Chương 28 : Dương gia quy phục
Mấy ngày sau dưới sự tra xét gắt gao của thủy quân Đại Việt nhiều tàu buôn bán nô lệ đã bị tóm gọn đóng góp một phần không nhỏ lực lượng nhân công lao động miễn phí cho Hải Đông thành . Những người này không lập tức được giải phóng nô tịch mà đưa đến các lớp cải huấn tư tưởng do Nguyễn Chích chủ trì vừa học vừa làm từng bước thấm nhuần tư tưởng trở thành con dân Đại Việt vì Đại Việt mà cống hiến .
Hải Đông thành từ lâu đã trở thành nơi trung chuyển tẩu tán hàng hoá vụng trộm của đám thương lái hải tặc khắp nơi quanh vùng có sức mị hoặc rất lớn đối với ngoại bang thám tử cài cắm hẳn là không ít . Hải Đông thành vừa mới trải qua c·hiến t·ranh loạn lạc lại có lệnh cấm biển tạm thời thông tin truyền ra đều bị ngưng trệ cơ sở hoạt động gần như t·ê l·iệt . Minh Vũ chính là lợi dụng điểm này bí mật giao phó Nguyễn Chích thành lập tình báo tổng cục " Nhãn Ưng " thành viên không phân biệt Việt dân hay dị dân chỉ cần vượt qua thử thách tuyệt đối trung thành với Đại Việt liền được thông qua . Minh Vũ cũng chịu chơi lớn chi ra một ngàn đồng vàng kinh phí huấn luyện đào tạo trang bị v·ũ k·hí cho đội quân này thẩm thấu từng chút thu thập tình báo ra tay á·m s·át trừ khử những kẻ gây nguy hại cho đất nước.
Hải Đông thành dân số chỉ khoảng hai vạn là nơi đất rộng người thưa ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của nghề hàng hải . Minh Vũ vì thế quyết định xuất kho lương thực triệu hoán ra thêm hai vạn cư dân nâng tổng số dân tại Lộ Hải Đông lên tới bốn vạn Việt dân dị dân hoà mình chung sống với nhau .
Khảo sát địa chất cho thấy Hải Đông thành có diện tích canh tác tương đối ổn định thích hợp trồng các loại cây nông nghiệp như lúa gạo lúa mì ngô khoai sắn ...còn có thể trông thêm cả cây công nghiệp như cây bông vải cây hương liệu như quế bạc hà cam thảo....Tài nguyên nơi này cũng cực kỳ dồi dào than đá mỏ sắt mỏ đồng mỏ muối ...lộ thiên đầy đất.
………………………………………………………………
Sau một tháng đặt dưới sự kiểm soát của Đại Việt lộ Hải Đông đã có những thay đổi hết sức to lớn . Đầu tiên phải kể đến tuyến đường huyết mạch nối liền từ Hải Đông đến Thăng Long được triển khai cực kỳ nhanh chóng . Tuyến đường này được Minh Vũ đổ vào năm ngàn đồng bạc huy động công tượng dân chúng lên đến hơn một vạn người ngày đêm làm việc lương cao hậu hĩnh mới hoàn thành được .
Với kiến thức của người xuyên việt cùng nguyên vật liệu đầy đủ Minh Vũ đã dễ dàng tạo ra thạch thủy ( xi măng ) và bê tông để thay thế gạch nung làm đường . Phải biết gạch nung tuy tốt xong chỉ là giải pháp nhất thời bởi nó dễ bị rêu phong do thời tiết môi trường không thích hợp cho những công trình làm đường xá đi lại .
Bê tông (bắt nguồn từ từ tiếng Pháp béton ) là một loại đá nhân tạo, được hình thành bởi việc trộn các thành phần: Cốt liệu thô, cốt liệu mịn, chất kết dính,... theo một tỷ lệ nhất định (được gọi là cấp phối bê tông). Trong bê tông, chất kết dính (xi măng + nước, nhựa đường, phụ gia...) làm vai trò liên kết các cốt liệu thô (đá, sỏi,...đôi khi sử dụng vật liệu tổng hợp trong bê tông nhẹ) và cốt liệu mịn (thường là cát, đá mạt, đá xay,...) và khi đóng rắn, làm cho tất cả thành một khối cứng như đá.
