Chương 7 : Làng của người lùn
– Đây là...người lùn đi a .
Minh Vũ b·iểu t·ình kinh ngạc nhìn cậu bé trước mắt mình có hai đôi tai nhỏ nhọn thân thể chỉ tầm một mét chiều cao và đôi bàn chân thì nhiều lông tơ chắc hẳn đây chính là tộc người Hobbits lừng danh rồi . Minh Vũ không đoán được số tuổi cậu bé nhưng có thể khẳng định rằng cậu bé này vẫn chưa thành niên, chân ướt chân ráo đi ra ngoài chơi xui xẻo thế nào gặp phải đám sơn tặc này . Người lùn vốn rất giỏi việc rèn đúc là bậc thầy của luyện kim thuật nên rất dễ trở thành đối tượng săn lùng của các tộc khác dù là nhân loại cũng không ngoại lệ . Có lẽ đám sơn tặc này nghĩ cậu bé là một thợ rèn người lùn nên bắt về sơn trại thợ rèn v·ũ k·hí cho bọn chúng cũng may Minh Vũ kịp thời giải cứu bằng không chỉ e cả đời cậu nhóc phải làm khổ sai cho đám thảo khấu mà thôi . Minh Vũ để Mai Đạt di chuyển người dân vào trong rừng sâu tạm thời ẩn nấp chờ đợi Minh Vũ thu thập tàn cục một mẻ lưới giăng tóm gọn đám tàn quân này .
Sơn tặc trong rừng bị g·iết đến thất điên bát đảo sợ hãi có hoảng loạn có nhao nhao cắm đầu cắm cổ mà chạy đào thoát ra khỏi nơi địa ngục trần gian này mà quay trở lại chỗ của tên chỉ huy . Hai trăm sơn tặc nay chỉ còn một phần tư túm năm tụm ba lại một chỗ tên nào tên nấy mặt mũi hoang mang lo sợ mơ hồ nhìn phía trước không một bóng người . Chỉ huy của bọn chúng ở đâu ? Đám dân chúng b·ị b·ắt đâu cả rồi ? Tại sao mười cỗ xe chuyển không ai bảo vệ ? Rất nhiều câu hỏi được bọn chúng đặt ra nhưng đáng tiếc không có ai trả lời cho chúng . Bỗng tứ phương tám hướng trong rừng rậm đều có tên phóng ra kèm theo đó là tiếng hô hoán vang trời dậy đất :
" Giết...g·iết...g·iết a"
Lũ sơn tặc sợ đến xanh mặt binh khí trên tay muốn cầm không vững run rẫy không ngừng . Những tên nào yếu vía mặt mũi tái mét ngã quỵ xuống đất cứt đái trong quần vãi hết ra ngoài tinh thần thập phần đều hỏng cả . Mai Đạt dẫn theo sĩ binh mười người toàn bộ đều xông ra ngoài trên tay còn cầm đầu tên chỉ huy vừa mới cắt xuống vẫn còn nguyên máu ròng ròng chảy xuống giơ cao lên không thét lớn :
– Chỉ huy của các ngươi đã bị ta chém đầu thân binh của hẳn cũng đã tuẫn táng theo sau ta khuyên các ngươi mau mau đầu hàng hạ v·ũ k·hí xuống bằng không đuổi tận g·iết tuyệt không chừa một ai .
" ĐẦU HÀNG KHÔNG GIẾT...ĐẦU HÀNG KHÔNG GIẾT...ĐẦU HÀNG KHÔNG GIẾT"
Binh sĩ phía sau hò la ầm ỹ khiến bức tường tâm lý cuối cùng sụp đổ lũ sơn tặc đành lũ lượt hạ v·ũ k·hí xuống thúc thủ chịu trói .
" Tinh . Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn danh tiễu trừ sơn tặc, chúc mừng ký chủ nhận được : chuồng nuôi gia súc×1, chuồng nuôi gia cầm×1, mã trường ×1, thẻ triệu hoán anh hùng ×2, triệu hoán q·uân đ·ội thẻ ×1, triệu hoán nhân lực ×20 người / 1 ngày lương thực ×5000, sắt ×2000, đồng×5000, vàng×200, đá×2000, gỗ×2000..."
