Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Dị Giới Ma Đạo Sư

Chương 34 : Công Hội Ma Pháp




Chương 34 : Công Hội Ma Pháp

Chương 34 : Công Hội Ma Pháp

Mang theo tâm tình hưng phấn, Thành Nam trước khi đi đến cổng trường quyết định ghé sang căn tin mua đồ ăn nhanh, rồi mới đi qua cổng trường.

Trên tay cầm lấy ba ổ bánh, ba cốc cà phê sữa, Thành Nam bước ra khỏi cổng.

Hắn thấy được Như Ý và Huyền Trang đang cùng nhau ngồi dưới ghế đá, sát bên một cây cổ thụ.

Ngày hôm nay khá yên tĩnh, bên ngoài rất ít người đi lại, chỉ có vài học sinh còn ở bên ngoài cổng trường.

Đại Nam một năm chỉ có hai mùa, mùa nắng và mùa mưa, tháng này thời tiết thì thuộc mùa nắng, cho nên thời tiết khá nóng nực, cũng mai ở nơi này trồng rất nhiều cổ thụ, nên đã che mất ánh nắng một phần nào.

“Không lẽ anh trai mình giờ này còn ngủ nướng, không phải đã hẹn trước bảy giờ sáng, tất cả phải có mặt tại nơi này rồi sao?”

“Thành Nam khẳng là một chút xíu nữa sẽ đến, chúng ta ngồi ở đây đợi cậu ấy đi.”

“Nhưng mà từ sáng giờ tao vẫn chưa ăn sáng, vậy còn mày đã ăn gì chưa?”

“Vẫn chưa, đợi Thành Nam đến rồi cùng đi ăn luôn!”

“Không cần đồ ăn mình mang tới luôn rồi, cậu cùng Huyền Trang ăn đi.” Thành Nam nghe được cả hai nói chuyện, khuôn mặt mỉm cười cầm lấy trong tay bánh mì đi tới.

“Xem ra chúng ta không cần phải đi ăn nữa đâu, anh mình mang bánh mì cho hai người chúng ta luôn rồi nè.”

Huyền Trang quay đầu thấy được Thành Nam đi tới, ánh mắt liếc nhìn hay tay của hắn, đôi mắt phát sáng quay sang bên cạnh Như Ý cười nói.

“Cậu suốt ngày chỉ nghĩ đến ăn, coi chừng mập lên bây giờ!” Như Ý nhìn vào Huyền Trang, trêu cợt.

“Mau ăn đi, chúng ta còn đi đến công hội ma pháp.” Thành Nam mỉm cười đưa bánh mì cho họ, bình tĩnh nói.



Vừa đi bánh mì vào tay Huyền Trang, nàng đã ăn giống như heo, Như Ý thì chọn cách ăn từ từ.

Huyền Trang không thề kén ăn thậm chí phải gọi là tham ăn, mai mắn nàng sở hữu thể chất trong truyền thuyết, ăn như thế nào điều sẽ không mập, nếu không bây giờ Huyền Trang đã thành một cô gái 'mũm mỉm' theo đúng nghĩa đen.

Về phần Như Ý thì ăn uống khá bình thường, mặc dù sống trong gia đình khá có điều kiện, cơ hồ món ngon trên đời nàng điều ăn qua một lần nhưng mà Như Ý thì không có thuộc tính kén ăn, chỉ cần là đồ ăn nàng điều ăn hết.

Đợi đến cả hai ăn xong bánh mì trong tay, Thành Nam mỉm cười tiếp tục nói : “Chúng ta mau thuê một chiếc taxi, kiêu bác tài xế trở chúng ta thẳng đến ma pháp công hội là được!”

Từ trường muốn đến được hiệp hội ma pháp nếu đi bộ thì không biết khi nào mới đến, bởi vì chỗ đó khá xa Thành Tiên Học Phủ, ít nhất cũng phải mất hai tiếng chạy xe.

“Không cần, mình đã gọi cho quản gia đến đón ba người chúng ta, chắc chú ấy cũng sắp đến rồi!” Như Ý mỉm cười lắc đầu, nói rằng.

“Quản gia mà cậu nói có phải là quản gia tư nhân của cậu?” Huyền Trang hiếu kỳ dò hỏi.

