Đem Tử Địch Trở Thành Thuốc Ức Chế Của Bản Thân

Chương 7: Tư Thịnh




Giang Mạt cho rằng chính mình nghe lầm, "cậu đang hỏi ai?"

Cố Diễn: "Nhạc Tân."

"Sao có thể." Giang Mạt rất có tự giác, phòng học cũng chưa vào, trực tiếp đứng ở Cố Diễn bên người.

Cố Diễn hoài nghi đều không phải là do tin đồn vô căn cứ, ngày hôm qua, ở vị trí Nhạc Tân từng ngồi trên xe của anh, thậm chí còn dư lại uy áp giống Tống Đái.

Cái loại cảm giác này rất mỏng manh.

Gần như không thể nghe thấy.

Nhưng Cố Diễn chính là cảm giác được.

Anh thậm chí có thể nhạy bén mà nhận thấy được, kia cũng không phải thuộc về Giang Mạt tồn tại.

Nếu Nhạc Tân là Omega, vì cái gì sẽ cho người một loại như vậy không thoải mái cảm giác?

Giang Mạt nếu đã phân hoá thành Alpha, hẳn là cũng có thể nhận thấy được, nhưng thoạt nhìn cậu giống không biết gì.

Giang Mạt: "Vì sao lại hoài nghi như vậy?"

Cố Diễn cảm thấy Giang Mạt có đôi khi giống món đồ chơi xinh đẹp, chính là đại não không quá đủ dùng.

Cố Diễn: " hơi thở dư lại của cậu ta, làm người chán ghét."

Logic Giang Mạt không phải thật ổn, nhưng cũng cảm thấy Cố Diễn ít nhiều có chút sai sai, "Cho nên cậu liền hoài nghi cậu ấy là Alpha? cậu cũng chưa phân hoá đâu, liền như vậy xác định chính mình là Alpha? Nói không chừng các cậu là oo ghét nhau đâu."

Cố Diễn: "......"

Giang Mạt cảm thấy hẳn là do Cố Diễn tự tin quá, "Tuy rằng cố gia các cậu từ trước đến nay đều ra Alpha lợi hại, nhưng cũng không phải nói không có ra quá Omega, cậu trước không cần kỳ vọng quá cao, bằng không đến lúc đó phân hoá thành Omega, cậu đến có bao nhiêu thương tâm a."

Cố Diễn lần đầu tiên cảm thấy Giang Mạt thế nhưng còn sẽ suy nghĩ đến cảm thụ trong lòng của người khác.

Thật là mới lạ.

Nhưng những lời này, Giang Mạt chính là thật tâm nói với anh.

Rốt cuộc ai có thể nghĩ đến Giang Mạt chính là người đáng thương đó đâu, nếu không phải trời sinh lạc quan, trạng thái A biến O đều sửa sang không lại.

Hai người liền như vậy đứng ở bên ngoài, Cố Diễn cũng không đọc sách, sau khi chủ nhiệm Phòng Giáo Vụ tuần tra, trừng mắt nhìn hai người liếc mắt một cái liền đi xuống lầu.

Giang Mạt dùng mũi chân đạp hai cái vào đế giày Cố Diễn, "cậu nói, cậu chán ghét khí vị của Nhạc Tân, vậy cậu ngày thường luôn đối với tôi làm mặt thối, có phải hay không bởi vì tôi có độ phân hoá quá cao, làm cậu cũng cảm thấy chán ghét?"

Cố Diễn: "...... Tôi không có bởi vì độ phân hoá cùng phân hoá giới tính chán ghét cậu."

Nói ngắn gọn chính là, quanh thân Giang Mạt tồn tại tin tức tố Alpha dao động, còn có uy áp, đều không có đối với Cố Diễn tạo thành ảnh hưởng.

Chuông cảnh báo trong lòng Giang Mạt rung lên, vậy Cố Diễn chẳng phải là sẽ hoài nghi chính mình là Omega, "cậu xem, tôi liền nói cậu là Omega, chỉ dám chán ghét loại omega nhỏ xinh như Nhạc Tân, đối với loại này như tôi là alpha có độ phân hoá cao, liền xem với con mắt khác."

