Đều Dành Cho Em

Chương 1: Crush




Cô dừng xe trước trạm đổ xăng

- Dạ đổ cho cháu đầy bình ạ

- Xong rồi, 45 cành con nhé

Đóng nắp bình xăng lại, cô cúi đầu xuống xả hơi cái bánh xe

Ông chú đứng đó không khỏi thắc mắc mà lên tiếng

- Ủa? Ủa sao tự nhiên xì bánh xe vậy hả con?

- A..dạ tại bánh xe cứng quá nên con xả cho mềm một xíu ạ

Chỉ định là xả một chút nào ngờ xả quá tay, hai bánh xe đều mềm nhũn ra

- Chú thấy nó xẹp lép hết rồi kìa

- Dạ..dạ để con đi bơm lại - Cô cười gượng

Cô leo lên xe, phóng đi trong sự ngỡ ngàng của ông chú. Ai đời nào lại đi xả bánh xe rồi lại đi bơm vậy chứ\~\~

Mục đích của cô làm vậy là để ghé thăm tiệm sửa xe của crush, mỗi tuần đều như vậy cô sẽ ghé vài lần để được gặp người mà cô thầm thương trộm nhớ

Mọi lần cô đều đi cùng cô bạn thân yêu quý của mình “Lục Thanh Thanh” những hôm nay năn nỉ mãi cô ấy vẫn không chịu đi cô bèn đánh liều đi một mình

Dừng trước tiệm sửa xe cô hồi hộp muốn chớt, mong rằng sẽ gặp được “người ấy”. Trên xe còn có hai ly trà dâu, món tửu của cô mỗi khi đến đây

- Ấy em gái, lại đến nữa à….

Chủ tiệm sửa xe này có hai nhân viên, một người là Sở Luật crush của cô, người vừa lên tiếng kia là Tiểu Tây đệ tử của hắn

- A..chào anh Tiểu Tây…anh Sở Luật có ở trong đó không ạ?



Cô mỉm cười, đây là lần đầu tiên đến đây một mình nên hơi ngại ngùng

- Tiếc quá..em đến trễ một bước rồi - Tiểu Tây vừa nói vừa chỉ tay về hướng chiếc xe đang chạy

- Sở Luật nó vừa mới đi giao xe rồi em

- À…tiếc thật - Cô gãi gãi đầu mà quên mất đầu vẫn còn đang đội mũ bảo hiểm

- Thôi, để anh bơm xe cho em nhé!

Lúc nảy vừa thấy cô ở phía bên kia đường thì tiểu Tây đã cầm sẵn ống bơm trong tay

- Vẫn là không lấy tiền nhé!

- À dạ..thôi để dồn lại nhiều lần rồi em trả tiền luôn ạ

Cô cầm lấy hai ly trà dâu được móc ở trên xe đưa cho Tiểu Tây

- Phiền anh đưa cho anh ấy giúp em, còn ly này là xem như em cảm ơn anh đấy

Tiểu Tây “chậc” một tiếng

- Theo đuổi làm gì cái tên mặt lạnh vô lương tâm đó..em xem xem..em thấy anh thế nào

Tiểu Tây đứng dựa vào cửa, vuốt tóc đủ kiểu làm ra vẻ quyến rũ

- Anh…

Cô ngáo ngơ đứng nhìn hắn

- Ha ha anh đùa em tí thôi



- Được rồi, được rồi. Sở Luật thật có phúc đấy! Chúc em sớm ngày cưa đổ nó

- Cảm ơn anh, em về đây ạ

Lúc cô rời đi cũng là lúc Sở Luật trở về, nhìn thấy hai ly trà dâu trên tay Tiểu Tây thì đã biết ngay cô vừa mới đến

Chỉ vì một lần cô nhắn tin hỏi hắn thích uống món gì, hắn chỉ trả lời đại “trà dâu” thôi, cô liền mỗi tuần đều mua cho hắn uống, dù cho hắn đã nói là không cần

- Lại nữa à\~ Sở Luật mệt mỏi bước vào trong ngả người vào ghế

- Cô bé kiên trì như vậy, mày lại không thích

- Trái tim và lý trí của tao đều nói “không hợp”

Có lẽ là vậy

- Haizzz, tùy mày thôi, lúc trước còn bế bế bồng bồng người ta - Tiểu Tây đưa ly trà dâu cho hắn - Này uống đi cũng đừng phụ lòng người ta

Sở Luật cằm lấy ly trà dâu rồi ngoắt gọi cô bé…hắn là đang làm thuê cho chú nuôi của mình

- Phương Quỳnh, ra đây

- Anh Luật gọi em à - Cô bé ở phía sau nhà nhanh chân chạy ra

Hắn đưa ly trà dâu đến trước mặt cô bé

- Cho em

Con bé “ậm” “ờ” một hồi vẫn chưa cầm lấy

- Anh à, dù sao đây cũng là tấm lòng người ta tặng cho anh…mỗi lần anh đều cho em..cứ thử một lần đi biết đâu lại hợp nhau thì sao

Mỗi ly trà dâu cô tặng hắn là một tâm chân tình..vậy mà hắn lại đem nó tặng cho đứa em này