"Chuồng nuôi gia súc : nơi sinh trưởng nuôi dưỡng nhân giống gia cầm tăng 50% trước mắt hiện có có mười đầu trâu đầm lầy mười đầu bò cùng mười đầu dê"
"Chuồng nuôi gia cầm : nơi sinh trưởng nuôi dưỡng gia súc tăng 50% trước mắt hiện có mười đôi gà cho trứng mười đôi vịt và mười đôi ngan "
" Mã trường : nơi nuông dưỡng, tăng cường 50% tốc độ sinh trưởng và phát triển của ngựa trước mắt số ngựa hiện có là hai mươi con ngựa mông cổ "
Minh Vũ âm thầm cảm khái hệ thống tới rất đúng lúc chuồng nuôi gia súc gia cầm mã trường đều rất cần thiết cho nước Việt . Trâu bò có thể cày cấy gà vịt có thể cho trứng để ăn mã trường nhân giống ngựa tốt thật là buồn ngủ mà gặp chiếu manh đưa than sửa ấm trong ngày tuyết .
" Tinh ký chủ phải chăng sử dụng triệu hoán anh hùng thẻ bây giờ " [ Có/ Không ]
– Có
"Tinh. Chúc mừng kí chủ triệu hoán thành công La Sơn Phu Tử Lạp Phong cư sĩ Nguyễn Th·iếp"
Trần Minh Vũ bị một màn này của hệ thống doạ cho c·hết kh·iếp ông trời a Nguyễn Th·iếp đại lão đầu quân sư số một của nhà Tây Sơn trên thông thiên văn dưới tường kinh sử am hiểu lẽ đời thấu triệt lòng dân tài năng đức độ sánh ngang Khổng Minh Bàng Thống năm nào . Nguyễn Văn Trình đại khoa tiến sĩ dưới triều Nguyễn những năm Pháp thuộc từng đến nhà thờ Nguyễn Th·iếp ở huyện Can Lộc tỉnh Hà Tĩnh cùng hai câu đối mà rằng :
"Lục niên phu tử hưng trung quốc
Tam thế tằng tôn bái ngoại gia "
( Phu tử sáu năm chấn hưng đất nước
Cháu chắt ba đời kính bái ngoại gia )
" Nguyễn Th·iếp tư chất SSS
Tuổi tác : 59 tuổi
Kỹ năng : quân sư nội chính, chiến lược dạy học, nhìn xa trông rộng liệu việc như thần"
" Tinh . Chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công Đào Duy Từ Hoằng Quốc Công, Hiệp mưu Đồng đức Công thần Đặc tiến Kim tử Vinh Lộc đại phu."
" Đào Duy Từ tư chất SSS
Tuổi tác : 54 tuổi
Kỹ năng : quân sư nội chính chiến lược xây dựng nghệ sư, hoả khí "
Minh Vũ lần này triệt để câm nín hệ thống mẹ nó quá trâu bò . Nguyễn Th·iếp Đào Duy Từ một như Khương Thượng một như Khổng Minh đều là đại lão hàng đầu vang danh sử sách . Hai vị này đều là văn thần nghĩa sĩ tài đức vẹn toàn công lao hãn mã là bậc danh nho đại sĩ số một của nước Nam ta cũng tuyệt không ngoa chút nào . Minh Vũ âm thầm cảm thán hệ thống đại nhân nhà mình tốt tính thật muốn lôi hệ thống ra yêu c·hết đi .
(Hệ thống :" (O_O) ")
"Tinh . Hệ thống không phải long dương túc chủ nếu muốn hệ thống có thể triệu hoán miễn phí Trần Đức Bo mèo méo meo cho kí chủ mấy nhát để chữa bệnh liệt dương dai dẳng lâu ngày không khỏi đảm bảo sung mãn tinh lực dồi dào "
Minh Vũ nhìn hệ thống đá xéo mà tức đến hộc máu mất mặt quá mắt mặt đi, thật mẹ nó liệt dương là ăn hết phần nhà ngươi hay sao. Quân tử báo thù mười năm chưa muộn cứ đợi đại bàng anh đây tung cánh trở lại sẽ cho chú em mở rộng tầm mắt .