"...... Tôi cũng không có xem với con mắt khác, nhưng sau khi cậu phân hoá thành Alpha, xác thật cũng không có làm tôi cảm thấy không thoải mái, nếu tôi không đoán sai, thì cậu hẳn là dùng ức chế tề trước." Cố Diễn nói.

Cho nên trình độ ngũ cảm nhạy bén của Giang Mạt hạ thấp, cũng liền đối với Nhạc Tân không thích hợp, hạ thấp cảnh giác.

"Suỵt ---" Giang Mạt đâm lao phải theo lao, "Thật không dám giấu giếm, xác thật, độ phân hoá của tôi quá cao, thật sự buồn bực, không có ức chế tề tôi đều ngồi không được, hương vị trong lớp quá nồng, khẳng định có Omega không có đem tin tức tố thu tốt, cũng không dùng cách trở khí vị tề......"

Cố Diễn khó được phụ họa cậu, "Phải, phía trước tôi cũng cảm giác được tin tức tố Omega tin tức tố dao động."

Nhưng hai ngày này còn bình thường.

"cậu cảm giác được cái gì, cậu cũng chưa phân hoá, cậu chính là bằng vào yêu thích cá nhân bình luận người khác." Giang Mạt ôm cánh tay, ỷ ở ven tường, nhắm mắt lại nói.

Cố Diễn không hề trả lời cậu.

Giang Mạt là cái loại người xúc động lỗ mãng này, ánh mắt xem người kém cỏi nhất, còn không biết xấu hổ nói anh.

Khi giờ đọc sớm sắp kết thúc, Cố Diễn lại nói: "Lục Thiên không phải dễ dàng như vậy lợi dụng, đám người kia cùng hắn làm bạn, không chiếm được cái gì chỗ tốt."

Chân chính tới rồi trường quân đội Phí Phổ Đốn, người so Lục Thiên lợi hại, có cả khối người.

Không cần thiết xem xét cục diện thành nhỏ như vậy, ở cấp 3 liền cùng một nhóm lưu manh kéo bè kéo cánh.

Giang Mạt bĩu môi, "cậu cho rằng tôi nguyện ý, tôi phải có khổng lồ bối cảnh như cố nhị thiếu, tôi liền phân hoá thành cái gì đều không sợ."

Cố Diễn lại không nói.

Xác thật, lấy bối cảnh của anh, người tưởng nịnh bợ anh sẽ không quá ít, nhưng Cố Diễn cảm thấy liền tính anh xuất thân không tốt, như cũ khinh thường cùng những người đó làm bạn.

Giang Mạt hành động, làm anh mở rộng tầm mắt.

Ít nhất ở trong suy nghĩ của Cố Diễn, Giang Mạt có độ phân hoá không thấp, hơn nữa trước kia tính cách của cậu luôn tùy ý làm bậy, hẳn là khinh thường hành vi như này mới đúng.

Vì cái gì muốn leo lên cái gọi là quần thể.

Nhưng này đó đều cùng anh không quan hệ.

Giang Mạt vò đầu bứt tai chờ chuông reo xong chạy nhanh rời đi.

Tiếng chuông một vang, trước khi đi Giang Mạt nói, "Tôi biết cậu rất tức giận, tôi ở ngoài trường đánh nhau, liên lụy cậu bị phạt, việc này làm tôi rất băn khoăn, Giang Mạt thiếu cậu một ân tình, về sau cậu cần dùng đến tôi, cứ việc nói."

"Hiện tại liền nói, có thể chứ?" Cố Diễn hỏi.

Giang Mạt một chân đi ra lại thả lại, "Vậy cậu nói."

Cố Diễn: "Không cần ở phòng học, lại ăn bánh bao nhân trứng sữa."

"Tôi thiếu cậu một ân tình, chỉ có thể đồng ý cậu một chuyện, hôm nay tôi có thể không ăn." Nói xong, Giang Mạt liền đi rồi.

Cố Diễn: Liền biết thằng nhóc này trước nay đều không phải người đứng đắn gì.

Địch Doãn nếu lựa chọn muốn báo cáo Giang Mạt, nhất định sẽ liên lụy tất cả học sinh ra vào lúc ban đêm, bao gồm chính hắn, người tham dự đánh nhau ở quán bar.

