Cùng lúc Trần Minh ra khỏi cửa, thì một bên khác tổ ba người vừa ghé nhà hắn đã tụ tập lại tại một điểm dừng chân cách đó không xa.
Bên trong điểm dừng chân, ba người Hà Ni, Đinh Nam cùng Đức Kiên ngồi đấy, trước mặt bọn hắn là tập văn kiện, đây là quá trình điều tra cả buổi sáng của ba người.
" Hai đồng chí thấy thế nào?" Hà Ni lên tiếng hỏi.
Chỉ thấy tay của nàng chỉ vào tấm ảnh trên cùng của tập văn kiện, trong ảnh là bóng ảnh mơ hồ đứng trên mái nhà, cả người mặc đồ đen, do có lẽ khá xa nên không nhìn rõ lắm, nhưng trên tay của gã lại đang cầm một thanh súng bắn tỉa.
Hai người Đinh Nam cùng Đức Kiên không nói gì, bọn hắn trầm ngâm nhìn vào bức ảnh, tay thỉnh thoảng lật vài tờ văn kiện. Một lúc lâu sau, Đinh Nam mới cất tiếng.
" Dựa theo những gì tra hỏi được, thì ở khu vực này chắc chắn có tà ma. Căn cứ vào tà ma trên những tư liệu tổng bộ tra được, cộng thêm những điều kỳ lạ mà người dân miêu tả thì đây hẳn là một đầu có logic tà ma."
" Theo những năm này cục số bảy làm nhiệm vụ thì rút ra được, logic tà ma luôn có một bộ quy luật của nó, chỉ cần không phạm phải thì không cần lo lắng nhiều, nhưng một khi phạm phải thì lành ít dữ nhiều."
" Cho nên có thể khẳng định, người thần bí trên mái nhà này cùng người hôm nọ trợ giúp chúng ta tại khu biệt thự chín phần trở lên là cùng một người. Mà hơn nữa, khả năng cao là tà ma trong khu vực này đã bị hắn giết."
Trầm ngâm một lúc Hà Ni tiếp tục hỏi.
" Mái nhà trong ảnh camera này là thuộc hộ dân Trần Minh, hai đồng chí thấy sao về người này?"
" Trần Minh? đồng chí Ni là nghi ngờ hắn có liên quan đến tà ma?" Đinh Nam hỏi.
" Ta không chắc, có lẽ là trùng hợp, lúc nãy tra hỏi mặc dù không có gì kỳ quặc nhưng ta thấy có điểm nào đó không đúng lắm."
Nghe vậy hai người cũng tò mò lật xem tư liệu của Trần Minh. Đức Kiên vừa nhập cục không lâu có lẽ không rõ ràng, nhưng Đinh Nam hắn biết Hà Ni là người có năng lực đặc thù. Bằng không dựa vào đâu mà đặc chiêu vào cục số bảy, hơn nữa chức lại cao hơn những nhân viên lâu năm như bọn hắn.
Năng lực của nàng cũng không rõ ràng, nhưng đối với điều kỳ dị luôn mẫn cảm, như tà ma, siêu năng, tuy nhiên năng lực này cũng không hoàn mỹ, lúc linh lúc không, dù vậy nó cũng giúp ích rất nhiều cho nhân viên trong cục.
Sau một hồi, Đức Kiên dựa vào tư liệu nói.
" Trần Minh người này rất bình thường, không có gì đặc biệt. Mười hai tuổi cha mẹ đồng loạt ngoài ý muốn qua đời, dựa vào tiền nhà nước phụ cấp học hết cấp ba, sau đó làm một nhân viên tự do. Vòng bạn bè không có gì đặc sắc, hàng xóm cũng không mấy liên hệ, trong nhà cũng không theo tôn giáo nào cả, cho nên việc biết những thứ dơ bẩn khả năng rất thấp."
Hà Ni không nói, ngón tay gõ vào thành bàn trầm tư, trực giác cho nàng biết có điểm gì đó không đúng, nhưng không rõ ràng điểm không đúng là chỗ nào. Sau một lúc lâu, nàng thở dài một hơi.
" Điều tra đến đây thôi, chuyện Trần Minh có lẽ do ta quá căng thẳng nên cảm giác sinh ra sai lầm, nhưng vẫn tìm người giám sát người này một tuần, một tuần sau nếu không có gì bất thường thì rút người."
" Được rồi, hôm nay đến đây, đem tất cả những gì tra được gộp thành báo cáo nộp lên."
Hà Ni nói xong, hai người cũng không ý kiến gì, lần lượt thu dọn trở về.
....
Trời chiều dần ngả về tây, những tia nắng ấm cuối cùng trong ngày cũng đang dần thối lui khỏi vũ đài của nó, nhường chỗ cho màn đêm lạnh giá đang tiến gần.