Nhờ có tuyến đường láng bê tông nối từ Châu Nha cảng đến thành Thăng Long thương nhân Đại Việt cũng như lân bang đã có thể trao đổi buôn bán với nhau thuận tiện hơn trước bước đầu tạo dựng nên được hệ thống kinh thương đường biển rộng lớn rực rỡ sau này .
Hải thành hay Hải Đông thành hiện tại từ thời Dương thị lập quốc đã được xây dựng hoàn toàn bằng đá tường đồng vách sắt uy nghi sừng sững . Nhưng nay nó đã trải qua muôn vàn biến cố của thời gian c·hiến t·ranh liên miên không được tu sửa nhiều nơi xuống cấp trầm trọng tường đá đổ vỡ trông rách nát đến thảm thương . Nguyễn Chích với số tiền năm ngàn đồng bạc trừ bỏ chi phí làm đường vẫn còn dư giả rất nhiều không tiếc tiền bạc tu bổ tường thành xây hào đắp lũy công sự kiên cố biến thành trì này một lần trở về với đúng vị thế của nó sừng sững giữa trời .
Những thay đổi của lộ Hải Đông đã tạo ra lượng lớn công ăn việc làm cho người dân lao động . Ruộng đất được triều đình phân phát xuống dưới người dân có cây giống nông cụ thi nhau tăng gia sản suất đâu cũng là cảnh nhà nhà vui sướng hân hoan cơm ăn áo mặc không lo thiếu thốn . Con dân dị giới càng thêm tin tưởng vào sự lãnh đạo của Minh Vũ mà hết lời ca tụng ra sức cấy cày tham gia sản xuất dân tâm quy nhất khí thế lao động hăng say lên đến đỉnh cao .
…........................................................
Mục tiêu chinh phạt đầu tiên đã hoàn tất cũng là lúc Minh Vũ hướng ánh mắt lên thế lực cát cứ hùng mạnh phía Bắc - Dương gia thị .
Dương gia thị có lịch sử lâu đời trên mảnh đất này đã từng xưng hùng xưng bá làm chủ một phương . Thế thời thời thế con tảo xoay vần Dương gia đại hưng tất suy tàn theo năm tháng xong gia tộc nội lực hùng hậu bên trong không thể bàn cãi nhân tài lớp lớp vẫn ra đời hơn trăm năm đối đầu vẫn đứng vững trước làn sóng xâm lược hùng mạnh của quân Đại Ly . Minh Vũ với thế lực này cũng phải dè chừng Đại Việt binh lực có hạn mỗi một bước đi đều phải cẩn trọng t·hương v·ong cần tránh ở mức tối đa .Bằng không g·iết địch một ngàn ta tổn tám trăm thì thật được không bằng mất .
Cũng may trước đây Hữu Trác từng là ân nhân cứu mạng của Dương Dĩnh mặt khác lại đang làm quan cho triều đình thành ra Đại Việt ít nhiều nhấc lên giao tình với Dương gia là điều không khó . Minh Vũ chính là lợi dụng điểm này giao cho Duy Từ làm đặc sứ theo chân Dương Dĩnh tiến hành giao hảo hai bên thuận tiện lôi kéo Dương gia một phen dù sao thêm bạn bớt thù mới là nhất sách .
Tôn tử từng nói : Phàm làm nguyên lữ quân địch khuất phục là thượng sách, đánh nó là kém hơn. Làm nguyên một tốt địch khuất phục là thượng sách, đánh nó là kém hơn. làm nguyên một ngũ địch khuất phục là thượng sách, đánh nó là kém hơn. Thế nên bách chiến bách thắng cũng chưa phải cách sáng suốt trong sự sáng suốt. Không cần đánh mà làm kẻ địch khuất phục mới gọi là sáng suốt nhất trong sự sáng suốt.