Cũng liền biến tướng làm bị phạt đám người Lục Thiên, đem tức giận trong lòng toàn bộ chuyển dời đến trên người Giang Mạt.

Nhưng oan oan tương báo khi nào dứt, chỉ có thể chờ tốt nghiệp.

Giang Mạt không nghĩ tới, vốn dĩ ghép cùng Cố Diễn là cái chuyện phiền toái, cuối cùng Cố Diễn lại thành bùa hộ mệnh của chính mình.

Lần trước, Giang Mạt dùng một ống ức chế tề của Nhạc Tân, lúc sau lại trả lại cho cậu ta hai ống, nhưng Nhạc Tân kiên trì chỉ cần một ống.

"thứ ức chế tề này hiếm có, cậu chỉ là đem nó cất đi, lại không phải hiện tại dùng." Giang Mạt cho rằng Nhạc Tân là cảm thấy, chính mình thông qua con đường đặc thù mua ức chế tề, khả năng không phải thứ tốt.

Nhạc Tân lắc đầu, "Kỳ thật thân thể của tôi không có cảm giác được bất luận cái gì biến hóa, lực ảnh hưởng của người khác đối với tôi và cậu là không giống nhau, chỉ là một cái cách trở khí tề, tôi liền hoàn toàn đủ dùng."

Giang Mạt chỉ có thể từ bỏ.

Chính là Nhạc Tân nói chính mình cùng người khác không giống nhau, thật sự không giống nhau sao?

Từ kiểm tra ra phân hoá đến bây giờ, tiêm hai mũi ức chế tề, người bình thường thì thường ở hai năm sau mới tiêm mũi đầu tiên......

Giang Mạt nghĩ tới nghĩ lui, "Nhạc Tân, cậu vẫn là đem ống ức chế tề trả lại cho tôi đi, tôi xác thật lo lắng thứ này có chút vấn đề, tôi nghĩ cách đưa cho cậu một ống do trường học phát tới."

Nhạc Tân cự tuyệt, "Tôi không lo lắng chất lượng của ức chế tề, cậu chừng nào thì mới có thể ý thức được là tự thân cậu có vấn đề đâu? nhiều Omega khác ở sau khi phân hoá, vẫn là cả ngày cùng Alpha ở bên nhau, bọn họ đều không có việc gì."

"Tôi cũng không có việc gì......"

"Đó là bởi vì cậu đã tiêm hai ống ức chế tề, liền coi như cậu mua cái này không chính quy, cái ống kia của tôi là trường học phát, tóm lại là chính quy đi? Không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn liền yêu cầu lại tiêm lần nữa." Nhạc Tân cảm thấy Giang Mạt sẽ bị hủy hoại ở cái tính tùy ý làm bậy này.

"...... Nhưng đó là bởi vì có người thả uy áp."

"Alpha phóng thích uy áp...... Là bởi vì bọn họ cho rằng cậu cũng là Alpha, mới có thể đối với cậu phóng thích, nhưng bọn họ ngăn chặn lại chỉ là đồng loại mà thôi, phóng thích căn bản là không phải tin tức tố, cậu lại bởi vì cùng bọn họ tiếp xúc có lại lần nữa có dấu hiệu động dục......" Rất có khả năng là bởi vì hiệu quả của ức chế tề đối Giang Mạt, cực kỳ bé nhỏ.

Giang Mạt: "......"

Giang Mạt sờ soạng chính mình cái ót một chút, "Ai nha, bị cậu như vậy vừa nói, đầu óc tôi thật loạn, thân thể của tôi không có bất luận vấn đề gì, sau khi tiêm xong cảm thấy đặc biệt thoải mái."

"Haizz, thật sự không được, cậu ở trong trường học cách chút Alpha kia xa một chút đi," Nhạc Tân nói đến nơi này nhịn không được nắm chặt nắm tay, "Cái kia, Giang Mạt, tôi tìm được rồi một cái việc làm thêm có thể ban ngày đi học, buổi tối chủ quán bán trái cây, bọn họ cho tôi cung cấp nơi ở."