“Đúng vậy, chú ấy tên là Thanh Nhã, chú đã làm việc cho gia đình mình gần mười năm rồi!” Huyền Trang gật đầu, cười đáp.

Nàng còn nhớ lúc đó chính mình còn khá nhỏ, có một lần té xuống sông cũng mai mắn nhờ có chú Thanh Nhã cứu giúp, trải qua lần đó chú Thanh Nhã cũng được sắp xếp trở thành quản gia của riêng nàng, đi theo bảo vệ nàng tới bây giờ.

“Chú ấy khẳng định sắp đến rồi,.. xem kìa, vừa mới nhắc đến chú Nhã thì không phải chú đã đến rồi sao.”

Bên lề đường trước cổng trường từ đằng xa, một chiếc xe hơi màu đen đang giảm tốc độ cuối cùng dừng ở bên đường, Như Ý bỗng nhiên vui mừng nói.

“Tiểu thư và hai người đã đợi tôi lâu rồi đúng không? bây giờ thì mau lên xe, tôi sẽ chở mọi người đến công hội ma pháp theo như yêu cầu của tiểu thư đã dặn!”

Từ bên trong xe bước ra, một người đàn ông ăn mặc áo vest màu đen, quần tây màu xanh, ánh mắt liếc nhìn xung quanh, cuối cùng thấy được Thành Nam bọn họ, vội vàng đi nhanh lại trước mặt ba người, mở miệng cười nói

“Không đâu ạ, chúng ta mau lên xe thôi!” Như Ý lắc đầu mỉm cười, nàng tiến đến cửa xe, bàn tay nhẹ nhàng mở cửa, bước vào bên trong quay đầu nhìn lại hai người, mở miệng.

“Được!” Thành Nam gật đầu, nắm lấy tay Huyền Trang nhanh chóng đuổi theo, nhanh chân ngồi vào trong.



Hắn ngồi giữa Huyền Trang lẫn Như Ý, điều này khiến Thành Nam cảm thấy kì quái một chút nhưng mà tựa hồ em gái của hắn lẫn Huyền Trang điều cảm thấy hết sức bình thường thì phải, suy ra chỉ có một mình hắn cảm thấy kì quái mà thôi.

“Tiểu thư, chúng ta đi thẳng đến công hội ma pháp luôn phải không?” Ngồi ở vị trí tài xế, chú Nhã mở miệng nói rằng.

“Đúng vậy ạ!” Huyền Trang gật đầu mỉm cười.

“Từ đây đến đó sẽ mất khoảng hai giờ đồng hồ nhưng mà để có thể mau chóng đến đó, tôi sẽ mở chế độ [Tăng tốc] cùng [Nhắc Nhở].” Chú Nhã mỉm cười nói tiếp.

“Chiếc xe hơi này vậy mà có còn cả hai chức năng đó, điều này là thật ư?” Thành Nam ánh mắt co rụt, liếc nhìn Như Ý, nhỏ giọng đáp.

“Đúng vậy!” Như Ý gật đầu, cười đáp.

Thành Nam ánh mắt không thể tin được, một lần nữa đánh giá chiếc xe hơi mình đang ngồi, hắn phát hiện bề mặt trong xe không có gì khác lạ, điều này làm hắn cảm thấy kì quái.

— Tăng tốc là một loại động cơ mới của các dòng xe mới nhất trên thị trường ở thế giới hiện nay, nó cho phép một chiếc xe có thể vượt quá tốc độ một chiếc xe hơi bình thường có thể đạt đến, tốc độ có thể lên đến 700km/h.

— Nhắc nhở là tính năng cho phép xe hơi có thể có thể báo trước nguy hiểm phải đối mặt phía trước về cho tài xế, để tài xế có thể thắng gấp hoặc mở ra tính năng vô định luật thắng gấp.

— Vô định luật thắng gấp là một tính năng công nghệ cực kì cao cấp nhất của dòng xe hiện nay, nó cho phép người lái có thể thắng gấp bắt cứ khi nào, cho dù tốc độ xe có thể đã đạt đến 700km/h thì vẫn có thể dừng xe trong vòng hai phẩy năm giây.

Chỉ là những tính năng trên chỉ được lắp đặt trên những kiểu xe tân tiến mới nhất trên hành tinh mà thôi.