Cho nên thượng sách trong việc dùng binh là lấy mưu lược để thắng địch, kế đó là thắng địch bằng sự ngoại giao, kế nữa là dùng binh mà đánh thắng địch, cuối cùng hạ sách là t·ấn c·ông thành trì.
Người giỏi dụng binh, thắng địch mà không phải giao chiến, đoạt thành mà không cần t·ấn c·ông, phá quốc mà không cần đánh lâu, nhất địch phải dùng mưu lược toàn thắng mà thủ thắng trong thiên hạ, quân không mỏi mệt mà vẫn giành được thắng lợi hoàn toàn. Biết địch biết ta, trăm trận không bại, biết ta mà không biết địch thì trận thắng trận bại, không biết địch lẫn không biết ta, trận nào cũng bại. (Tri bỉ tri kỷ giả, bách chiến bất đãi, bất tri bỉ nhi tri kỷ, nhất thắng nhất phụ, bất tri bỉ bất tri kỷ, mỗi chiến tất đãi).
.......................................................
Thành Quang Minh nơi phát tích của Dương gia được xây dựng trên địa thế vô cùng hiểm trở ba mặt dựa núi lưng tựa vào sông thủ dễ khó công là bức trường thành kiên cố ngăn cản ngoại bang tiến xuống phía nam . Dương gia từ khi thất trận để mất kinh đô đến nay luôn một mực lui về Quang Minh thành tử thủ vững như bàn thạch cầm cự kéo dài hơi tàn với quân Đại Ly .
Đoàn đặc sứ theo sự chỉ dẫn của Dương Dĩnh xuất phát từ Thăng Long dùng kỵ mã theo đường bộ di chuyển tới thành Quang Minh đã là chuyện của mấy ngày hôm sau . Đi cùng đoàn đặc sứ còn có hai trăm hoàng gia vệ trang bị tinh lương làm nhiệm vụ hoa tiêu áp tải bảo đảm an toàn cho đoàn đặc sứ .
Đào Duy Từ đi đầu sứ đoàn tiến vào phủ thành chủ chỉ thấy bên trong đợi sẵn một vị lão nhân đã qua lục tuần giáp trụ chỉnh tề hiên ngang lẫm liệt, dù tuổi đã cao cũng không hao mòn đi cái thần thái uy nghiêm của bậc võ tướng sa trường . Vị lão nhân đó thấy Duy Từ liền niềm nở tiến lại tươi cười nói :
– Khách quý từ phương xa tới lại không tiếp đón từ xa thật là thất lễ thất lễ .
– Nào dám nào dám . Tại hạ may mắn được ra mắt tướng quân ấy quả thật là phúc phận hiếm có .
– Haha tiên sinh khách khí quá rồi . Lão hủ tại đây có mở tiệc nhỏ cùng các vị thưởng thức mong các vị không chê tệ xá đãi khách nghèo nàn .
– Tướng quân đã có lời mời chúng tôi nào dám không tuân . Hữu duyên được thưởng thức bữa ăn cùng lão tướng các hạ thật là phúc đức cho tại hạ quá .
– Khách khí khách khí .
Đợi cho rượu uống qua ba tuần hương hai bên vờn nhau đã quen chiêu số Dương Định lúc này bèn chớp lấy thời cơ tiên hạ thủ vi cường gặng hỏi :
– Lão hủ thân làm tướng ở sa trường mãnh phu một dạng chỉ biết võ học không hiểu văn chương . Tiên sinh hẳn là người tài cao học rộng bản lĩnh hơn người chẳng hay có thể cho lão hủ biết đạo trị quốc an dân trong thiên hạ chăng ?