"Hả? Vậy cậu là muốn dọn đi sao? nhưng cậu là một cái Omega ở bên ngoài sẽ rất nguy hiểm," Giang Mạt sửng sốt, "cậu yên tâm, tôi không phải thật sự A, tôi sẽ không đối với cậu làm gì."

Nhạc Tân chắc chắn nói, "cậu yên tâm đi, không có người dám trêu chọc tôi đâu, tiệm trái cây là vừa mở, nghe nói ông chủ vẫn là người của Tư gia, nhân phẩm vẫn là tin được."

Giang Mạt nhíu mày: "người nhà Tư Thịnh? Chẳng lẽ rất đáng giá tin cậy sao? cậu ta còn không bằng Cố Diễn đáng tin cậy đâu."

Nhạc Tân: "...... Còn tốt đi, cậu ta cùng Cố Diễn là bạn bè."

Người phân theo nhóm, vật họp theo loài, ít nhất Cố Diễn so đám người Lục Thiên kia khá hơn nhiều.

Giang Mạt rốt cuộc là không ngăn lại Nhạc Tân dọn ra đi.

Cuối tuần, Cố Diễn lại từ bệnh viện trở về trong nhà, phát hiện Tư Thịnh đã đang đợi cậu ta.

Vừa thấy đến Cố Diễn, cậu ta liền nói: "Địch Doãn bị phạt."

Cố Diễn: "Đâu có chuyện gì liên quan tới tao."

"Hắn giết địch một ngàn tự tổn hại 800, tưởng làm Giang Mạt, không nghĩ tới đem mày cũng liên luỵ, thế nào, mày có hay không đánh thằng nhóc Giang Mạt kia?" Tư Thịnh tò mò hỏi.

Cố Diễn có chút mệt, " nếu là mày không có việc gì, tao cho tài xế đưa mày trở về."

Tư Thịnh cùng Địch Doãn là cùng cái cấp 3, đều ở cái gọi là trường học quý tộc đi học, gió thổi cỏ lay, chuyện lớn chút, liền truyền che trời lấp đất.

Mà Lục Thiên cùng Giang Mạt ở một cái trường cấp 3 bình thường, Lục Thiên là bởi vì thành tích không tốt bị phân phối đến đây, cũng lười đến đi tìm người chuyển đi.

Mà Cố Diễn cùng Giang Mạt một cái trường học, nghe nói là bởi vì anh không thích không khí của trường mà Tư Thịnh học, học sinh kiêu ngạo quá nhiều, Cố Diễn so Giang Mạt dễ dàng xem người không vừa mắt.

Tư Thịnh ngồi ở Cố Diễn gia trên sô pha uống trà, một bộ ưu nhã quý công tử bộ dáng, bị đuổi cũng rất thong dong.

Cậu ta nhếch lên chân bắt chéo, Tư Thịnh thong thả nói: "Không nghĩ tới loại nghèo hèn như Giang Mạt, thế nhưng độ phân hoá còn không thấp, nếu không phải cậu ta phân hoá thành Alpha, tao thậm chí cho rằng mày lúc trước đi vào trường cấp 3 bình thường, là vì theo đuổi cậu ta."

Cố Diễn nhíu mày, "Tao theo đuổi cậu ta làm cái gì."

"Hai người tụi mày ở đối diện nhiều năm như vậy, mỗi lần tao tới tìm mày, đều có thể nhìn đến câu ta, mày xem cậu ta, cậu ta xem mày, ai cũng không nói lời nào, nếu là người bình thường, mười mấy năm đã sớm thành bạn tốt, cũng không biết hai tụi mày rụt rè cái gì đâu."

"......"

Địch Doãn lại tò mò hỏi: "Đúng rồi, ngay từ đầu mày khôngdanh trường học của tao sao? Sau lại nghe nói Giang Mạt không có tiền, đi trường cấp 3 bình thường, mày liền lại cùng đi qua, rốt cuộc là tình huống như thế nào?"

"......" Cố Diễn trong lúc nhất thời nghẹn lời.

Nói thật, anh thật đúng là tìm không ra một cái lý do tới.

Lúc ấy đột nhiên đổi trường học, cùng đầu óc nước vào cảm giác không sai biệt lắm.