“Cậu không cần phải kinh ngạc đến vậy, ông chủ chế tạo chiếc xe này vốn dĩ là cho tiểu thư, ngài không muốn người khác chú ý đến ngoại hình xe hơi, như vậy có thể sẽ khiến người khác phải chú ý đến tiểu thư!”

“Làm ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân của người, điều này ông chủ tuyệt đối không cho phép, vì vậy mà các động cơ tân tiến nhất, đã được lắp ráp lên trên một chiếc xe hơi bình thường nhất !” Nhìn thấy ánh mắt Thành Nam liếc nhìn xung quanh, chú Nhã tựa hồ biết được suy nghĩ của hắn, mở miệng nói rằng.

“Đúng vậy, cha mình từ xưa đến giờ đều cực kỳ để ý đến cảm xúc mình, bởi vậy nên họ điều dành điều tốt nhất cho mình.” Như Ý gật đầu, khuôn mặt tràn trề hạnh phúc, cười nói.

Thành Nam sửng sờ mỉm cười gật đầu, hắn cũng từng sống trong hạnh phúc, nên đương nhiên cũng có thể hiểu được cảm xúc của nàng bây giờ.



Nói thật hắn quả thật có chút hâm mộ Như Ý khi cha mẹ của nàng vẫn còn trên đời, rất mai mắn chính mình hiện tại đã có thêm một đứa em gái. Thành Nam quay mặt nhìn Huyền Trang, cười nhạt.

“Anh nhìn cái gì vậy, mặt của em dính gì à?” Huyền Trang quay mặt thấy được Thành Nam đột nhiên nhìn mình mỉm cười, thấp giọng nói.

“Không có gì, anh trai em chỉ đột nhiên muốn được thấy hình dáng em gái mình lúc nhỏ mà thôi.” Thành Nam lắc đầu, cười nhạt trả lời.

“Không phải ảnh hồi nhỏ của hai chúng ta, anh không phải luôn đặt ảnh trong Album, vậy khi nào về nhà thì lặt nó ra xem là được.” Huyền Trang sửng sờ, nói rằng.

“Thành Nam hay là chúng ta cũng đi chụp ảnh chung đi!”

Như Ý ngồi bên cạnh quay sang, mở miệng nói.

“Cậu không phải đã lớn rồi sao? Vậy làm cách nào để chụp hình lúc nhỏ.” Thành Nam ánh mắt không hiểu liếc nhìn Như Ý, nhỏ giọng đáp, trong lòng thì thầm nghĩ.

‘Sao tự nhiên Như Ý lại nhắc đến chuyện này?’

“Mình đang nói chụp hình tuổi tác hiện tại, chúng ta cùng nhau chụp mười mấy tấm hình để làm kỉ niệm đi!” Như Ý lắc đầu, khuôn mặt đỏ ửng, nhỏ giọng nói.

“Được, vậy cả ba chúng ta cùng đi chụp vài kiểu ảnh đi!” Thành Nam sửng sờ gật đầu đáp.

“Được,...” Như Ý khuôn mặt trở nên buồn bã, quay sang chỗ khác.

Huyền Trang ngồi bên khác, đôi mắt nhìn thấy cảm xúc của nàng, lông mày nhăn lại, thầm nghĩ.

‘Anh nàng là ngu ngốc sao?’

“Em không đi đâu, hai người đi đi, đợi đăng ký xong thì em sẽ trở về trường!” Huyền Trang thở dài, lắc đầu đáp.

Thành Nam nhíu mày nghi ngờ liếc nhìn Huyền Trang, suy tư một lúc gật đầu đáp : “Anh hiểu rồi, khi nào đăng ký giấy phép thành công, em cứ đón taxi về trước!”

“Không cần, chú Nhã sẽ đưa Huyền Trang trở về đến trường, đúng không chú Nhã?” Như Ý quay đầu, khuôn mặt vui vẻ nhìn Thành Nam, nói rằng.

“Đương nhiên, đưa mọi người trở về đến trường là nhiệm vụ hàng đầu của chú, mà tiểu thư định trở thành mạo hiểm giả thật à!” Ngồi đằng trước, chú Nhã gật đầu, liếc nhìn nhìn kính chiếu mở miệng.