Đêm Nay Có Kịch Hay

Chương 34: Mày đánh tao?"




Hắn bịt miệng Tô Nhược Thủy, đồng thời đẩy Tô Nhược Thủy vào bức tường cạnh cầu thang, vừa nồng nàn vừa tức giận nói: "Tiểu Thủy, em đừng ép anh. Anh yêu em thật lòng, chúng ta bên nhau lâu như vậy, anh chưa từng động vào cơ thể em, cuối cùng lại để Bào Văn động vào, em tưởng anh không hận ư? Giờ việc đã đến nước này rồi, nếu em còn đối xử với anh như vậy, anh sẽ điên mất. Tiểu Thủy, tối nay chúng ta ngủ với nhau, anh cho em cảm nhận cảm giác với đàn ông, chắc chắn khác hẳn với Bào Văn."



Nói xong, Cao Phong ấn Tô Nhược Thủy lên tường, đồng thời cúi đầu hôn lên cổ Tô Nhược Thủy.





Tô Nhược Thủy chửi thề một câu, vươn tay muốn phản kháng, nhưng cô đâu thể nào là đối thủ của Cao Phong.



Thấy Cao Phong sắp đạt được mục đích, tôi cũng lòng nóng như lửa đốt, mặc dù tôi không thích Tô Nhược Thủy, thậm chí từng bị cắm sừng vì cô ấy nên sinh hận, nhưng dù sao cô ấy cũng là phụ nữ, hơn nữa là một phụ nữ rất có sức hấp dẫn, tôi không muốn trơ mắt nhìn cô ấy bị người đàn ông khác làm nhục.





Hơn nữa, tôi vô tình biết được nguyên nhân Tô Nhước Thủy đến với Bào Văn thì ra còn có bí mật khác, tôi cực kỳ tò mò tại sao cô ấy lại theo dõi Bào Văn, nên tôi phải tiếp cận cô ấy, thăm dò rõ ràng.



Vì vậy tôi tiện tay cầm cây lau cầu thang, xông đến chỗ Cao Phong.







Giơ cây lau nhà lên, tôi lao mạnh đến chỗ Cao Phong, không hề do dự, tôi đập cây lau nhà vào gáy hắn.



Bốp một tiếng, tôi đập trúng hắn.



Khoảnh khắc này, tôi lại thấy hơi sợ, sau Hoàng Tam và Trương Hạo, tôi lại một lần nữa đánh lén người khác, lần này liệu tôi có lại gây thù chuốc oán nữa không? Liệu có đánh hắn bị thương không?



Mà trong lúc tôi do dự, Cao Phong đã xoay mạnh đầu nhìn qua. Trên mặt hắn toàn là phẫn nộ, và cả sát khí hừng hực.



Rất rõ ràng, Cao Phong không bị thương, dù sao cây lau nhà cũng không phải chai rượu hay bình cứu hỏa, không có lực sát lương lớn đến thế.



Thấy ánh mắt rực lửa của Cao Phong, cơ thể tôi run rẩy, sợ đến mức cây lau nhà trong tay suýt thì rơi xuống đất. Không có cách nào khác, tôi thực sự không biết đánh nhau, đánh trộm còn được, nhưng đánh trực diện thì tôi không có tự tin gì hết, cũng không phải cơ thể tôi kém hắn, mà là tôi tự ti, thân phận của chúng tôi khác nhau quá nhiều, bảo tôi quang minh chính đại đánh nhau với con nhà giàu, tôi sợ.



"Mày đánh tao?" Cao Phong sờ gáy hỏi tôi.



Tôi giơ cây lau nhà lên, ấp úng không nói được gì.



Chẳng mấy chốc hẳn đã chửi tôi: "Đm mày, đồ lang thang từ đâu tới, thằng điên này còn muốn anh hùng cứu mỹ nhân?"



Chửi xong, Cao Phong đạp tôi một cái.



Tôi giơ cây lau nhà lên theo bản năng, muốn đập chân hắn ra.



Không ngờ đột nhiên Cao Phong lại rút chân về, hắn nhảy lên bằng một chân, rồi giẫm lên cây lau nhà của tôi. Tiếp đó hắn lao đến, đấm mạnh vào ngực tôi.



Một loạt động tác này của Cao Phong quá nhanh, khiến tôi vốn đang sợ hãi thoáng chốc ngơ ngẩn, hắn bất ngờ đánh tôi, chỉ cảm thấy cơn đau ấp đến ở ngực, cảm giác sức Cao Phong khỏe thật.



Khi tôi phản ứng lại được, vươn tay chuẩn bị phản kháng, thì Cao Phong đã lại quét chân qua mắt cá chân tôi, vì vậy tôi lao đảo ngã xuống đất.







Hắn không hề do dự cưỡi lên người tôi, tay tóm tóc tôi.







Khoảnh khắc này, tôi mới cảm nhận được nỗi sợ thực sự. Hiển nhiên, Cao Phong này đánh nhau giỏi hơn tôi nhiều, tôi đã bị hắn không chế hoàn toàn, tôi làm hỏng việc tốt của hắn, ai biết hắn sẽ làm gì tôi chứ.







Tóm tóc tôi, Cao Phong khinh thường hừ một tiếng, nói thẳng với tôi: "Thằng chó, nói, tại sao mày đánh lén tao? Muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân hay muốn làm gì?"







Tôi nhìn hắn, đột nhiên có xúc động muốn nói với hắn, để hắn thả tôi ra, nhưng tôi không dám nói chuyện, Tô Nhược Thủy vẫn ở bên cạnh, tôi vừa nói chuyện sẽ bại lộ ngay.