Đêm Ngày Sủng Nịnh

Chương 48




Mặc dù Cố Xuyên đang gặp tình trạng không mấy hay ho, nhưng vị sếp tổng lại rất ung dung tự tại, cơ hồ còn có sự vui vẻ. Bởi vì hắn đang rất mong chờ khoảng khắc dìm chết đối thủ của mình!

Nếu như là một đối thủ khác không phải là Ngọc Thị hay Johan, Cố Hạo Khương sẽ chỉ bình tĩnh đối mặt, không có lửa huyết như vậy. Nhưng lần này một kẻ thì hẫng tay trên hắn, một kẻ thì thấy lợi trước mắt, từ bỏ chữ tín, thật sự rất khiến hắn dốc toàn lực mà phá hủy!

"Nói xem!" Cố Hạo Khương dừng công việc dang dở của mình lại, muốn chú tâm vào việc của Ngọc Cẩm Lăng. Hiện tại hắn có chút hưng phấn.

Jasper đặt hồ sơ lên bàn của Cố Hạo Khương, không cần phải nhìn vào hồ sơ đã điều tra được mới có thể nói, bởi vì lý lịch của Ngọc Cẩm Lăng rất khiến hắn bất ngờ:

"Ngọc Cẩm Lăng chính là con trai của Vincent - Thân vương nước D (Không muốn ghi thẳng tên nước ra, sau này nếu viết bộ nào khác thì những thành phố quốc gia Văn sẽ giả định hết cho khỏe... ==)

"Sở dĩ trước đây chưa ai chắc chắn về điều này, cũng không bao giờ nghe Ngọc Cẩm Lăng nói qua là vì hắn cực kì căm ghét cha mình! Năm xưa ông Vincent quen biết mẹ của Ngọc Cẩm Lăng - Ngọc Diêu Nhân nhưng chỉ đơn thuần là tình cảm bạn bè. Trong một lần say rượu, ông ta đã xảy ra quan hệ với bà ấy và có Ngọc Cẩm Lăng. Tuy nhiên ông Vincent lại nghĩ rằng chính Ngọc Diêu Nhân đã bẫy ông ấy nên nói những lời rất khó nghe, không tin cái thai của bà là con của ông ấy."

"Ngọc Diêu Nhân một mình sinh con lại nuôi nấng Ngọc Cẩm Lăng nên người, từ nhỏ đã không hề che giấu sự thật về người ba tàn nhẫn của hắn cho nên sau này khi Vincent muốn nhận lại mình, hắn nhất quyết không đồng ý. Về quyền thừa kế hay chức vụ cao quý hắn đều không cần! Tự thân lập nên Ngọc Thị."

Jasper nói một mạch qua lý lịch của Ngọc Cẩm Lăng, Cố Hạo Khương càng nghe càng thấy cẩu huyết cùng nực cười:

"Tự thân lập nên Ngọc Thị? Hừ! Nếu hắn biết người ba mà hắn kinh tởm đã không ít lần bí mật giúp hắn trên thương trường thì có khi nào hắn sẽ kích động quá mà chết không?"

Jasper nhếch mép cười:

"Đúng vậy, bản thân hắn cũng như người ngoài đều nghĩ do hắn nỗ lực cố gắng mới có được thành quả hiện tại nhưng thật chất ông Vincent đã tạo không ít đường đi cho hắn, hắn men theo con đường đã vạch sẵn đó mà đi, từng bước lên đến đỉnh cao!"

Ông Vincent chỉ có mình hắn là con nối dõi, dù bị ghét bỏ cũng không làm sao ngồi yên được.

Cố Hạo Khương lại tiếp tục nói:

"Mặc dù những năm nay Vincent chỉ dõi theo qua những tai mắt bên cạnh hắn nhưng chắc chắn sau này không thả Ngọc Cẩm Lăng làm theo ý mình nữa, ông ta sẽ dùng toàn bộ quyền lực ép hắn thừa kế vương vị. Và tất nhiên, hắn phải còn sống đã! Cho nên ông ta mới cố gắng chặn toàn bộ manh mối về vụ bắt cóc lần trước của Ngọc Cẩm Lăng, bất chấp mà đối đầu với tôi!"

"Hoàn toàn đúng! Và ông ta đã làm được." Jasper nghiến răng nói.

Hiện tại mọi chứng cứ bất lợi cho Ngọc Cẩm Lăng đều đã bị xóa, bọn họ mặc dù có lý lẽ những lại không có chứng cứ, cho nên không có lý do để trừng trị Ngọc Cẩm Lăng!

"Không sao... Trước mắt chúng ta sẽ giẫm nát cái thành công mà hắn ảo tưởng đã, sau đó mới tính đến những chuyện khác cũng không muộn! Dẫu sao hắn cũng là một người có bệnh!"

"Ý của ngài là..."

"Tôi đoán tên này chắc chắn có vấn đề về tâm lý, hồ sơ điều tra cũng nói rõ hắn mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, lại rất không thích người khác đụng chạm, nếu không sẽ nôn nghiêm trọng vô cùng, tự nhỏ sống khép kín ít nói chuyện, chẳng phải rất giống trầm cảm sao? Còn có... Chằng có một kẻ nào lại muốn cướp đoạt vợ của người khác vô cớ như thế! Nếu hắn yêu vợ tôi trước khi kết hôn thì còn được, đằng này... Chậc chậc... Là hắn cố ý để tình cảm mình đi xa đến mức này!"

"Vâng! Tôi hiểu rồi. Có cần... Nói cho ông Vĩncent nghe không ạ?"

Cố Hạo Khương bật cười thành tiếng:

"Đúng! Đúng lắm! Để coi ông ta biết con mình bị điên thì sẽ ra sao! Nhớ là phải gửi một bản báo cáo bệnh lý về việc này, như thế mới thỏa đáng!"

Jasper gật đầu rồi đi ra ngoài, lâu lâu cảm thấy Cố tổng cũng chơi mấy trò trẻ con thật, nhưng trò trẻ con này cũng rất khiến hắn mong chờ... Có nên nói cho Tuân Dương nghe để cậu ấy vui vẻ một chút không nhỉ?