống!” Nathan cầm kiếm lao vào chém g·iết, một số người của đội cận vệ không né tránh kịp bị một kiếm bêu đầu.

"C·hết tiệt!" Cận vệ trưởng nhìn thấy các thuộc hạ c·hết dưới kiếm của Nathan nổi giận gầm lên một tiếng, trên cung ngưng tụ một mũi tên băng.



"Băng tiễn - Long Hình"

Mũi tên hóa thành lưu tinh quang lao về phương hướng của Nathan, mà bất ngờ đang bay thì xung quanh mũi tên ngưng tụ đại lượng băng nguyên tố thành hình một con rồng làm từ băng.

"Hống!" Rồng băng bạo hống một tiếng bay về phía Nathan cắn xé, cả hai tên không biết sợ hãi đau đớn lao vào nhau triền đấu.

"Đội Pháp Sư vào chỗ!" Những băng tinh linh mang theo pháp trượng lập thành một vòng tròn vây xung quanh chiến trường. Từng câu chú ngữ tối nghĩa được niệm lên.

"Băng ma pháp - Băng Thứ"

Phô thiên cái địa gai băng từ mặt đất mọc lên đâm vào thân thế Nathan hạn chế hành động của hắn, rồng băng cũng dùng miệng cắn hắn gắt gao.

"Cung binh, bắn!" Kể cả cận vệ trưởng những người thuộc cung binh lắp mũi tên tạo thành một hồi tiễn vũ bao phủ chiến trường, kỳ lạ là những mũi tên không tập trung vào Nathan mà tản mát ra đâm vào khắp nơi là băng chiến trường. Chợt những mũi tên kia sáng lên.

"Băng bạo !!!"

Tiếng hô đồng loạt vang lên, giữa chiến trường toàn bộ mọi thứ làm từ băng đều tại một khắc này nổ tung, t·iếng n·ổ kinh thiên cùng với áp suất tạo ra từ v·ụ n·ổ đẩy tất cả mọi thứ ra xa khu vực. Khi khói bụi tan đi, hiện ra một khu vực trống không, cây cối, động vật đều tan biến bởi v·ụ n·ổ vừa nãy.

'Băng bạo' là một loại đặc chế băng tiễn, đưa năng lượng vào nó và những vật làm từ băng mà nó tiếp xúc lập tức nổ tung. Nó là chủ chốt trong một bộ chiến thuật của tộc băng tinh linh, dày dặc băng ma pháp tạo thành một khu vực chỉ toàn là băng sau đó cung binh thi triển băng bạo làm nó đồng loạt nổ tung, mà lại chỉ cần là băng thì sẽ nổ kể cả tại cực bắc băng. Bởi cái chiến thuật này nên không ai dám đặt chân đến cực bắc gây chiến với tộc băng tinh linh, ai sẽ điên tới mức đi chiến đấu khi dưới chân là một quả bom khổng lồ chứ.

"Thắng rồi sao?" Cận vệ trưởng nhìn chằm chằm vào khu vực kia để xác nhận tình trạng của Nathan, mà tiếp theo cảnh tượng làm ông vào thở gấp. Chỉ thấy Nathan xuất hiện, trên người không chút lành lặn, chằng chịt v·ết t·hương còn thấy cả nội tạng thò ra, chân tay đều thành thịt nát, thế nhưng, trên người hắn Ma Khí thế mà bắt đầu du tẩu đem toàn bộ v·ết t·hương lấy bằng mắt thường chữa trị sạch sẽ.

Nathan đứng dậy nhìn chằm chằm đám người đội cận vệ, trên mặt như n·gười c·hết không chút b·iểu t·ình. Cận vệ trưởng toàn thân căng chặt lên, bên cạnh một người thuộc hạ nuốt nước bọt "Đội trưởng, chúng ta, làm sao bây giờ ?"

Cận vệ trưởng hít sâu một hơi "Tiếp tục như cũ cầm chân hắn, đợi điện hạ đến!" "Tuân lệnh!"

Thế là vòng chiến đấu mới mở ra, nhưng lần này đội cận vệ vì mục đích là cầm chân nên chia thành mười đợt liên tục phát ra. Nathan đối mặt mười cái tiểu đội không làm được gì nhưng Ma Khí liên tục chữa trị khiến hắn vẫn chiến đấu đến giờ.

"Thằng này rốt cuộc có giới hạn không vậy!" Một quân lính cảm thấy mất kiên nhẫn, thật sự khả năng hồi phục của Nathan quá biến thái, tới giờ đã nửa tiếng chiến đấu rồi đấy!