Đào Duy Từ nghe vậy cười nhẹ một tiếng đáp rằng :
– Cổ nhân xưa dạy đạo trị quốc an dân cần có tám bước : Cách vật trí tri, thành ý chính tâm, tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ.
– Cách vật là luôn tiếp xúc, nghiên cứu kỹ sự vật, sự việc để nhận rõ thực chất, phải trái. Trí tri là luôn ngẫm nghĩ để thấu hiểu điều mình đã nhận thức được .Thành ý là luôn chân thật, không dối người và không dối mình. Chính tâm tức luôn suy nghĩ hành động ngay thẳng, chính trực và làm chủ bản thân .Tu thân là luôn nghiêm khắc với bản thân mình, sửa chữa những thiếu sót, không bảo thủ để nhận rõ sai sót nhằm hoàn thiện bản thân. Tề gia có nghĩa làm cho gia đình mình tốt đẹp, tề chỉnh, có nề nếp, gia phong. Trị quốc là lo toan việc nước, cai trị đất nước cho có kỷ cương, phép nước . Còn bình thiên hạ chính là khiến cho thiên hạ thái bình, chúng dân quy thuận trăm họ hạnh phúc nhà nhà ấm no .
– Dám hỏi tiên sinh tám bước trên nên bắt đầu từ đâu ?
Dương Định dò hỏi.
Họ Đào từ tốn đáp :
–Trong sách “Đại học” Khổng Tử viết: “Thời cổ đại, phàm những thánh nhân muốn phát huy tính thiện của con người đến khắp thiên hạ (bình thiên hạ) trước phải lãnh đạo tốt nước mình, bang mình (trị quốc). Muốn lãnh đạo tốt nước mình, bang mình, trước hết cần chỉnh đốn tốt gia đình, gia tộc mình (tề gia). Muốn chỉnh đốn tốt gia đình, gia tộc mình, trước hết phải làm cho tâm tư của mình ngay thẳng (chính tâm) đoan chính.
– “Tu thân” lấy chữ “Hiếu” làm khởi đầu. Vì đạo hiếu mà trung thành. Phải yêu quê hương thì mới yêu Tổ quốc; tận hiếu thì mới có tận trung. “Tu thân” là nền tảng cơ bản của “bát mục” là mục đích mà “cách vật, trí tri, thành ý, chính tâm” cần đạt đến, tức là tu dưỡng cá nhân đến chỗ ngày càng hoàn thiện. Chỉ có “tu thân” tốt thì mới nói đến “tề gia, trị quốc, bình thiên hạ”.
– Con người ta ở đời thường dễ bị tình cảm chi phối, làm sai lạc ý chí, có những cảm xúc thiên vị cá nhân. Vì thế, “tu thân” chính là tự sửa mình, làm sao cho lý trí đừng bị lấn át bởi tình cảm. Trong cuốn “Đại học” có viết: “Cố hảo nhi tri kỳ ác, ác nhi tri kỳ mĩ giả, thiên hạ tiên hĩ” nghĩa là yêu thích ai mà vẫn thấy được chỗ xấu của người ấy; ghét bỏ ai mà vẫn thấy được chỗ tốt của người ấy, là điều hiếm có trong thiên hạ. Đây thực sự là điều ít ai làm được. Đó vừa là phẩm chất đạo đức, vừa là tiêu chuẩn để “tu thân” của một người.
Dừng một chút nhìn sắc mặt của Dương Định Đào Duy Từ liền nói tiếp :
– “Tề gia” tức là chỉnh đốn tốt gia đình, gia tộc mình. Gia đình là tế bào của xã hội, mỗi gia đình đều có vai trò quan trọng đối với xã hội, với quốc gia. Bởi vậy, khi gia đình đã yên ổn (tề gia) thì mới có thể “trị quốc, bình thiên hạ”.