Tàn quân sơn tặc đã b·ị b·ắt lại Minh Vũ hạ lệnh binh sĩ để lại khoảng hai mươi tên di chuyển các xe thồ chở hàng số còn lại b·ị b·ắt đi lột hết đống kiếm ghỉ đao cùn giáp da các loại vào cùng một xe mỗi tên đều được Minh Vũ " chăm sóc " cẩn thận trói chặt hơn gà lên đường trở về Thăng Long trấn . Minh Vũ còn sai người trước khi trở về cố tình để lại dấu vết cốt là để dụ rắn khỏi hang, à không, phải là dụ người lùn ra khỏi hang mới đúng .
Cả đoàn người nối đuôi nhau mất hơn ngày trời qua đêm ở lại nơi rừng sâu nước thẳm mới về được tới Thăng Long trấn . Đào Duy Từ cùng La Sơn phu tử Nguyễn Th·iếp đã ở bên ngoài cửa trấn chờ sẵn vừa thấy đoàn người Minh Vũ trở về đã vội vàng tiến đến hành lễ :
– Thần Đào Duy Từ / Nguyễn Th·iếp tham kiến Vương Thượng . Vương Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.
– Chúng khanh gia hãy mau bình thân .
– Chúng thần tạ ơn Vương Thượng
– Đào Duy Từ Nguyễn Th·iếp hai khanh tới thật đúng lúc Cô vương có hai khanh phò tá như hổ mọc thêm cánh còn sợ chi không làm vang danh con lạc cháu hồng chúng ta hay sao . Nào nào mau vàu trong thôi Cô vương cùng các khanh bàn chút chuyện ngày mai chúng ta sẽ đón một vị khách quý tới đấy .
– Chúng thần lĩnh chỉ .
Khu rừng già sâu thẳm trong hẻm núi có một ngôi làng nhỏ vang lên tiếng rèn dũa đêm ngày . Ngôi làng này chính là nơi cư ngụ của tộc người lùn nằm sâu trong hẻm núi được bao quanh bởi địa hình hiểm trở dễ thủ khó công vào dễ ra khó là tử địa đối với bất kỳ kẻ x·âm p·hạm nào . Ngôi làng lâu nay vốn rất yên bình nay lại náo động bởi người con trai của tộc trưởng bọn họ đã m·ất t·ích mấy ngày hôm nay mà không thấy tăm hơi . Bỗng phía xa xuất hiện tiếng chân vó truyền lại một người trinh sát cưỡi một con dê lớn trở về gấp gáp tiến vào bên trong lò rèn báo cáo với vị tộc trưởng :
– Tộc trưởng đại nhân thiếu chủ ngài ấy rất có thể hai ngày trước đã bị sơn tặc trên núi bắt giữ lần theo vết tích để lại tôi liền phát hiện t·hi t·hể của đám sơn tặc cách đó bốn dặm hơn trăm mạng người đều bị phục kích diệt sát thiếu chủ chỉ e đã bị nhóm người khác tóm được sống c·hết không rõ .
Người tộc trưởng cầm trên tay chiếc búa gõ xuống thỏi sắt nóng hổi liền khựng lại trầm giọng hỏi người kia :
–Nhóm người đó có để lại vết tích gì không ?
– Thưa tộc trưởng đại nhân từ dấu vết bánh xe để lại vô cùng lộ liễu chỉ e bọn chúng có trá muốn dụ chúng ta ra ngoài để bắt lấy chúng ta .
Người tộc trưởng đặt cây búa xuống hít một hơi thật sâu quay qua nói với người trinh sát :
– Ankan chuẩn bị cho ta dê chiến cùng búa lớn gọi cả Inkan đi theo nửa giờ sau chúng ta xuất phát tìm thiếu tộc chủ .
– Vâng thưa tộc trưởng .