Trần Minh lúc này chạy vội về nhà, toàn thân hắn đẫm mồ hôi, hiển nhiên đã tập luyện rất chăm chỉ.
Nhưng đang chạy ngang qua một ngôi chùa miếu hắn cảm giác có điểm gì đó không đúng. Lúc ban nãy chạy qua khu vực này hắn cũng không thấy có chùa miếu, hơn nữa chùa miếu bình thường lẽ ra giờ này đèn đuốc đã lên, nhưng ngôi chùa này lại một mảnh đen tối, bề ngoài của nó cũng không giống như bỏ hoang mà là có người trụ trì, nhưng bầu không khí xung quanh lại có điểm âm trầm.
Không tự chủ được rùng mình, Trần Minh vội vàng đem địa chỉ nhớ kỹ, sau đó chạy nhanh về nhà. Hắn biết ngôi chùa đó có gì không đúng, nhưng lòng hiếu kỳ luôn hại chết mèo, hơn nữa hắn bây giờ vẫn còn quá yếu, lỡ như bên trong có quỷ dị có thực lực vượt quá Đồ Tư thì xong đời.
Chạy đi khỏi ngôi chùa đó đã khoảng chừng mười lăm phút, nhưng hắn cảm giác có gì đó không hiểu thấu đang phát sinh, con đường này hắn vừa rồi mới vừa chạy qua mà.
Quả nhiên, chạy thêm một đoạn phía trước, ngôi chùa miếu đó lại xuất hiện trước tầm mắt của Trần Minh.
" Cmn quỷ đả tường, ngôi chùa này dường như muốn ta tiến vào trong đó, làm sao bây giờ." Trần Minh toàn thân nổi da gà, trong lòng hoảng sợ. Nhưng rất nhanh hắn liền bình tĩnh lại, thò tay vào túi lấy ra điện thoại di động, điểm kích hệ thống, điểm kích triệu hồi sứ giả, ngay sau đó một bóng người mặc toàn thân đen nhánh xuất hiện bên cạnh Trần Minh.
Chưa dừng tại đó, hắn điểm kích giao diện cá nhân, lựa chọn mang toàn bộ trang bị, ngay tức thì cả người hắn đều vũ trang đầy đủ.
Mặc dù là sáo trang tân thủ nhưng có còn hơn không, làm xong tất cả hết thảy hắn thở dài một hơi, đây coi như tạm thời an toàn. Sau đó hướng bên cạnh nhìn lại, Đồ Tư lúc này đang nhìn chăm chú vào bên trong chùa miếu.
Thấy vậy hắn cũng lặng lẽ mở ra kỹ năng quỷ dị truy tung, sau đó chăm chú nhìn vào trong, không nhìn thì thôi, nhìn xong hắn liền hoảng.
Cmn bên trong toàn màu đỏ có được hay không, mà lại là cái màu đỏ đậm, đồ đần nhìn vào đều biết đây là ngôi quỷ tự mà lại thực lực của quỷ dị bên trong nó ít nhất đều có khả năng là hai sao, hơn nữa không chỉ là một đầu.
Đang lúc hắn định ra lệnh cho Đồ Tư cẩn thận thăm dò thì lúc này âm thanh nhắc nhở hệ thống vang lên.
[ Đinh, kiểm trắc đến chúa cứu thế ngộ nhập quỷ dị tiết điểm, nhưng xét thấy thực lực chúa cứu thế cùng sứ giả chưa đủ để dọn dẹp tiết điểm này, vì đó mở ra nhiệm vụ đào thoát khẩn cấp.]
[ Nhiệm vụ tường trình: Ba mươi phút sau, Cổ Đăng tự tiến vào giờ giới trai, quỷ tăng sẽ từ trong đó đi ra dùng bữa, yêu cầu chúa cứu thế và sứ giả trong vòng ba mươi phút tìm ra chìa khóa cổng sau, từ đó thoát đi tiết điểm này.]
[ Ban thưởng: Tọa độ tiết điểm Cổ Đăng tự, thần bí bản đồ 1 bản.]
[ Nhiệm vụ thất bại: Túc chủ lập tức trở thành đồ ăn của quỷ tăng. Hệ thống thoát ly tìm chúa cứu thế mới.]
Nhìn thấy đầu này nhiệm vụ, Trần Minh có một cảm giác khóc không ra nước mắt, cmn hắn chỉ đi ra ngoài chạy bộ, vậy mà ngộ nhập quỷ dị tiết điểm, mấu chốt hắn cũng không biết quỷ dị tiết điểm là gì. Nhìn phía trước cổng tam quan, bên trên bảng tên đề ba chữ Cổ Đăng tự, hắn nhịn không được mà rùng mình một lần nữa, sau đó thở dài hướng bên cạnh Đồ Tư nói.
" Đi thôi, vào trong, thời gian không cho phép chúng ta chần chờ."
Nói xong, hai người bọn hắn sải bước hướng về bên trong mà đi.