– Trị quốc, bình thiên hạ tức là trị nước rồi mới làm cho dân chúng thái bình. Trong việc cải cách một quốc gia, đạo đức cá nhân có quan hệ mật thiết với “trị quốc”. Người cầm quyền phải gương mẫu đạo đức. Có đạo đức mới thu phục được lòng người, được lòng người rồi mới có đất đai, có đất đai rồi mới có của cải, có của cải rồi mới dùng được vào công cuộc đem lại ích lợi cho dân.
– Muốn “Tề gia, trị quốc, bình thiên hạ” đều phải dựa vào “tu thân”. Có “tu thân” thì mới làm gương được cho gia đình, dạy bảo người trong nhà mới nghe theo, tức là “tề gia”. Gia đình là đơn vị nhỏ mà “tề” được thì mới mong trị được nước, trị được nước với chính sách đạo đức nhân nghĩa thì mới làm cho dân chúng được thái bình. Cho nên có thể nói, cá nhân tu thân, có liên quan tới một gia đình, có liên quan tới một quốc gia, có liên quan tới hòa bình thế giới.
– Lời của tiên sinh cao thâm mạt trắc thật khiến cho lão hủ được mở mang tầm mắt . Tiên sinh tài trí hơn người lão hủ còn có việc này không hiểu mong được tiên sinh chỉ giáo cho .
– Lão tướng quân xin đừng khách sáo làm chi tại hạ tài hèn đức mọn sao dám nhận đại lễ này của tướng quân ?
– Tiên sinh đã quá khiêm nhường rồi . Lão hủ chỉ là muốn hỏi tiên sinh một việc Đại Việt lần này tới để giao hảo hay là...áp bách chúng ta quy hàng đây ?
Đào Duy Từ mỉm cười nói :
– Tướng quân quả thật liệu sự như thần tại hạ lần này ngoài việc giao hảo hai bên còn có mục đích khác chính là lôi kéo Dương gia lên chung một thuyền .
– Ồ tiên sinh khẩu khí cũng thật lớn lắm . Đại Viêt quốc thành lập chưa lâu, quốc khố không vững binh lực có hạn tiêu diệt được chút thổ phỉ hải tặc thì còn có thể . Công thành diệt trấn đối với các vị hiện nay chỉ e lực bất tòng tâm .
– Haha lão tướng quân đã quá xem thường tiềm lực của Đại Việt rồi . Tướng quân nên biết binh sĩ triều ta tuy ít nhưng ai nấy võ nghệ cao cường trang bị tinh lương thập phần tinh nhuệ lấy một địch trăm hẳn không phải khó công hạ Quang Minh chỉ là tốn ít thời gian mà thôi .
– Tiên sinh là đang uy h·iếp lão phu ư ?
Dương Định trầm giọng .
– Hư thực ra sao lão tướng quân hẳn đã rõ như ban ngày . Vương thượng là người nhân đức thương dân như con không nỡ nhìn cảnh nồi da xáo thịt huynh đệ tương tàn muôn dân trăm họ lầm than ly tán nên mới cử tôi đến làm thuyết khách thuyết phục tướng quân . Xin tướng quân xuy sét kỹ lưỡng đừng vì nhất thời mà quên đi chữ " ái quốc thương dân ."
Dương Định bị lời nói ấy của Duy Từ làm cho lay động tâm can . Dẫu sao ông đã sống đến tuổi này hùng tâm tráng chí phai mờ không ít đâu còn cái gan làm liều như thuở tráng niên . Lão tuy già rồi nhưng vẫn muốn thực hiện lấy di nguyện tổ tông là được nhìn thấy giang san xã tắc quy về một mối muôn dân trăm họ hạnh phúc ấm no . Dường như linh tính mách bảo cho lão con đường này đi hoàn toàn đúng đắn sau cùng cũng hạ quyết tâm quay về phương nam khấu đầu hành lễ :
" Thần Dương Định nguyện ý quy phục . Vương thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế ."
...............................................................
P/s : Tác đã quay trở lại rồi cầu bình luận đề cử kim phiếu các đạo hữu a .