Mà nói đội cận vệ cũng thật may mắn vì Nathan liên tục bị áp chế nên không có cơ hội sử dụng Băng Thần Cung.

Bỗng, Nathan gầm lên một tiếng, trên người Ma Khí bắt đầu b·ạo đ·ộng, chợt bùng nổ đẩy toàn bộ đội cận vệ và cận vệ trưởng ra xa chiến trường. Mọi người bị bất ngờ chưa kịp phản ứng toàn bộ đều bay ra xa, mà Nathan tận dụng cơ hội này đem trên tay Băng Thần Cung hướng về phía cận vệ trưởng, tuy điên cuồng mất lý trí nhưng bản năng chiến đấu vẫn rất tốt, đoàn chiến nhắm người dẫn đầu.

Mũi tên bay v·út về phía của cận vệ trưởng chưa kịp tỉnh táo sau cú nổ.

"Đội trưởng!!!" những quân lính của đội cận vệ hoảng loạn hét lên muốn lao về phía ông, nhưng thấy đã không kịp, mắt đã phiếm hồng lên, cận vệ trưởng là người cùng bọn hắn đi từ cái tiểu đội nhỏ tới bây giờ a!

Những tưởng cận vệ trưởng phải bỏ mình dưới mũi tên kia, một tiếng sét đánh bạo phát.

"Hơi thở của sấm sét - Thức thứ nhất - Phích Lịch Nhất Thiểm!"

Lưỡi kiếm chém ngang thân của mũi tên làm nó lệch quỹ đạo hướng về một gốc cây gần đó "Rắc!" Mũi tên phá nát thân cây sau đó đóng băng toàn bộ gốc cây.

"Điện hạ!" Cận vệ trưởng thấy Hạ Phong cứu mạng mình kích động mà hô một tiếng.

Lily cũng từ hướng lúc nãy đi ra, thấy cận vệ trưởng suýt nữa táng thân thì nàng tâm cũng gấp lên, ông nhưng là từ nhỏ liền chăm sóc Lily.

"Bác William!" Lily vội vã đi tới đỡ cận vệ trưởng, Arcent William, đó là tên của ông.

"Haha, lâu rồi nhóc mới gọi tên ta đấy!" William cười ha hả đứng lên. Lily ngượng ngùng cười, trong lúc làm việc Lily có chút nghiêm túc nên thường gọi chức vị của người khác hơn là tên của họ.

Nhưng Lily nhìn thấy tình trạng của Nathan thì khuôn mặt ngưng trọng lên, đây là ma hóa mà Phong ca nói sao.

Cận vệ trưởng cũng cùng hai người nói về khả năng hồi phục biến thái của Nathan.

"Hắn không có giới hạn sao!" Lily kinh hô một tiếng, đánh nửa tiếng đều không lưu chút v·ết t·hương thật quá đáng chứ!

"Mọi thứ đều có giới hạn, chỉ là tên này có thể hấp thụ Ma Khí quá nhiều nên dẫn đến vô hạn chữa trị giả tượng thôi." Hạ Phong suy đoán nói, dù nói gì đi nữa thì nơi này bối cảnh cũng là phó bản 1 sao, cái thứ vô hạn hồi phục biến thái này không thể xuất hiện được, dù thế giới này có thì nó cũng khó sẽ xuất hiện ở đây.

Rồi Hạ Phong hỏi William "Đội cận vệ t·hương v·ong và tiêu hao thế nào?"

"Điện hạ, trừ lúc đầu c·hết mất năm người anh em thì sau đó không có t·hương v·ong, còn tiêu hao... nửa tiếng thì chúng ta ma lực cũng chỉ còn chút xíu!" William đúng sự thật bẩm báo.

"Các ngươi đã làm rất tốt, bây giờ giao cho chúng ta, lập tức rút quân vây xung quanh nơi này đề phòng ảnh hưởng về phía dân thường." Hạ Phong gật đầu ra lệnh, chính cậu thì cùng Lily ở lại chiến đấu với Nathan.

Hiện tại để kích thích Băng Thần Cung ý chí thì căn bản là quá khó "Lily, chốc nữa em tạo cơ hội để anh tiếp cận hắn." Hạ Phong cùng Lily nói một tiếng liền xông ra.

Lily ừm một tiếng cầm cung tiến lên, chiến đấu giờ khắc này mở ra.